Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1180: Linh Thú Phát Sinh Dị Biến (... _

Chương 1180: Linh Thú Phát Sinh Dị Biến (... _Chương 1180: Linh Thú Phát Sinh Dị Biến (... _
Đập vào mắt là các loại kỳ sơn trùng trùng điệp điệp với quái thạch lởm chởm rải rác khắp nơi, thậm chí khoảng giữa thiên địa còn ẩn chứa một luồng linh lực nặng nề bất giác đã kéo hắn trầm xuống dưới.
Dưới sự dẫn dắt của Tầ Vô Hành, hai người bay vào trong một vách đá cao nghìn trượng.
Bên trong vách đá có một động thiên khác, không gian cực kỳ rộng lớn, ở chính giữa có đến mấy trăm cây cột đá cao chọc trời, trên mỗi cột đá đầu có hoa văn dày đặc, linh khí lưu chuyển, kết xuất thành từng cái vòng bảo hộ linh khí màu vàng sậm. Những tiếng thú rống truyền vào tai Lục Huyền, tiếng gầm cuồn cuộn, có thể nghe ra ý tứ cuồng bạo trong đó.
Lục Huyền đưa mắt quan sát phía dưới, chỉ thấy bên dưới cái vòng bảo hộ màu vàng sậm kia đang ẩn chứa các loại linh thú cao giai với hình thái khác nhau, trong mắt mỗi con linh thú ở nơi này đầu có màu đỏ thẫm, yêu khí từ trên người chúng tỏa ra, chạy ngang chạy dọc khắp nơi.
Lại có từng sợi dây leo màu xanh biếc mọc ra từ dưới đất, trực tiếp trói lại, vây khốn đám linh thú thần trí mơ hồ kia, đồng thời cũng có mười tấm phù lục màu trắng bạc không ngừng bay tới bay lui giữa các cột đá, thỉnh thoảng lại giáng xuống một tia sét, hung hăng bổ vào thân thể một con linh thú nào đó đang rơi vào trạng thái cuồng bạo. “Đây là ba vị Tinh Chủ liên thủ vây khốn đám linh thú ngũ phẩm lục phẩm và con mấy con thất phẩm.” Tề Vô Hành miêu tả tình huống đại khái của phía dưới cho Lục Huyền. Lục Huyền khẽ gật đầu. Tuy có cấm chế cỡ lớn phụ trợ, bọn họ mới có thể vây khốn được nhiều linh thú cao giai như thế, nhưng qua tình huống này, cũng có thể cảm nhận được phần nào thực lực của ba vị Tỉnh Chủ.
Hai người tiến vào một gian đại sảnh yên tĩnh. Bên trong đang có mười mấy vị tu sĩ tụ tập. Ba người trong nhóm này có khí tức sâu như biển, bọn họ chính là ba đại Tinh Chủ bao gồm Lôi Hỏa Tinh Chủ, Mậu Thổ Tinh Chủ và Thanh Mộc Tinh Chủ.
Lục Huyền từng tới tham dự lễ mừng thọ của Lôi Hỏa Tinh Chủ, lại vì chuyện của Thôn Bảo Lôi Thiềm nên khiến đối phương có ấn tượng khá sâu với hắn.
Hai người còn lại, một người khí chất trầm ổn, hông đeo đai lưng ngọc màu vàng sậm, linh khí hệ Thổ dày nặng rủ xuống, có cảm giác đối phương trực tiếp cắm rễ xuống mặt đất luôn. Cuối cùng là một nữ tử trẻ tuổi có dung mạo tú lệ, hai tai dài nhọn, da thịt trắng như tuyết có những đường hoa văn màu xanh nhạt nổi lên, toàn thân toát ra khí tức tươi mới tự nhiên.
“Bẩm báo Tinh Chủ, Lục Huyền Lục đạo hữu đã đến.” Tê Vô Hành xoay người kính cẩn thi lễ.
“Vãn bối Lục Huyền bái kiến ba vị tiền bối.” Lục Huyền vội vàng tiến lên, chào hỏi ba vị Nguyên Anh Chân Quần. “Lục tiểu hữu, nhiều năm không gặp, không ngờ tu vi của ngươi lại tiến thêm một bước.” Lôi Hỏa Chân Quân mỉm cười gật đầu.
Mậu Thổ Tinh Chủ cũng khẽ gật đầu coi như đáp lại.
Về phần Thanh Mộc Tinh Chủ, dường như cảm nhận được linh khí thảo mộc nồng đậm trên người Lục Huyền, khuôn mặt tú lệ của nàng chợt hiện lên một nụ cười.
“Lục tiểu hữu, nghe danh linh thực sư của ngươi đã lâu, mãi đến hôm nay mới được gặp. Đợi lát nữa còn phải làm phiền tiểu hữu qua xem đám linh thú dị biến kia một phen.”
“Không dám không dám, có cơ hội chia sẻ ưu phiền cho tiền bối là may mắn của vãn bối.” Lục Huyền vội nói.
Khi thấy Lôi Hỏa Chân Quân phát hiện ra tu vi thật sự của mình, trong lòng hắn không khỏi rùng mình.
“Dù Thanh Phù Vũ Y ngũ phẩm trên người ta có thể che lấp khí tức, nhưng đứng trước mặt Nguyên Anh Chân Quân vẫn không đáng là bao. Hi vọng sau khi Không Thiền Mộc trưởng thành ta có thể nhận được bảo vật hoặc thần thông bí thuật tương ứng từ quầng sáng của nó.”
Cũng may đối phương không quá vô lễ, chỉ nói một câu đơn giản như thế chứ không tra xét tỉ mỉ hơn, bằng không rất có khả năng, Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất phẩm vẫn đang trong quá trình luyện hóa cùng với Âm Dương Nguyên Từ Thần Châm được đặt trong pháp bảo Thao Trùng Nang bên trong đan điền của hắn đã bị phát hiện rồi.
“Lục tiểu hữu chờ một lát nhé, bởi ngoại trừ ngươi, lần này chúng ta còn mời thêm hai vị tu sĩ tỉnh thông ngự thú từ tông môn khác tới.” Lôi Hỏa Chân Quân từ tốn nói. “Vâng thưa tiền bối.” Lục Huyền gật mạnh đầu, trong lòng cũng không có bất kỳ dị nghị nào. Bản thân hắn chỉ là tán tu, so với những tu sĩ xuất thân từ đại tông của Trung Châu thất cảnh thì cả về tu vi lẫn cảnh giới đều không có bất kỳ ưu thế nào, Thiên Tinh Động không gửi gắm toàn bộ hi vọng vào hắn cũng là chuyện bình thường.
Một lát sau, hai vị tu sĩ kia cũng cùng nhau đi tới.
“Nào, để ta giới thiệu ba vị với nhau. Vị này là Lục Huyền Lục đạo hữu tu hành trong Thiên Tỉnh Động. Tại Thiên Tỉnh Động này, không ai có thể vượt qua hắn trên phương diện linh thực, ngoài ra hắn cũng khá là am hiểu về linh thú.” Lôi Hỏa Chân Quân giới thiệu Lục Huyền với hai người kia.
“Gặp qua Lục đạo hữu.” “Từng nghe không ít sư huynh đệ nói qua, bên trong Lôi Hỏa Tinh Động có một vị linh thực sư có thể ủ chế ra nhiều loại linh nhưỡng thượng đẳng. Tại hạ vốn nghe danh Lục đạo hữu từ lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt.” Trong hai người, thanh niên tướng mạo thô kệch, từng hành động đầu mang theo dã tính nồng đậm, lên tiếng trước.
Trong khi ấy, ánh mắt thanh niên có cảnh giới Kết Đan viên mãn bên cạnh đối phương lại nhìn về phía Lục Huyền với vài phần tò mò. Một lão giả còn lại có tu vi Nguyên Anh, đối phương chỉ khẽ gật đầu với Lục Huyền, thấy Lục Huyền chỉ có tu vi Kết Đan, lại xuất thân tán tu, khiến một tia khinh thường như có như không chợt lóe lên trong mắt ông ta, nhưng đương nhiên, đang ở trước mặt ba vị Tinh Chủ, nên ông ta cũng không thể hiện quá rõ ràng.
“Vị này là Bách Thú lão nhân, là một trưởng lão của Ngự Thú Tông, cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, tinh thông thú ngữ, nắm giữ bí thuật chữa thương cường đại, từng chữa khỏi rất nhiều linh thú cao giai bị thương nặng.”
“Bái kiến Bách Thú Chân Quân.” Lục Huyền vội thi lễ. “Vị này là đệ tử chân truyền Tân Sơn của Vạn Thú Tông, cảnh giới Kết Đan viên mãn, Tân đạo hữu mang đến một món dị bảo có thể phát hiện ra điều bất thường trong cơ thể các loại phi điểu ngư trùng.” Lôi Hỏa Chân Quân chỉ vào thanh niên tướng mạo thô kệch rồi nói. “Gặp qua Tần đạo hữu.” Lục Huyền cười chào hỏi.
“Tốt rồi, ba vị đạo hữu đã tới đông đủ, đám linh thú dị biến bên dưới xin nhờ vào các vị.” Giọng nói uy nghiêm của Mậu Thổ Tinh Chủ truyền vào tai ba người.
“Theo chúng ta phỏng đoán, rất có thể tình huống đám linh thú mất đi thần trí, rơi vào cuồng bạo này, có liên quan tới một loại tà ma nào đó, chẳng qua hiểu biết của ta đói với tà ma và linh thú có hạn, nên không tìm được điểm mấu chốt trong chuyện này. Hiệu quả của bảo vật và thuật pháp loại dò xét hay loại chữa trị đều chỉ có hạn, bởi vậy chúng ta đành tạm thời vây khốn đám linh thú này lại, đợi nghĩ cách khác sau. Hi vọng ba vị đạo hữu có thể hợp lực tìm ra vấn đề, Thiên Tinh Động tất sẽ tạ ơn thật hậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận