Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1076: Ẩn Tang Quá Sâu!

Chương 1076: Ẩn Tang Quá Sâu!Chương 1076: Ẩn Tang Quá Sâu!
1549 chữ
Chương 1076: Än Tàng Quá Sâu!
Lục Huyền cong khóe miệng, lập tức chắp tay nói với Thanh Giác Lôi Hủy: "Van bối có thể giúp đỡ tiền bối là được rồi. Hiện giờ, kính xin tiền bối hãy đưa vãn bối ra khỏi lãnh địa, để có bất cứ tin tức gì ta còn có thể kịp thời truyền tới."
Lục Huyền không muốn làm nhóm tu sĩ đồng hành sinh nghi, vì vậy cũng không kịp nhìn Lôi Hủy ăn Thiên Nguyên quả và Quy Hạc Nguyên đan vào, đã vội vàng lên tiếng chào tạm biệt nó.
"Có thể." Thanh Giác Lôi Hủy lập tức phun ra một quả cầu sét màu trắng bạc, khiến từng tia từng sợi lôi khí nhanh chóng bao phủ Lục Huyền vào bên trong, đồng thời cũng vô thanh vô tức tiêu tán.
Chỉ thoáng cái, Lục Huyền đã xuất hiện ở vị trí cách cắm ché lôi pháp chừng hơn mấy dặm. Linh thức của hắn đảo qua, thoáng phân biệt phương hướng một chút, sau đó trở lại bên cạnh máy người Diệp Huyền Ngân.
"Lục đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, nếu ngươi còn không đến, ta sẽ cho rằng ngươi đã gặp bắt trắc trên đường." Diệp Huyền Ngân nhàn nhạt nói.
"Làm phiền Diệp đạo hữu quan tâm. Chỉ vì ta cần chuẩn bị hơi nhiều thứ, cho nên mới chậm trễ thời gian. Vì lần này một mình Lục mỗ xâm nhập vào khu vực bên trong Lôi Hải nên mới tương đối cần thận hơn bình thường một chút." Lục Huyền lên tiếng chào hỏi máy người kia, sau đó mỉm cười giải thích.
"Tình huống trước mắt như thế nào rồi? Kim Nghiêu Chân Quân có thể công phá được tầng cắm chế bên ngoài bí cảnh Lôi Hống Thú hay không?" Hắn đã biết rõ còn có hỏi.
"Vị hảo hữu được Chân Quân mời còn chưa tới, nhưng chỉ cần chờ thêm chừng một - hai vị Nguyên Anh Chân Quân đi tới, là bọn họ có thể dễ dàng đánh chết con Thanh Giác Lôi Hủy kia rồi. Sau khi phá giải cấm chế, chúng ta cũng có thể tiến vào bên trong bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên bảo vật." Tu sĩ râu dài khẽ vuốt chòm râu hoa râm của mình, gật đầu nói.
"Đạo hữu nói có lý." Lục Huyền cũng mỉm cười phụ họa.
Mọi người không cần phải chờ đợi quá lâu, chỉ thấy lôi mang phía xa xa ầm ầm phun trào, một tia sáng màu xanh mịt mờ lập tức bắn nhanh đến.
Lục Huyền đang đứng phía dưới liếc thấy tia sáng màu xanh nọ chính là một thanh phi kiếm màu xanh đậm, có một vị tu sĩ nho nhã đang đứng trên thân kiếm. Tu sĩ này mặc áo bào màu xanh rộng thùng thình, ống tay áo bay lượn, tự mang theo một luồng khí chất Tiên Nhân phiêu nhiên xuất trần.
"Thanh Vân Chân Quân, không ngờ ngài ay lại đến." Đồ Xung vẫn một mực tram mặc từ nãy đến giờ lại chậm rãi nói.
"Thanh Vân Chân Quân nắm giữ kiếm thuật trác tuyệt, tu vi kiếm đạo nổi tiếng khắp Trung Châu thất cảnh." Diệp Huyền Ngân ở một bên biết Lục Huyền nhiều năm luôn ở trong động phủ nên đối với Tu Hành giới, có rất nhiều thứ hắn đều không hiểu rõ lắm, mới chủ động lên tiếng giới thiệu.
Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu. Ánh sáng màu xanh vừa mới biến mát, lại có thêm một dải lụa màu bạc lóe lên. Chỉ thấy một nữ tử mặc cung trang đang đứng trên một đầu dải lụa, cao quý trang nhã, dung mạo tuyệt luân.
"Vị này là Nghê Nguyệt tiên tử, tinh thông ảo thuật, trong tay nắm giữ vài môn thần thông ảo thuật thần bí, Kim Nghiêu Chân Quân mời ngài ay đến, hẳn là vì phá giải cắm chế lôi pháp kia." Diệp Huyền Ngân truyền âm nói với Lục Huyền.
"Hai vị Nguyên Anh đại năng, lại cộng thêm Kim Nghiêu Chân Quân, đối phó với một con Thanh Giác Lôi Hủy như bắt rùa trong hũ, mười phần chắc chín." Có một tu sĩ Kết Đan nhẹ giọng cười nói. Mọi người lặng lẽ tiến lại gần cám chế lôi pháp, rồi đứng ở phía xa quan sát diễn biến trước mặt. Linh thức của ba vị Nguyên Anh Chân Quân thoáng đảo qua xung quanh, nhưng không hề đặt đám người Lục Huyền vào trong mắt.
"Thanh Vân đạo hữu, Nghê Nguyệt đạo hữu, đa tạ hai vị đã đến đây trợ trận. Đợi giải quyết xong con Thanh Giác Lôi Hủy kia, Kim mỗ sẽ tử tế cảm ơn hai vị." Kim Nghiêu Chân Quân ngạo nghễ đứng trên con Lôi Long khổng lồ, nhìn về phía cắm chế lôi pháp ở cách đó không xa, tự tin mười phần nói.
"Cám chế này cứ giao cho tại hạ, về phần Thanh Giác Lôi Hủy kia, còn cần hai vị kiềm chế, tránh để nó gây nhiễu loạn tới tại hạ." Nữ tử kia cất giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói.
"Một khi cắm chế bị bài trừ, hai vị nhớ cẩn thận con Thanh Giác Lôi Hủy kia chạy ra."
"Nghê Nguyệt đạo hữu yên tâm, ta và Thanh Vân đạo hữu mỗi người trấn thủ một phương, con Thanh Giác Lôi Hủy kia có mọc cánh cũng khó thoát."
"Chỉ là một con yêu thú thất phẩm đã dần dần già đi, lại không có cắm chế tương trợ, đối phó rất dễ dàng."
"Dù sao cũng rơi vào tình huống đại nạn sắp tới, không bằng chúng ta tiễn nó đi sớm hơn một chút, bộ thi thể kia còn có thể mang đến một chút tác dụng đối với đại đạo của Kim mỗ." Kim Nghiêu Chân Quân từ tốn nói.
"Hai vị đạo hữu, động thủ đi."
Hai người kia nghe vậy, ngay trong khoảnh khắc, Thanh Vân Chân Quân đã lập tức giá ngự kiếm quang bay về phía cắm chế, còn Nghê Nguyệt tiên tử lại bay đến vùng hư không phía trên cắm ché, bắt đầu cúi xuống tỉ mỉ quan sát lượng lớn lôi xà bên dưới. Trong tay nàng vừa lặng lẽ có thêm một tắm trận bàn với dị tượng núi sông mỹ lệ, sau đó nhẹ nhàng ném xuống.
Tắm trận bàn xoay tròn cực nhanh, đột nhiên lại tăng lớn, khiến cho dị tượng núi sông bên trên càng thêm ngưng thực, kết hợp với cắm chế không ngừng biến hóa. Những con lôi xà đang di chuyển tại mặt ngoài của cám chế bị dị tượng núi sông kia dẫn động, dần dần trở nên cuồng bạo, không còn huyền ảo tự nhiên như lúc trước nữa. "Rống!!!" Ngay lúc ba người cho rằng cám chế sắp xuất hiện sơ hở thì đột nhiên một tiếng sám vang vọng đất trời, kèm theo đó là vô số những tia lôi đình màu trắng bạc to cỡ thùng nước phô thiên cái địa, ùn ùn trút xuống.
Chỉ thấy một con cự thú màu xanh biếc như ngọn núi lớn chậm rãi xuất hiện trong mảnh lôi đình vô cùng vô tận kia, xung quanh thân thể còn mang theo ngàn vạn tia linh lôi lượn lờ khắp chốn, một chân bước qua, làm day lên hàng loạt lôi quang trùng trùng điệp điệp. "Không đúng!" Nhìn thấy Thanh Giác Lôi Hủy xuất hiện, Kim Nghiêu Chân Quân vốn định trực tiếp diệt sát nó, lại lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp trên người con dị thú thượng cổ trước mắt này. Bởi vì ở thời điểm hiện tại, sinh cơ trong cơ thể nó cực kỳ dồi dào, gần như là vô cùng vô tận, với vô số tia linh lôi Thần Lôi vờn quanh, hoàn toàn không có dấu hiệu già yếu như lúc trước nữa.
Đã trở lại thời kỳ đỉnh phong rồi!
"Thanh Giác Lôi Hủy này an tàng quá sâul!I"
"Con Thanh Giác Lôi Hủy này sắp chết rồi mà? Sao bây giờ lại trở nên sinh long hoạt hổ như thế?"
"Lúc trước, Kim đạo hữu từng nói thực lực của con yêu thú này đã yếu bớt, nhưng vì sao khi trực tiếp trông thấy tận mắt, tình huống lại xuất hiện sai lầm nghiêm trọng như vậy, đạo hữu không cho hai người chúng ta một lời giải thích sao?" Thanh Vân Chân Quân và Nghê Nguyệt tiên tử vừa khống chế pháp bảo, ứng phó với đòn công kích điên cuồng của Thanh Giác Lôi Hủy vừa truyền âm chất van Kim Nghieu Chan Quan.
"Tại hạ cũng không biết vì sao mọi chuyện lại phát triển thành tình huống kiểu này, nhưng trạng thái ban đầu của con yêu thú này tuyệt đối không thể giả được." Trong lòng Kim Nghiêu Chân Quân cũng có ngàn vạn nghi hoặc, gã vội vàng lên tiếng giải thích, tránh để hai người kia sinh lòng hoài nghi, không còn tận tâm hết sức trợ giúp mình săn giết yêu thú nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận