Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 884: Đã Ăn Xin Lại Còn Kén Chọn!

Chương 884: Đã Ăn Xin Lại Còn Kén Chọn!Chương 884: Đã Ăn Xin Lại Còn Kén Chọn!
Nửa tháng sau, Hồng Khinh Hải đang ngồi xếp băng trong gian phòng đá được bồ trí Tụ Linh Trận Pháp. Linh khí trong cơ thể như sóng ngầm bắt đầu khởi động, có cảm giác chúng đang không ngừng tích súc lực lượng để chờ đợi đến thời điểm có thể bùng nổ trong nháy mặt.
Lục Huyền chắp hai tay sau lưng, phân ra một tia linh thức, để nó rơi xuống trên người Hồng Khinh Hải. Đại đa số tình huống tu sĩ Luyện Khí tần thăng Trúc Cơ đều rất an toàn, _ nhưng đương nhiên, dù an toàn thê nào cũng có khả năng sẽ phát sinh sự cô. Để phòng tránh chuyện này, thời điểm nhóm đệ tử đại tông đột phá, thường có nơi bể quan cô định, còn có trưởng bối tông môn đi tới hộ pháp. Hiện giờ hăn đang canh giữ bên người Hồng Khinh Hải, cũng coi như mang đến một phần bảo đảm cho đổi phương. Trong nhà đá, Hồng Khinh Hải cẩn thận điều chỉnh trạng thái của bản thân đền trình độ tôt nhât, sau đó bình tĩnh lây một viên Trúc Cơ Đan ra, nuôt vào. Đan dược vừa vào bụng, dược lực đã mãnh liệt tuôn ra, chảy khắp tứ chỉ bách hài cọ rửa môi một vị trí bên trong cơ thể. Chỉ chốc lát sau, một vòng xoáy linh khí đã lặng lẽ hình thành, lượng lớn linh khí tinh khiết nhanh chóng tụ tập lại, dung nhập vào trong vòng xoáy ây.
Trong thoáng chốc, một luồng linh thức phóng thăng lên trời, trên người Hồng Khinh Hải cũng xuất hiện dao động linh khí cực mạnh. "Chúc mừng Hồng đạo hữu tấn thăng Trúc Cơl" Thân hình Lục Huyền lóe lên, đi tới trước người thanh niên có chứa khí tức thư quyển nồng đậm nọ, mỉm cười chúc mừng nói.
"Đúng là may mắn, may mắn có được viên Trúc Cơ Đan thượng phẩm do tiền bối ban tặng cho, ta mới có thể đột phá một lần đã thành công như vậy." Hồng Khinh Hải cảm nhận được khí tức cường đại trong cơ thể, trên mặt không che giầu được nụ cười, lập tức tỏ vẻ cảm kích với Lục Huyền.
Phải biết răng, sau khi Lục Huyền hấp thu một lượng lớn gói kinh nghiệm đan phương, trình độ luyện chế Trúc Cơ Đan của hắn đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, nên đương nhiên là phẩm chất của Trúc Cơ Đan do chính tay hắn luyện chề sẽ cao hơn so với loại đang được lưu thông trên thị trường không ít, có thể gia tăng một chút xác suât thành công khi đột phá Trúc Cơ.
"Môn công pháp Trúc Cơ này là ta ngoài ý muốn nhận được, phẩm chất coi như không tệ, cứ coi nó là lê vật chúc mừng đạo hữu tân thăng Trúc Cơ đi. Chúc con đường tu hành ngày sau của Hồng đạo hữu một mực thông suốt." Lục Huyền nói xong đã lây ra một miềng ngọc giản từ trong túi trữ vật, đưa cho Hồng Khinh Hải.
( Đại Ngũ Hành Công ) hắn tu tập vôn nhận được từ Thiên Kiểm tông, không tiện lưu truyền ra ngoài, trong khi những môn công pháp hắn mở ra từ bền trong quầng sáng thì hoặc là phẩm giai quá cao, hoặc là đi theo lộ tuyến luyện thể, không thích hợp với Hồng Khinh Hải. - Miềng ngọc giản trong tay hắn vồn đến từ túi trữ vật của một vị tu sĩ đã bị hãn giêt chêt lúc trước. Sau khi tu luyện thứ này, tuy linh lực nhận được khá bình thường, nhưng lại thắng ở chô công chính bình thản, phạm vi áp dụng khá rộng, cũng cực kỳ thích hợp đổi với thân phận nho tu của Hồng Khinh Hải.
Trên thực tế, hắn cũng có lòng muôn tìm một bộ công pháp Nho đạo thích hợp với tu sĩ Trúc Cơ, nhưng Nho tu trong Thiên Tinh Động này quá mức hiêm, phân lâu của thương hội cũng không có loại công pháp này, bởi vậy đành phải từ bỏ.
Đương nhiên, hắn cũng dặn với lòng nều ngày sau bản thân cảm thầy vừa lòng với hành động của Hồng Khinh Hải, lại tìm được cơ hội, nhất định sẽ giúp gã tìm một môn công pháp phù hợp.
Sau khi rời khỏi phòng đá của Hồng Khinh Hải, Lục Huyền đi vào khu vực linh điển gieo trồng linh thực thuộc tính Lôi, lầy ra một giọt lôi dịch màu xanh thâm từ bên trong Thao Trùng Nang, rắc đều lên Ất Mộc Thanh Lôi Đăng đang được một mảnh thanh quang bao trùm lây. “Lôi linh và lôi dịch màu xanh thẫm trong người đều không còn nhiều, nên tới Lôi Hải bổ sung một chút rồi." Lục Huyền cảm nhận được sinh cơ cường đại truyền đến từ Ất Mộc Thanh Lôi Đăng, khẽ thì thào một mình.
Hiện giờ trong động phủ đang gieo trồng không ít linh thực thuộc tính Lôi cấp cao, số lượng nhiều nhất là Lôi Bạo Liên tứ phẩm, Ngũ Lôi Tịnh Để Hoa ngũ phẩm, Tử Vi Huyền Lôi Quả lục phẩm, và gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm duy nhất này, có nhiều linh thực thuộc tính Lôi như vậy nên nhu cầu đối với lôi linh và lôi dịch của chúng cũng đạt tới một mức độ vô cùng khủng bổ.
Nếu không phải lúc trước con Lôi Hồng Thú dị chủng kia từng dân hắn tiến vào nơi bí ẩn của tộc Lôi Hồng Thú, giúp hăn lây được lượng lớn lôi linh và lôi dịch, chỉ sợ cứ cách dăm ba ngày một lần hắn lại phải tiền vào Lôi Hải tìm kiểm lôi linh rồi.
“Thuận tiện cũng đi thăm hỏi tiểu hữu Lôi Hồng Thú của ta luôn, đương nhiên, cũng nên tìm cơ hội ôm đùi, củng cổ mồi quan hệ với Thanh Giác Lôi Hủy thất phẩm kia.” Hắn thầm nghĩ trong lòng, sau đó chuẩn bị sơ qua một phen rồi rời khỏi động phủ, đi tới thông đạo gần động phủ nhất, dựa vào Lôi Hỏa Lệnh, thuận lợi tiến vào bên trong thông đạo.
Đi trong lôi mang đầy trời không bao lâu, Lục Huyền đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc phía xa. Con Lôi Hông Thú hăn quen biêt đầu tiên đang ngồi xổm trên mặt đất, so với lần trước nhìn thấy thì lần này cái bụng của nó lại tròn thêm mấy phần. Con cự thú màu trắng bạc này có ấn tượng rất sâu với Lục Huyền, chỉ liếc mắt một cái nó đã nhận ra bóng dáng của hắn ngay giữa vùng lôi mang đầy trời và không chút do dự gầm nhẹ một tiếng với hắn, trong thanh âm ẩn chứa vài phần thân thiết.
Lục Huyền thuần thục lấy ra một ít linh quả từ bên trong túi trữ vật: “Thăng nhãi nhà ngươi hay thật đấy, rõ ràng là có thể dựa vào thực lực và bổi cảnh hùng hậu của bản thân nhưng lại thích dựa vào bản lĩnh này để ăn xin, còn dứt khoát đi tới canh giữ gần cửa vào thông đạo, thể là đời thú này vui vẻ nắm thằng mà ăn rồi."
Lôi Hống Thú gấp gáp nuốt linh quả xuống, cái đầu to còn thân mật nhích lại gần cánh tay Lục Huyền. Số lượng thức ăn do nhóm tu sĩ qua lại nơi đây đút cho nó cũng không nhiều lắm, phần lớn là thịt yêu thú, ăn mãi cũng ngấy, vậy nên môi lần Lục Huyền lấy linh quả ra đều khiến nó mừng rỡ không thôi, thậm chí nó còn mong Lục Huyền thường xuyên đi qua thông đạo này. “Hương vị linh quả thế nào?” Lục Huyền thấy dáng vẻ vui sướng của nó nên cười hỏi.
“Ngon lắm! Ăn ngon hơn đồ của người khác nhiều!” Lôi Hống Thú béo tròn khẽ gầm nhẹ một tiếng, truyền cho hắn ý niệm này. “Ngươi ở đây ăn uống miễn phí như vậy, có thịt yêu thú ăn là tôt lãm rồi, thế mà còn kém chọn sao?” Lục Huyền không nhịn được khẽ bật cười.
“Xin ăn cũng có phải nguyện vọng chứ?” Lôi Hồng Thú ngẩng đầu, lập tức phóng ra một luồng hơi thở mang theo lôi mang màu trắng bạc từ trong lô mũi, còn trợn mặt nhìn Lục Huyền một cái.
“Được được được." Lục Huyển lại lây ra non nửa bình Băng Tủy linh nhưỡng, ném cho Lôi Hồng Thú: “Đây là linh nhưỡng mới, hương vị còn ngon hơn mây loại trước đó, ngươi nềm thử đi."
Linh quả linh nhưỡng thay nhau tấn công, thái độ của Lôi Hồng Thú càng nhiệt tình thêm vài phần, nó ngoan ngoãn năm trước mặt Lục Huyền, thậm chí còn để lộ hắn cái bụng màu trăng bạc tròn xoe ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận