Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 359: Huyễn Âm Trúc!

Chương 359: Huyễn Âm Trúc!
Có cảm giác khoảng không phía trên Phượng Hoàng Mộc đã bị đốt trụi rồi. Đóa hoa sen màu đỏ đậm do Hồng Liên Diễm hình thành ở vị trí giữa cũng nhỏ hơn nhiều so với trước kia, hư ảnh Phượng Hoàng bên trong đã hơi ngưng thực hơn một chút, chúng nó đang tự do nhảy múa giữa những cánh hoa.
"Hẳn là không bao lâu nữa, đóa Hồng Liên Diễm tam phẩm này sẽ bị Phượng Hoàng Mộc hấp thu sạch sẽ, cũng may ta trồng đủ nhiều Liệt Diễm Quả, trong tay vẫn còn hai đóa Hồng Liên Diễm mới mở ra được từ bên trong quầng sáng, đã đủ để nuôi dưỡng nó một đoạn thời gian."
Lục Huyền bay ra khỏi hang động, trở về trong phòng.
Chừng mười ngày tiếp theo, ngày nào hắn cũng yên tĩnh ở trong sơn phong bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú, chỉ thỉnh thoảng mới ra ngoài gặp gỡ đồng môn, là muốn cố ý hỏi thăm xem sắp tới có đệ tử nội môn nào tổ chức hoạt động giao lưu hay không.
Trong đầu hắn vẫn luôn nhớ nhung đến Đồng Tâm Ma cực kỳ thích hợp để bồi dưỡng Thánh Anh Quả.
May mắn từ một vị đồng môn ở động phủ khá gần nhà hắn, hắn đã biết được vài ngày sau sẽ có một vị đệ tử chân truyền tổ chức hoạt động trao đổi, đương nhiên là trong hoạt động này sẽ trong có phần trao đổi bảo vật với nhau.
Lục Huyền thầm đếm ngày, rồi đúng hạn chạy tới địa điểm tổ chức tiểu hội trao đổi bảo vật.
Tại một tòa sơn phong màu đỏ như lửa cao vút trong mây, vừa bước vào bên trong, đã cảm nhận được mùi lưu huỳnh nhè nhẹ ùa thẳng vào mặt, cả người Lục Huyền như đắm chìm trong một thế giới ấm áp.
Hắn đi theo phía sau một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, tới phía trước cánh cửa đá màu đỏ sậm. Bên ngoài cửa đá có một nam hài mặc áo bào đỏ thẫm, trên áo có vẽ rất nhiều hoa văn hình dị thú thượng cổ, trông sống động như thật.
Người nọ đang đứng trước cửa nhưng mang đến cảm giác đối phương đã trực tiếp kết nổi với cả tòa sơn phong này rồi, thậm chí tiết tấu tụ tán của những đám mây lửa vừa dày vừa nặng trên bầu trời cũng ăn khớp với nhịp thở của nam hài này.
Mặc dù nam hài trông có vẻ trẻ con, ngây thơ hồn nhiên, nhưng Lục Huyền không dám đánh giá thấp đối phương, hắn bước lên phía trước kính cẩn thi lễ vấn an.
"Hỏa sư huynh."
"Vị sư đệ này không quen mặt cho lắm, chắc hẳn đây là lần đầu tiên tới phủ đệ của tại hạ, không biết nên xưng hô như thế nào?” Giọng nói của nam hài lại chững chạc già dặn không hợp với tuổi tác.
Gã tên là Hỏa đồng tử, sở hữu Hỏa Linh Chi Thể trời sinh và là một trong mười bảy vị đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Tông, có xác suất rất cao sẽ tấn thăng thành Kết Đan chân nhân.
"Hỏa sư huynh có thể gọi ta là Lục sư đệ."
"Hóa ra là Lục sư đệ, mời vào bên trong nghỉ ngơi một lát."
Lục Huyền gật đầu, nhanh chóng tiến vào bên trong cánh cửa đá đỏ sậm.
Được một con Hỏa Tinh Linh xin xắn duyên dáng dẫn đường, hắn đi đến một gian đại sảnh rộng thoáng. Gian đại sảnh này được trang trí khá là xa hoa lộng lẫy, mặt đất được lát bằng linh khoáng hệ hỏa, xung quanh có đặt những món bảo vật quý hiếm, lại có mấy thiếu nữ thanh lệ không ngừng đi qua đi lại, phục vụ linh trà linh quả cho khách.
Lục Huyền tìm một chỗ tương đối vắng vẻ, rồi ngồi xuống, cẩn thận quan sát xung quanh.
Hiện giờ đã có hơn hai mươi tu sĩ Trúc Cơ đang ngồi bên trong đại sảnh, hầu hết bọn họ đều đạt đến giai đoạn Trúc Cơ hậu kỳ rồi, thậm chí Lục Huyền còn bắt gặp bóng dáng của Dương Khánh Phong ở đằng xa, đối phương chính là người nuôi dưỡng con Mặc Lân Giao bị cắm sừng ngày ấy. Ngoài ra, vẫn còn ba người khác hắn có quen biết sơ sơ, những người này hoặc là ở gần sơn phong của hắn, hoặc là có cùng sở thích, từng đến chỗ Liễu Tố để trao đổi kinh nghiệm nuôi dưỡng linh thực linh thú.
Hắn lên tiếng chào hỏi mấy vị tu sĩ mình quen biết, sau đó ngồi trên một chiếc ghế ngọc màu đỏ như lửa, thoải mái thưởng thức linh trà linh quả.
Chờ thêm một lát, khi có hơn ba mươi đệ tử nội môn tập trung bên trong đại sảnh, đột nhiên một đám lửa bùng lên, ngay sau đó, một nam hài mặc áo bào đỏ tươi ung dung bước ra khỏi đám lửa.
"Đã đến giờ rồi, ngày hôm nay rất hân hạnh được đón tiếp chư vị đồng môn cùng tới tham gia tiểu hội do tại hạ tổ chức." Nam hài chắp tay, tiếp tục nói.
"Vẫn là quy tắc cũ. Đầu tiên chúng ta sẽ giao lưu, nghiên cứu thảo luận công pháp, kinh nghiệm luyện đan luyện khí, cũng như trao đổi đủ các loại tin tức quan trọng trong Tu Hành giới với nhau. Sau đó, sẽ đến phần trao đổi bảo vật mà các vị đều đang mong đợi.”
“Lần này có thêm hai vị đồng môn lần đầu tiên tới đây, cho nên ta sẽ giải thích ngắn gọn các quy tắc. Trong quá trình trao đổi bảo vật, chúng ta luôn giữ vững nguyên tắc trao đổi tự do, tự mình bước lên bục và trưng bày bảo vật của mình, cũng như nói rõ ràng loại hình bảo vật bản thân muốn trao đổi. Quy tắc duy nhất là cấm ép mua buộc bán, những thứ khác không cần phải nhiều lời."
Hỏa đồng tử thuật lại quy tắc đơn giản, sau đó mọi người bắt đầu di chuyển ra xung quanh.
Ba hoặc năm người sẽ tụ tập lại cùng một chỗ để thảo luận và nghiên cứu với nhau, phân nhóm tùy vào tu vi, lĩnh vực, xuất thân của họ.
Toàn bộ quá trình Lục Huyền đều trà trộn lung tung, chỉ khi đề cập tới kiếm đạo, thỉnh thoảng hắn mới phát biểu được vài câu nhận định.
Ngoài ra, hắn có gặp được ba người đang nói về phương diện bồi dưỡng linh thực, cũng lập tức nổi lên hứng thú nói vài câu, làm quen với tu sĩ mới cùng sở thích.
Chẳng mấy chốc, hai canh giờ đã trôi qua, tiếng thảo luận dần dần lắng xuống.
Hỏa đồng tử đứng lên tuyên bố, phần trao đổi bảo vật chính thức bắt đầu.
"Cuối cùng cũng bắt đầu rồi.” Lục Huyền mừng rỡ vô cùng, hắn ngồi yên, chăm chú nhìn một vị đồng môn Trúc Cơ sơ kỳ bước lên bục.
Lần này, hắn tới đây, mục tiêu chủ yếu là muốn thu được linh chủng, trứng phôi linh thú, mục tiêu thứ hai là muốn xem mình có cơ hội đạt được Đồng Tâm Ma hay không, và đương nhiên, nếu có thể, hắn cũng muốn trao đổi được một vài chủng loại dị hỏa các cấp.
Cứ ngồi yên quan sát như vậy, đến người thứ mười lên bục, rốt cuộc cũng có một vị đệ tử nội môn bày ra vật hắn đang cần: "Xin chào chư vị đồng môn, trong tay tại hạ có một đoạn gốc Huyễn Âm Trúc, có thể trồng ra linh thực tứ phẩm Huyễn Âm Trúc trân quý hiếm thấy. Ta muốn đổi một kiện pháp khí tam phẩm loại công kích, hoặc là tài liệu tứ phẩm phù lục vân vân..."
Tu sĩ vừa dứt lời, đã lấy một hộp ngọc trong suốt từ trong túi trữ vật ra. Bên ngoài hộp ngọc có dán phù lục, bên trong đang đặt một đoạn gốc ngọc trúc ngắn ngủi. Toàn bộ đoạn ngọc trúc kia giống hệt lưu ly, đoạn rễ rậm rạp dày đặc ép sát lên miệng hộp ngọc, trên mỗi một sợi rễ đều có những vết nứt dài ngắn to nhỏ không đồng đều.
"Chưa vị đồng môn xin hãy cẩn thận, phần gốc Huyễn Âm Trúc này có hơi ồn ào." Tu sĩ kia nhắc nhở một câu, sau đó mới mở hộp ngọc ra.
Khoảnh khắc hộp ngọc được mở, dường như vết nứt trên đoạn gốc đột ngột phóng đại lên nhiều. Ngay sau đó, một loại âm thanh quái dị ầm ĩ trực tiếp truyền đến bên tai Lục Huyền, có cảm giác hàng ngàn con yêu thú vừa đồng loạt gầm rú sát tai hắn, làm hắn có cảm giác đầu váng mắt hoa.
Nhưng chỉ với một ý niệm, linh lực đã ùn ùn phun lên, tạo thành một lớp màng linh lực mỏng bao lấy bên ngoài lỗ tai, trực tiếp ngăn cách âm thanh quái dị kia ầm ĩ ở bên ngoài, bảo vệ lỗ tai của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận