Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 966: Kết Đan Trung Kỳ!

Chương 966: Kết Đan Trung Kỳ!Chương 966: Kết Đan Trung Kỳ!
Mấy chục quầng sáng gần như vỡ vụn cùng lúc, nhanh chóng hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu bay đầy trời, từng dòng quang hà dài nhỏ tràn vào cơ thể Lục Huyền. Những ý niệm cứ liên tiếp xuât hiện trong đầu hãn.
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được năm năm tu vi.}
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật Băng Phách Hoàn tứ phẩm.}
[Thu hoạch...]
Ý niệm biến mất, từng món bảo vật hoặc xuãt hiện trước mặt hẳn với hình dạng chân thực hoặc dưới hình thức gói kinh nghiệm, linh lực trực tiếp xuất hiện trong cơ thể hoặc trong đầu hãn.
Từng đợt linh lực mãnh liệt như sóng biển cuổn cuộn, đánh sâu vào kinh mạch của Lục Huyền.
Hắn vận chuyển ( Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp ) , nhanh chóng hấp thu và chuyển hóa lượng lớn linh lực, biến chúng thành từng giọt linh dịch màu xanh nhạt, rơi vào đan điền trong khí hải.
Linh dịch càng ngày càng nhiều, khí tức của hắn cũng theo đó mà nhanh chóng tăng lên, trong lòng hắn như có chút cảm giác, nét mặt lộ vẻ vui mừng.
“Kết Đan trung kỳ.”
Sau khi cải tiến Băng Huỳnh Thảo, để bản thân có thể ổn định nhận được lượng lớn tu vi nên thời gian đầu, Lục Huyền cũng không vội đi thu hoạch quầng sáng. Ngược lại, hăn kiên trì dựa vào phương pháp ngưng chủng Thủy Huỳnh Thảo, để tìm ra biện pháp ngưng chủng sau đó bồi dưỡng ra lượng lớnlinh chủng Băng Huỳnh Thảo. Nhờ thể, hăn đã có quy mô hơn trăm gôc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm như hiện tại.
Lúc trước nhẫn nại để giờ khắc này nghênh đón một đợt bùng nổ sôi trào.
Trong hơn tám mươi quầng sáng màu trăng, có hơn hai mươi cái mang đến phần thưởng tu vi ba năm, năm năm thậm chí là mười năm, giúp Lục Huyền tăng thêm gần trăm năm tu vi, để hắn lập tức đột phá đến cảnh giới Kết Đan trung kỳ.
“Tu hành, không, làm ruộng chưa đến năm mươi năm, ta đã từ một tiểu tán tu Luyện Khí tầng hai trong một phường thị nhỏ bé trưởng thành đến cảnh giới Kết Đan trung kỳ hiện giờ, đúng là không dễ dàng. Có được tu vi như hôm nay đều nhờ vào ngày thường ta cần cù tu luyện, lại cộng thêm một chút tác dụng của quầng sáng." Lục Huyền mặt dày nghĩ thầm.
Nếu không nắm giữ năng lực đặc _ biệt như xem xét trạng thái chỉ tiêt của linh thực và phần thưởng từ quầng sáng sau khi thu hoạch linh thực, có lẽ hãn đã sớm bị chôn vùi trong vạn dặm hồng trần, sao có thể sống tới giờ phút này được? Không nói đến chuyện đột phá cảnh giới Trúc Cơ, ngay cả việc sông tạm bợ trong phường thị cũng là hy vọng quá đôi xa vời.
Bởi vậy hắn càng thêm kiên định với ý tưởng tự mình bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú.
“Ra ngoài thăm dò bí cảnh còn phải mạo hiểm, thu hoạch bảo vật không rõ từ quầng sáng không thích hơn à?” Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên.
Tuy càng về sau, với tư chất căn cốt của hắn, để gia tăng tu vi sẽ cần tu luyện rât nhiều, nhưng chỉ cần có quầng sáng, trong lòng Lục Huyền vân luôn ngập tràn hy vọng. Hắn do dự một lát, cuồi cùng vân quyết _ định che giầu tu vỉ ở cảnh giới Kết Đan sơ kỳ.
Khi hắn tấn thăng cảnh giới Kết Đan đã có không ít người trong Lôi Hỏa Tỉnh Động biết chuyện, nếu bây giờ lại để bọn họ biêt mới hơn mười năm trôi qua, mà hẵn lại một lần nữa đột phá đến Kết Đan trung kỳ, chỉ sợ sẽ khiển bọn họ mở rộng tầm mắt.
Dù sao thiết lập nhân vật của hắn từ trước tới giờ vân chỉ là một linh thực sư yên tĩnh không màng danh lợi, trời sinh tính tình đã cẩn thận, không ham thích tranh đoạt cơ duyên bảo vật với người khác, thiên phú cũng rất bình thường, không giỏi về đấu pháp, chỉ dựa vào trình độ tỉnh thâm trên phương diện linh thực nên mới có thành tựu hiện giờ...
“Nếu để các đạo hữu quen thuộc với ta biết chuyện, dù tâm chí bọn họ có kiên định đến mây cũng khó đảm bảo sẽ không sinh ra tâm ma." Trong lòng Lục Huyền dù mừng thầm nhưng vẫn suy nghĩ khá chu toàn.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất khiển hẵn làm như vậy, vân là để phòng tránh một số phiền toái không đáng có.
Trong hơn tám mươi quầng sáng vừa thu hoạch được, ngoại trừ tu vi, hẳn còn mở ra thêm mấy chục viên Băng Phách Hoàn, một số Băng Tủy Linh Nhưỡng và một Ít gói kinh nghiệm phổi phương Băng Tủy Linh Nhưỡng. Sau khi hấp thu lượng lớn kinh nghiệm, hắn có cảm giác mình đã năm giữ kinh nghiệm hơn trăm năm phổi chê loại linh nhưỡng này rồi, và ở thời điểm hiện tại, cả về xác suất thành công lẫn phẩm chất linh nhưỡng nhận được đều tăng mạnh hơn lúc trước.
Từ khi tấn thăng Kết Đan trung kỳ, cuộc sống của hắn cũng không có sự thay đổi rõ rệt nào, Lục Huyền không vì tu vi gia tắng mà lớn mật ra ngoài, hắn vẫn sống ẩn dật trong động phủ, bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú như cũ.
Hắn ngối xếp bằng trong một gian tĩnh thât, trong môi đoạn xương cốt lóe lên vô số điểm sáng vàng nhạt. Kim quang sáng ngời như thể sắp tràn ra khỏi cơ thể, chậm rãi lộ ra trên lớp da thịt bên ngoài. Khí tức đỏ đậm lờ mờ lan tản, dần dần hình thành một ngọn lửa màu đỏ thâm xung quanh hắn. Bên trong ngọn lửa có một con Phượng Hoàng ngũ hành nhưẩn như hiện, trông rât sông động.
Lục Huyền thở ra một hơi thật sâu, hư ảnh Phượng Hoàng cùng khí tức đỏ thâm lại một lần nữa chui vào trong cơ thể, dung nhập vào xương cồt toàn thân rồi trực tiếp biển mât không còn thầy đâu nữa.
“Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất _ phẩm, rèn luyện lâu như vậy cuối cùng cũng luyện hóa được gần một nửa rồi. Với cường độ xương cốt hiện tại của ta, lại cộng thêm Thái Tuệ Nhục tăng cường, hãn là thân thể sẽ không rơi xuông thê hạ phong khi mang ra so sánh với pháp bảo thông thường.” Lục Huyền cảm nhận thân thể cường hãn của mình, trong lòng âm thầm cảm khái.
Sau khi rèn luyện Lưu Ly Xích Phượng Cốt gần một canh giờ, Lục Huyền lại lấy ra con mắt tà dị có được từ Bách Đồng Quỷ Mộc, ấn nó vào trong đồng tử của mình. Từng lớp vật chất màu xám trắng lờ mờ lan tràn khắp nơi, thỏa thích tưới nhuần khắp nơi trong hai mắt Lục Huyền. Tới lúc mở mặt ra, mặt ngoài của đồng tử lóe lên một mảnh hôi quang, hết thảy những sự vật xung quanh đều hiện ra rõ ràng trong hai mắt hắn, trực tiêp bộc lộ bản nguyên linh lực.
“Sau khi tròng mắt tà dị cuối cùng tiêu hao hết, về sau quá trình tu luyện Phá Vọng Đồng Thuật sẽ không còn đơn giản như vậy nữa." Lục Huyền thầm nghĩ, không biết nên đi đâu để tìm một gốc linh thực tà dị có liên quan đến tròng mặt khác đây.
Tu luyện gần nửa ngày, sau đó hắn lại tới linh điển, kiểm tra trạng thái của nhóm linh thực bên trong linh điền thật kỹ càng.
Ô Canh Mộc tứ phẩm có liên quan đến luyện khí được gieo trồng trong Mậu linh nhưỡng, Nguyên Dương Mộc ngũ phẩm lại được gieo trồng trong Viêm Thổ, hai gốc linh thực này đang sinh trưởng rất tôt, mầm non thăng tắp bừng bừng sinh cơ, được linh khí tỉnh thuần và linh nhưỡng phì nhiêu tẩm bổ, hiện giờ chúng đã khí thể mạnh mẽ tựa như nghé con mới sinh rổi.
Bên cạnh hồ nhỏ, Tuyết Chướng Băng Ngọc Liên ngũ phẩm đã tiến vào giai đoạn trưởng thành, nụ hoa được tầng tầng lớp lớp lá chắn bằng ngọc mỏng manh che phủ, tựa như đang không ngừng tích lũy sức mạnh, chờ mong một ngày phá chướng mà ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận