Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1354: Chuẩn Bị Mở Cửa Hàng!

Chương 1354: Chuẩn Bị Mở Cửa Hàng!Chương 1354: Chuẩn Bị Mở Cửa Hàng!
"Cũng tốt, ngươi toàn tâm toàn ý đặt lên mấy loại kỹ nghệ như linh thực, linh nhưỡng này, không cần mạo hiểm đi thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên." Nguyên Dung gật đầu nói.
"Với trình độ trên phương diện linh thực linh nhưỡng của sư điệt, đã có thể tạo ra giá trị rất lớn cho Kiếm Tông rồi, dựa vào tu vi trước mắt của ngươi, lại cộng thêm tài nguyên được ưu ái, khả năng tấn thăng Nguyên Anh cũng không nhỏ. Đến lúc ấy, ngươi đã có thể an tâm ở lại bên trong Kiếm Tông, không cần phải lo lắng mưa gió bên ngoài. Mặc dù không có bao nhiêu bảo vật hộ thân, cũng bỏ bê chuyện tu hành bí thuật thần thông, nhưng ngoài kia được bao nhiêu vị Nguyên Anh Chân Quân có thể bình yên sống đến hết thọ nguyên chứ? Sư điệt lựa chọn như vậy, xem như có mất tất có được."
Nguyên Dung đã theo bản năng ngầm thừa nhận cách nói tu sĩ hệ sinh hoạt của Lục Huyền rồi, dù sao thì dưới cái nhìn của nàng, tuyệt đại đa số tu sĩ cả đời này cũng không thể tu hành một trong số những môn kỹ nghệ kia đến hóa cảnh, mà Lục Huyền lại đạt đến trình độ tông sư trên cả ba phương diện là linh thực, linh nhưỡng, chế phù, hiển nhiên là hắn không thể bỏ ra tâm tư đặt lên việc tu hành thần thông hay tìm kiếm tế luyện bảo vật.
"Sư thúc nói có lý, sư điệt vốn có ý nghĩ như vậy." Lục Huyền gật đầu phụ họa.
Mặc dù hắn đã nắm giữ mấy món bảo vật thất phẩm, cũng như tỉnh thông nhiều loại thần thông trung cấp, nhưng lại không thay đổi được sự thật hắn chính là một tu sĩ hệ sinh hoạt.
"Nơi này có hai vạn bốn ngàn hai trắm năm mươi miếng Kiếm Ấn, sư điệt xem qua một chút đi." Nguyên Dung phẩy tay một cái, lượng lớn Kiếm Ấn chồng chất thành một ngọn núi nhỏ, đã bay tới trước người Lục Huyền.
"Đa tạ sư thúc." Linh thức của Lục Huyền đảo qua, lập tức thi lễ nói cảm tạ.
Với lượng lớn Kiếm Ấn như thế, hắn hoàn toàn có thể mua sắm một phen ở trong Kiếm Tông, dù trực tiếp mua liên một lúc hai hạt linh chủng Kiếm Thảo thất phẩm, cũng không nói chơi.
"Đúng rồi, Nguyên sư thúc, sư điệt có một chuyện muốn thỉnh giáo sư thúc."
"Cứ nói đi đừng ngại." "Sư điệt muốn mở một cửa hàng nhỏ ở bên ngoài tông môn, không biết cần thỏa mãn điều kiện gì?" Lục Huyền nhẹ giọng hỏi.
"Mở cửa hàng? Sao sư điệt lại nảy ra ý nghĩ như thế?" Trên mặt Nguyên Dung hiện lên vẻ hiếu kỳ.
"Chuyện là ngày thường sư điệt ta có không ít thời gian nhàn hạ, vừa muốn xử lý sạch một ít linh thực, kiếm phù, linh nhưỡng do mình làm ra, lại không muốn lãng phí thời gian, nên muốn mở một cửa hàng nhỏ giao cho người quen tới xử lý." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói. "Mở cửa hàng cũng không khó, bên ngoài Kiếm Tông có ba tòa thành trì Kiếm Nguyên, Kiếm Tinh, Kiếm Uyên, bên trong có không ít đệ tử Kiếm Tông đang sở hữu khá nhiều sản nghiệp lớn nhỏ. Sư điệt ngươi cứ đi qua Kiếm Cung đánh tiếng với nhóm đồng môn quản lý bộ phận tương ứng là được, lấy địa vị của ngươi ở trong Hoàn Chân Kiếm Phong, khẳng định là bọn họ sẽ lấy tốc độ nhanh nhất giúp ngươi xử lý xong chuyện này."
Lục Huyền nghe vậy, lại thỉnh giáo Nguyên Dung thêm một vài chỗ cần chú ý. "Được rồi, Lục sư điệt, từ biệt tại đây. Chờ khi cửa hàng của ngươi khai trương, nhớ thông báo cho sư thúc ta trước, ta sẽ đi cổ vũ cho ngươi." Nguyên Dung để lại một câu rồi vội vàng rời đi.
Lục Huyền đưa mắt nhìn bóng dáng của nàng hoàn toàn biến mất, sau đó dựa theo lời dặn dò của Nguyên Dung, tiến vào Kiếm Cung, làm xong những thủ tục liên quan.
Bởi vì Kiếm Tông có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với phương diện này, bởi vậy toàn bộ quá trình vô cùng rườm rà. Nhưng không sao Lục Huyền có thừa kiên nhẫn, hoàn toàn không nóng nảy.
Đảo mắt một cái đã hơn một tháng trôi qua.
Trong động phủ, vô số thảo mộc linh khí nồng đậm tụ tập đến cùng một chỗ, khiến cho khí tức trong cơ thể Tiểu Thụ Nương đang bay giữa trung tâm vòng xoáy linh khí kia không ngừng tăng lên.
"Đột phá thành công rồi." Lục Huyền cảm nhận được biến hóa trên người Thụ Nương, trong lòng vô cùng vui vẻ. Sau khi thoáng xao dịu đối phương một chút, ánh mắt của hắn lại rơi trên quầng sáng màu trắng vừa lặng yên hiển hiện ra rồi đưa tay nhẹ nhàng chạm vào.
[ Thụ Nương thành công đột phá tới tinh quái ngũ phẩm, thu hoạch bảo vật lục phẩm Thiên Niên Cổ Thụ Tâm. }
Một khúc gỗ cổ xưa trực tiếp xuất hiện trước người Lục Huyền, nó chính là món bảo vật mấu chốt để cho Thảo Khôi Lỗi tiến hóa thêm lần nữa, Thiên Niên Cổ Thụ Tâm, cũng chính là bộ phận tinh hoa nhất do cổ thụ ngàn năm ngưng tụ ra, có ích lợi rất lớn đối với linh thú, tỉnh quái hệ mộc, cũng có thể dùng làm hạch tâm của khôi lỗi cao giai, hoặc là luyện chế thành pháp bảo hệ mộc.
"Thứ này có thể dùng làm một trong những món trọng bảo trong ngày khai trương cửa hàng." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
Chờ sau khi cửa hàng chính thức khai trương, ngoại trừ mấy loại sản phẩm đặc sắc như linh thực, linh nhưỡng, kiếm phù này, hắn dự định sẽ chọn thêm mấy món bảo vật không tệ dùng để bắn phát pháo đầu tiên trong ngày khai trương.
"Còn bảy con Tiểu Thụ Nương vẫn chưa đột phá, hẳn là đến lúc ấy ta còn có thể nhận được bảy món bảo vật cao cấp khác nữa." Hắn nhìn nhóm Tiểu Thụ Nương đang bay tới bay lui trong linh điền Kiếm Thảo, trên mặt hiện lên một nụ cười tươi tắn.
Không đến nửa tháng sau khi Tiểu Thụ Nương đột phá, động phủ của hắn lại nghênh đón một vị khách ngoài ý muốn.
"Hỏa sư huynh, chúc mừng chúc mừng!"
Người đến chính là Hỏa Lân Nhi, đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Tông lúc trước. Lúc trước, khi gã thử đột phá Kết Đan, chẳng những gặp phải thất bại ngoài ý muốn, còn không cẩn thận dẫn đến căn cơ bị hao tổn, phải bỏ ra quãng thời gian cực kỳ lâu dài mới khôi phục lại bình thường. Sau một lần thất bại, nếu muốn đột phá Kết Đan thêm một lần nữa, khẳng định là trạng thái, tâm lý, hay các loại tài nguyên cần chuẩn bị, đầu phải bố trí càng đầy đủ hơn lần trước.
Vất vả lắm gã mới nhặt lại được lòng tin, sau đó mượn nhờ một viên Thánh Anh đan ngũ phẩm Lục Huyền tặng cho, rốt cục cũng thành công đột phá tới cảnh giới Kết Đan!
"Lục sư đệ, đa tạ ngươi đã tặng cho ta viên Thánh Anh đan kia." Hỏa Lân Nhi cúi người thật sâu, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích.
"Sư huynh đừng đa lễ, ngươi và ta đều xuất thân từ Thiên Kiếm Tông, lúc trước sư huynh đã chiếu cố ta rất nhiều, hiện giờ Lục mỗ thoáng báo đáp lại một chút cũng là việc nên làm." Lục Huyền nâng hai tay lên, cách không kéo Hỏa Lân Nhi đứng dậy.
"Sau này sư đệ có bất cứ chuyện gì cần sai phái cứ việc đến nói với ta, dù núi đao biển lửa cũng nghĩa bất dung từ!" Hỏa Lân Nhi lộ vẻ mặt thành khẩn, kiên định nói. Bởi hơn ai hết, gã biết rằng lần này mình có thể thành công đột phá đến Kết Đan, công lao của Lục Huyền quá lớn.
Còn nhớ thời điểm gã làm đệ tử chân truyền ở trong Thiên Kiếm Tông, bởi địa vị cao, tự nhiên sẽ có lượng lớn tài nguyên trút lên người gã, nhưng sau khi đến Động Huyền Kiếm Tông, sống tại một nơi có vô số thiên tài tu hành, chút thiên phú này của gã đã biến thành bình thường không có gì lạ, chỉ có thể trở thành một tên đệ tử ngoại môn phổ thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận