Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 445: Địa Hỏa Tâm Liên Thành Thục!

Chương 445: Địa Hỏa Tâm Liên Thành Thục!
Sau khi thu hoạch linh thực phẩm cấp cao có thể thu được bảo vật quý hiếm cấp cao, mặc dù Lục Huyền chỉ muốn yên lặng làm ruộng, nhưng người trong Tu Hành giới thân bất do kỷ, phải có đủ loại thủ đoạn và bảo vật mạnh mẽ để đảm bảo sự an toàn cho chính bản thân mình.
Thủy Huỳnh Thảo cung cấp tu vi, linh thực phẩm cấp cao khác cung cấp bảo vật, kế hoạch của hắn là tiến hành đồng bộ, hai tay đều phải nắm, còn phải nắm thật chặt chẽ mới được.
Đợt tiếp theo, hắn dự tính sẽ gieo trồng khoảng hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo, đây đã là giới hạn cao nhất có thể đạt được sau khi hắn đột phá rồi.
"Nhưng tư chất của ta quá tầm thường, không biết phải trồng bao nhiêu đợt nữa mới đến Trúc Cơ hậu kỳ đây?" Hắn âm thầm cảm thán nói.
Nếu hắn cứ tu luyện như bình thường, e rằng đến khi tuổi thọ cạn kiệt cũng không nhìn thấy hy vọng đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ có quầng sáng màu trắng mới có thể giúp cho hắn đuổi kịp, thậm chí là vượt qua những thiên tài tu luyện kia.
Tu vi đột phá, tài sản và tính mạng được đảm bảo tốt hơn, tốc độ dò xét linh điền của Lục Huyền cũng có vẻ ung dung buông lỏng hơn trước rất nhiều.
Yêu Quỷ Đằng bắt chước đi theo sau lưng hắn, nó cảm nhận được tâm trạng vui vẻ của Lục Huyền, khiến những sợi dây leo màu xám lạnh trên thân cây cũng khe khẽ lay động lên xuống có tiết tấu.
Lúc đi dọc bờ ao, một hòn đá có kích thước bằng cái chậu tắm lập tức lăn về phía Lục Huyền. Hòn đá nọ có màu đen thui, nhìn vào sẽ cảm thấy nó hơi bẩn thỉu.
Khi lăn đến dưới chân Lục Huyền, một cái đầu rùa màu xám đen đột nhiên nhô ra khỏi hòn đá, đôi con ngươi giống như hạt đậu xanh không ngừng xoay tròn, trông vô cùng hoạt bát.
"Nham Giáp Quy à, ngày nào ngươi cũng lăn qua lăn lại trong bùn, sắp biến thành một con rùa bùn rồi. Chim mập, quản con rùa này của ngươi đi, bẩn quá không nhìn nổi." Lục Huyền hướng về phía bên ngoài linh điền, hô lớn.
Một tia sáng màu xanh lóe lên, Nham Giáp Quy bị Phong Chuẩn tóm lấy, hung hăng ném "bõm" một phát xuống ao. Tuy nhìn rùa con khá là cồng kềnh phì nhiêu, nhưng nó di chuyển trên mặt nước lại cực kỳ nhẹ nhàng.
Phong Chuẩn vỗ đôi cánh chim màu xanh nhạt, cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, gây ra từng con sóng lớn, tất cả đều đập vào tấm lưng đầy bùn của rùa con Nham Giáp Quy.
Dù bị sóng lớn hung hăng cọ rửa, nhưng lớp bùn cát trên lưng chú rùa nhỏ cũng không bị cuốn trôi là bao, cũng chẳng biết nó đã dùng cách gì để dính chặt đống bùn cát nọ vào trong thân thể mình.
Phong Chuẩn nghiêng đầu, trong mắt tràn đầy vẻ thắc mắc, song nó cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, vừa tắm rửa cho rùa con xong đã trực tiếp bay vút đi.
Rùa nhỏ tự chơi đùa trong nước, chẳng biết từ lúc nào Thanh Giác Long Lý cũng bơi tới bên cạnh nó, con cá chép kia khẽ nổi lên mặt nước, rồi nhẹ nhàng vẫy cái đuôi cá tuyệt đẹp của mình.
Thân thể Long Lý thon dài, động tác đẹp mắt, hai sợi râu cá màu xanh trôi bồng bềnh trong nước, cùng với chiếc sừng nhọn trên đầu càng làm tăng thêm vẻ bất phàm của nó, cũng càng khiến nó trở nên tương phản rõ rệt với con Nham Giáp Quy vừa đen vừa lem nhem ở bên cạnh.
Khác với lần đầu tiên vừa chạm gặp đã giương cung bạt kiếm, đến bây giờ, hai con linh thú này ở chung với nhau trong ao nước nhỏ, cực kỳ hòa hài. Thậm chí Thanh Giác Long Lý còn mơ hồ có một chút cảm tình với Nham Giáp Quy.
"Nhìn bề ngoài, có vẻ như con Thanh Giác Long Lý này hơi bị thảo mai à nha..." Lục Huyền trông thấy cảnh tượng trước, trong lòng không khỏi bật cười.
Hắn cũng không để ý tới tình bạn hời hợt, có chút bằng mặt mà không bằng lòng của Thanh Giác Long Lý và Nham Giáp Quy nữa, lại tiếp tục đi dò xét đám linh thực bên trong linh điền.
Hắn đi tới hang động dưới lòng đất.
Địa Hỏa Tâm Liên vẫn tùy ý để mặc cho dòng dung nham cực nóng gột rửa thân thể mình, thân rễ như được tạo thành từ rất nhiều những khối tinh thể màu hồng bất quy tắc của nó đang nhẹ nhàng lắc lư trong dung nham, mấy cái lá sen cũng lung lay theo. Có thể nhìn thấy hơn chục hạt sen màu đỏ nhạt nhô lên cực kỳ rõ ràng phía trên đài sen màu đỏ đậm.
"Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm thành thục rồi." Lục Huyền nhìn thanh tiến độ bán trong suốt nằm ngay bên dưới cây hoa sen đã hoàn toàn tràn đầy, không khỏi vui mừng khôn xiết.
Hắn đưa linh lực qua, trực tiếp dùng linh lực để kéo Địa Hỏa Tâm Liên đến trước mặt mình. Ngay sau đó, bàn tay hóa thành ngọc lưu ly, trực tiếp bẻ đài sen màu đỏ đậm mà không quan tâm đến chút dung nham nóng bỏng còn sót lại phía trên Địa Hỏa Tâm Liên.
Hắn ngưng tụ tâm thần vào trong hạt sen màu đỏ nhạt, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu.
【Linh thực Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm, sinh trưởng ở trong hoàn cảnh dung nham cực nóng, có thể bồi dưỡng bằng các loại thuật pháp hệ hỏa từ nhị phẩm trở lên.】
【Sau khi hạt sen chín muồi, có thể tinh lọc khí tức ô nhiễm vẩn đục trong cơ thể tu sĩ, giảm bớt nguy cơ dị hóa cho tu sĩ, đồng thời cũng có thể chống đỡ tà ma tập kích trong một thời gian nhất định, ăn lâu ngày còn có thể trợ giúp tu sĩ tăng cường linh thức.】
【Lá sen và thân rễ có thể dùng làm tài liệu luyện chế một số loại đan dược phẩm cấp cao.】
"Phẩm chất tốt, cũng coi như không tồi. Có thể tinh lọc khí tức nhiễm bẩn, giảm bớt nguy cơ dị hoá, dùng nhiều lần còn có thể tăng cường linh thức cho tu sĩ, không hổ là linh thực tứ phẩm."
Trong quá trình tu luyện và sinh hoạt, tu sĩ khó mà tránh khỏi sẽ nhiễm phải một chút linh khí vẩn đục. Nếu không loại bỏ được, chỉ e thứ này sẽ gây ra hậu quả khó lường khi đột phá cảnh giới. Đặc biệt là với những tu sĩ săn giết tà ma thời gian dài, trên người còn vương đủ loại âm khí, sát khí, khí tức ô uế, nếu không tinh lọc kịp thời, sẽ có nguy cơ sa đọa dị hóa.
Mà hạt sen Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm có thể giải quyết mấy vấn đề này rất tốt.
Đó là chưa kể, nó còn có tác dụng nâng cao linh thức cho tu sĩ.
Bảo vật có thể tăng cường linh thức ở trong Tu Hành giới đều cực kỳ hiếm thấy, Lục Huyền bồi dưỡng linh thực nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thu hoạch được một gốc linh thực thành thục thuộc loại này.
"Cuối cùng cũng có thể tăng cường linh thức cho mình rồi." Lục Huyền cảm thán nói.
Phải biết rằng, cường độ nhục thân, bảo vật thuật pháp của hắn đều mạnh hơn tu sĩ cùng cấp rất nhiều, chỉ có linh thức vẫn dừng ở mức trung bình biết bao năm, thu hoạch mấy hạt sen Địa Hỏa Tâm Liên này, xem như đã bồi bổ đúng mục tiêu rồi.
"Toàn thân Địa Hỏa Tâm Liên đều là bảo bối. Hạt sen, lá sen, thân rễ, hoa sen đều có những công dụng riêng.” Lục Huyền thầm cảm thán một câu, nhưng vào thời điểm hiện tại, mục tiêu quan trọng nhất của hắn vẫn là mở quầng sáng sau khi Địa Hỏa Tâm Liên thành thục.
Chỉ thấy một quầng sáng màu trắng hơi nhấp nháy sáng, đang lơ lửng phía trên hồ dung nham nóng hầm hập.
Lục Huyền hít một hơi thật sâu, cảm giác chờ mong trong lòng thoáng dịu đi một chút, sau đó hắn đưa tay chạm nhẹ vào bề mặt quầng sáng. Gần như ngay lập tức, một đóa hỏa diễm màu trắng tinh khiết được ngưng tụ từ vô số những đốm sáng nhỏ xíu đã phun ra từ bên trong quầng sáng và hòa vào cơ thể Lục Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận