Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 173: Giáng Trần Đan!

Chương 173: Giáng Trần Đan!
Lục Huyền đứng lặng tại chỗ, cố gắng điều khiển linh lực trong cơ thể mình, để chúng nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh.
"Tuy đã tiến vào tông môn, nồng độ linh khí tinh khiết hơn phường thị rất nhiều, cộng thêm thượng đẳng công pháp 《 Tiểu Ngũ Hành Công 》, nhưng hiệu quả của chúng vẫn không sánh bằng phần thưởng tu vi đến từ quầng sáng màu trắng kia." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu.
Lần này, từng đó gốc Linh Huỳnh Thảo đã mang tới cho hắn sáu năm tu vi, nhiều gấp rất nhiều lần khoảng thời gian hắn tu hành bên trong tông môn.
Tu vi vốn đang dừng lại Luyện Khí tầng tám cũng tăng lên một mảng lớn.
Mặt khác, những quầng sáng còn lại cũng mang đến cho hắn bảy - tấm phù lục, bao gồm năm tấm phù lục nhất phẩm và hai tấm Kiếm Khí Vạn Thiên phù nhị phẩm. Cộng thêm ba viên Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, hai gói kinh nghiệm Địa Dẫn Thuật, một gói kinh nghiệm 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》, và ba giọt Thảo Linh Nguyên Dịch.
Lục Huyền cảm nhận được trong khoảng thời gian này, Thảo Khôi Lỗi tương đối khổ cực, nên đã nhét một giọt Thảo Linh Nguyên Dịch nồng đậm thảo mộc linh khí vào trong khối u trên cái đầu cỏ vĩ đại của nó.
Hắn vừa đội cho nó một cái mũ màu xanh lá cây, xem như một lời cảm ơn.
Còn dư lại gần một trăm bảy mươi gốc Linh Huỳnh Thảo, dù chúng đều tiến vào giai đoạn thành thục rồi, nhưng để tránh làm ảnh hưởng đến chất lượng của chúng, Lục Huyền vẫn quyết định chờ cho đến khi chúng hoàn toàn chín muồi mới ngắt lấy.
Hắn tiếp tục đi quan sát trạng thái của rất nhiều loại linh thực trong linh điền, chợt phát hiện một gốc Thanh Diệu Linh Trà đã thành thục, có thể hái lá trà màu xanh nhạt trên cây xuống rồi.
Lục Huyền thở chầm chậm, rồi vươn tay tới, cẩn thận hái từng lá trà. Những chiếc lá trà trong tay hắn có màu xanh non và tràn ngập hương thơm, khi đưa lên chóp mũi ngửi, còn có thể cảm nhận được một luồng linh khí thanh khiết đi vào thất khiếu, khiến người ta tỉnh táo hơn không ít.
【Thanh Diệu Linh Trà: Linh thực nhị phẩm, lá trà sau khi hái có công hiệu thanh tâm sáng trí, giúp chống lại sự xâm nhập và ô nhiễm của tà ma trên một mức độ nhất định nào đó.】
【Lá trà có thể dùng trực tiếp, cũng có thể xao thành lá trà khô để làm linh trà, hoặc dùng làm tài liệu luyện chế một vài đan dược.】
Một quầng sáng màu trắng trực tiếp xuất hiện tại vị trí ban đầu của lá trà đã hái.
Lục Huyền khẽ chạm vào nó, quầng sáng nọ nhanh chóng biến thành vô số đốm sáng, tràn vào cơ thể hắn, đồng thời, một viên đan dược tỏa ra khí tức thanh linh cũng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
【Đan dược Giáng Trần Đan tam phẩm, sau khi sử dụng, có thể trợ giúp loại trừ tạp chất trong cơ thể tu sĩ, giảm bớt nguy cơ dị hóa của tu sĩ.】
"Đan dược Giáng Trần Đan tam phẩm, có thể loại trừ tạp chất trong cơ thể tu sĩ, giảm bớt nguy cơ dị hóa của tu sĩ. Đan dược có công hiệu thế này đúng là tương đối hiếm thấy à nha." Lục Huyền ngắm viên đan dược tròn trịa tràn đầy hương thơm dịu mát trong lòng bàn tay, lại tự lẩm bẩm một mình.
Phải biết rằng, trong quá trình tu luyện, nếu tu sĩ hấp thu và luyện hóa linh khí trong môi trường do linh mạch cấp thấp hình thành, trong cơ thể sẽ tồn tại một chút tạp chất nho nhỏ, tích tụ tạp chất lâu ngày sẽ sinh ra một chút ảnh hưởng đến khả năng đột phá tu vi.
Ngoài ra, nếu ở vùng dã ngoại quá lâu, tiếp xúc với linh khí vẩn đục, quá trình tích lũy tạp chất sẽ gia tăng tốc độ.
Dưới loại tình huống này, nếu đụng phải tình huống tà ma xâm nhập vào cơ thể, có khả năng tu sĩ sẽ bị dị hóa thành tà ma, quỷ quái.
Cách đây rất lâu, Lục Huyền từng đụng phải một gã tu sĩ Luyện Khí dị hoá ở trong chợ tán tu tại Lâm Dương phường thị. Sau khi dị hóa, người này bất ngờ tấn công các tu sĩ khác bên cạnh mình, không thể phân biệt được địch ta.
Hiện giờ, trong tay hắn có viên Giáng Trần Đan tam phẩm vừa mở ra được từ Thanh Diệu Linh Trà, coi như nguy cơ bị dị hóa có thể giảm bớt đi ít nhiều rồi.
Hắn không định bán viên Giáng Trần Đan này đi để đổi lấy những vật khác, nên trực tiếp nuốt thẳng vào trong bụng.
Sau vài hơi thở, một luồng thanh linh chi khí lập tức bốc lên từ trong bụng, rồi nhanh chóng lan tràn tới tứ chi bách hài của Lục Huyền.
Chỉ trong khoảnh khắc sau đó, hắn đã cảm thấy thân thể mình trở nên nhẹ bẫng, giống như có một thứ vô hình nào đó vừa bị xua tan khỏi thân thể.
Mặt khác, hắn còn cảm thấy đầu óc trở nên minh mẫn hơn bao giờ hết, mọi thông tin nhanh chóng lướt qua trong đầu, tất cả những thứ đã biết từ trước đến này, đều được ghi nhớ vô cùng rõ ràng.
"Đây là hiệu quả thanh tâm sáng trí của Giáng Trần Đan."
Lục Huyền hồi tưởng về hai môn thuật pháp hắn từng lấy được bên trong Tàng Kinh các, là《 Tiểu Ngũ Hành Công 》và《 Vân Đằng Thuật 》, những điểm trước đó hắn chỉ hiểu sơ sơ, thì hiện giờ đã hiểu sâu hơn một chút.
"Ta yêu tu hành, tu hành giúp ta tiến bộ." Dưới tác dụng của Giáng Trần Đan tam phẩm, một tu sĩ Luyện Khí tầng tám như Lục Huyền lại có ảo tưởng mình là một thiên tài rồi.
Hắn có cảm giác, loại trạng thái này sẽ duy trì thêm một đoạn thời gian nữa, nên lập tức rời khỏi động phủ, thuê một con Linh hạc, tiến thẳng vào Tàng Kinh các.
Trong Tàng Kinh các, lần này hắn không còn nhìn thấy vị tu sĩ tóc bạc mặt hồng hào lúc trước nữa, thay vào đó là một vị tu sĩ Luyện Khí cấp cao có tướng mạo bình thường.
Lục Huyền đã bỏ ba miếng Kiếm Ấn ra, thuê ba quyển sách ngọc thật dày từ trong Tàng Kinh các. Những cuốn sách ngọc nọ không ghi chép về công pháp tu hành hay loại bí thuật cường đại gì, bên trong chỉ có một số tri thức về linh thực, linh thú ở bên trong Tu Hành giới.
Nền tảng của hắn quá nông cạn, hoàn toàn dựa vào năng lực nắm giữ trạng thái tức thời của linh thực cùng với phần thưởng từ quầng sáng màu trắng, mới có thể đi đến ngày hôm nay.
Lúc trước, không có cơ hội thì thôi, nhưng nếu đã tiến vào tông môn, có cơ hội tốt như vậy, đương nhiên hắn phải nắm bắt cho thật tốt, nhanh chóng bổ sung những kiến thức liên quan cho mình rồi.
Sau khi trở lại động phủ, nhân lúc bản thân vẫn còn rơi vào trạng thái kia, hắn lập tức mở sách ngọc ra đọc. Một luồng hư ảnh linh thực trông rất sống động, lập tức xuất hiện trước mặt hắn, hư ảnh này cực kỳ chân thực, thậm chí hắn còn có thể nhìn rõ mồn một từng đường vân trên phiến lá.
Bên cạnh hư ảnh linh thực có một hàng chữ nhỏ, giới thiệu cặn kẽ thông tin về chủng loại, phẩm cấp của nó.
Lục Huyền ghi nhớ kỹ hư ảnh và hàng chữ nhỏ kia, rồi lật sang trang thứ hai.
Ba quyển sách ngọc chứa kiến thức về linh thực linh thú.
Thông tin như chủng loại, phẩm cấp, nguồn gốc chung của linh thú linh thực. Hoàn cảnh sinh trưởng linh thực, phương pháp hái, bảo quản và phương pháp giải quyết sâu bệnh thông thường. Tập tính lạ lùng, cách thức nuôi dưỡng, phương pháp trị liệu của các loại linh thú.
Mỗi khi lật một trang, một hư ảnh trông giống như thực chất sẽ xuất hiện, cách bố trí ba chiều này giúp tu sĩ ghi nhớ tốt hơn, đồng thời cũng tăng độ khó cho chuyện truyền bá tri thức ra bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận