Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 865: Trần Quang Thảo!

Chương 865: Trần Quang Thảo!Chương 865: Trần Quang Thảo!
Nói thật, đối với sự khinh thường trong giọng nói của tu sĩ Ly Dương Đạo Tông kia, Lục Huyền cũng không quá mức để ở trong lòng, có thể mượn cơ hội này để kết bạn với Hình Yên Nhiên — một người có tới hai thân phận vừa là nữ nhỉ của một vị Kết Đan hậu kỳ vừa là đệ tử của Ly Dương Đạo Tông - đương nhiên hãn sẽ không bỏ qua.
Nói không chừng hắn còn có thể nhận được chừng một - hai hạt linh chủng cấp cao từ trong tay những thể lực lớn này cũng nên.
Lục Huyền đi theo sau lưng ba người Hình Yên Nhiên, tiên vào một khu biệt viện. Trong sân này có trải một lớp linh nhưỡng màu đen dày đặc, thỉnh thoảng lại nổi lên từng cái bong bóng màu đen nhạt, bong bóng phả ra một mảnh linh khí bức người, không nhìn ra được lai lịch của loại linh nhưỡng này là thể nào. Bên trên có gieo trầng không ít linh thực, phẩm giai cũng không thấp, cực kỳ hiềm thầy tam phẩm trở xuồng.
"Mảnh linh điển lớn như vậy lại chỉ trồng có mấy cây linh thực thể này, đúng là lãng phí, quá mức lăng phí!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng xót xa.
Phải biết răng bên trong tòa động phủ nơi hắn ở, hắn chỉ hận bản thân không thể sử dụng hết mỗi một phần linh điển nhỏ bé có thể tận - dụng được, vậy mà nữ tử trước mắt lại phung phí của trời nhưvậy, _ khiên cho một linh thực sư như hắn phải ghen tị đến đỏ mắt.
"Đây chính là cây linh thực kia, nó tới từ dị vực, bởi vì ngoại hình kỳ lạ mỹ lệ, nên ngày thường vân được ta yêu thích vô cùng." Hình Yên Nhiên chỉ vào một gốc linh thực ở cách đó không xa, nhẹ giọng nói. Hình thái của gốc linh thực kia đúng là quái dị, rõ ràng có cành lá nhưng chúng lại không phải thực thể cố định, có cảm giác đồng cành lá này vốn là tổn tại do những điểm sáng đầy trời kia ngưng tụ mà thành, chúng chăng quan tâm tới những gì xung quanh, chỉ chậm rãi vận chuyển theo quy luật đặc thù của riêng bản thân mình mà thôi.
Lướt mắt một cái đã nhìn ra được trạng thái hiện giờ của gồc linh thực ây không quá tốt, bởi vì những điểm sáng hình thành nên đồng cành lá kia có phần hơi ảm đạm, thậm chí còn mơ hổ có dấu hiệu tiêu tán.
Lục Huyền tiến lên mấy bước, bắt đầu vươn linh thức ra dò xét, cẩn thận kiểm tra tình huống của linh thực.
Hai tu sĩ Ly Dương Đạo Tông đang khoanh tay trước ngực, đứng ngay sau lưng Lục Huyền, cũng chăm chú quan sát, tựa như muôn nhìn trò cười của hăn.
"Gốc linh thực này tên là Trần Quang Thảo, bởi vì cành lá của nó giông như những hạt bụi nhỏ bay múa trong ánh sáng, nên được đặt cho cái tên Trần Quang Thảo này." Hình Yên Nhiên đứng ở một bên đơn giản giới thiệu.
Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt vân tự nhiên như thường. Hắn thi triển Địa Dẫn Thuật trong phạm vi nhỏ của linh điền, làm cho kết cầu linh nhưỡng bên dưới linh thực phát sinh một chút biển hóa rất nhỏ, rổi thông qua đó mà hoàn thành quá trình gieo trồng.
Ngay sau đó, tâm thần của hắn tập trung vào linh thực, và chỉ trong nháy mắt đã hiểu rõ được những thông tin chỉ tiết về loại linh thực trước mắt.
[ Trần Quang Thảo, linh thực ngũ phẩm, đến từ Thần Quang giới vực, hòa quang đồng trần [1], trong quá trình sinh trưởng cần hâp thu lượng lớn linh quang, sau khi thành thục có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế một ít đan dược ngũ phẩm đặc thù, cũng có thể phụ trợ tu luyện công pháp thần thông tương ứng. ]
[ Đang trong thời kỳ phơi nắng đặc thù, cần hấp thu lượng lớn ánh sáng cực mạnh, bởi vì không thỏa mãn được điều kiện sinh trưởng nên linh thực đang dần dần suy yếu. ]
[ Ta nhìn thấy ánh sáng rồi! ]
[1]: ý nghĩa nguyên bản của cụm từ hòa quang đồng trần này có nghĩa là rọi tất cả ánh sáng vào cùng một chỗ rồi trộn lần với bụi trần, nhưng nghĩa bóng của nó còn là ẩn mình nơi thế tục, không bộc lộ tài năng, không ganh đua với đời.
"Loại linh thực hiếm thấy cần lượng lớn ánh sáng chiếu rọi vào." Lục Huyền cảm thấy tri thức về linh thực của mình lại phong phú hơn không ít, trong lòng âm thầm cảm khái về tính đa dạng của những loại linh thực trên thê gian.
"Trần Quang Thảo, là linh thực hiếm thấy đến từ dị vực Thần Quang giới?" Hắn lặng yên thu hổi linh thức, dùng vẻ mặt như thường nói ra, hệt như đây vồn là thường thức cơ bản đổi với hắn.
"Lục đạo hữu đúng là người tỉnh thông linh thực, ngay cả lai lịch của Trần Quang Thảo cũng nắm được rõ ràng như vậy. " Hình Yên Nhiên lập tức lên tiếng, trong giọng nói mang theo vẻ ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng, thậm chí trên đôi mắt cũng có thêm mấy phần chờ mong. Vừa rồi, nàng chỉ nói cho Lục Huyền biết chủng loại của linh thực, chứ hoàn toàn không nói ra lai lịch cặn kẽ của nó. Vậy mà Lục Huyền chỉ hơi quan sát một chút, đã trực tiêp nói toạc ra lai lịch của Trần Quang Thảo. Chỉ dựa vào thủ đoạn này, đã có thể nhìn ra hắn mạnh hơn vị Ngọc Lâm tán nhân lúc trước rât nhiều rồi.
Ánh mắt của hai gã thanh niên đến từ Ly Dương Đạo Tông ở sau lưng nàng, cũng âm thầm biến đổi, thoáng cái sự khinh thường đổi với Lục Huyền lúc trước đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi. Theo suy nghĩ của hai người bọn họ, Lục Huyền chỉ có thân phận tán tu thì tuyệt đối không thể nhận ra lai lịch của Trần Quang Thảo này, ai ngờ hẳn lại trực tiếp chỉ rõ ra như vậy, đúng là đã mang đến cho bọn họ một niềm vui bất ngờ rồi.
Phải biết răng, ngay cả ở bên trong Ly Dương Đạo Tông, cũng có rât nhiều đệ tử không thể phân biệt được Trần Quang Thảo, thậm chí cả vị đồng môn tỉnh thông linh thực nhất đạo cùng lứa bọn họ cũng có khả năng không biết đến loại linh thực này.
"Chẳng hay Lục đạo hữu có thượng sách gì để chữa khỏi gôc Trần Quang Thảo này hay không?" Hình Yên Nhiên không nhịn được lập tức lên tiếng hỏi.
"Ta đã tìm được một chút manh mổi, nhưng có hiệu quả hay không, còn phải để Hình đạo hữu tự mình đi thử một chút." Lục Huyền mỉm cười nói.
"Kính xin đạo hữu chỉ rõ. "
"Trần Quang Thảo, tên như ý nghĩa, trong quá trình sinh trưởng nó cần hấp thu lượng lớn linh quang, xem tình huồng bồ trí xung quanh linh thực này, hắn là Hình đạo hữu cũng biêt được đặc tính của nó. Nhưng mà, ở những giai đoạn sinh trưởng khác nhau của linh thực, lượng linh quang cần thiết lại bất đồng, hiện giờ linh thực đang rơi vào thời kỳ phơi sáng đặc thù, khiến cho nhu cầu về linh quang tăng mạnh, hơn gấp mấy lần lúc trước.”
“Mà nơi này vốn là chỗ sâu bên trong Hắc Thủy, đương nhiên là điều kiện chiếu sáng không đủ, lại cộng thêm cường độ nguồn sáng đạo hữu bày ra có phần thiếu sót, mới khiển cho lượng dinh dưỡng linh thực cần thiết không được thỏa mãn, dần dần sinh ra dấu hiệu suy yêu."
"Chỉ cần gia tăng thêm lượng lớn linh quang, phơi nắng Trần Quang Thảo đầy đủ là có thể giải quyết được vấn đề này." Lục Huyền lộ vẻ mặt tự nhiên, chậm rãi nói ra, trong âm điệu có sự tự tin tuyệt đôi, làm cho người ta tin phục.
"Thì ra là thế." Hình Yên Nhiên nghe vậy cũng không khỏi gật đầu. Ngay sau đó, linh lực trên người bắt đầu khởi động, mây viên minh châu màu vàng óng ánh nhanh chóng bay từ trong túi trữ vật ra, tỏa ánh hào quang mãnh liệt, chiều rọi toàn bộ khu biệt viện giông như ban ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận