Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 373: Những Ngày Tháng Nuôi Trùng… (2)

Chương 373: Những Ngày Tháng Nuôi Trùng… (2)
Chướng khí được tiết ra trong quá trình Mê Tiên Đào sinh trưởng có thể khơi dậy dục vọng ẩn sâu trong lòng tu sĩ và yêu thú.
Nó là một loại thuốc kích dục tự nhiên có công hiệu mạnh mẽ, có thể sẽ mang đến tác dụng thần kỳ đối với hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng không có hứng thú mấy này.
Quả nhiên, hai ngày sau, khi hắn tới trùng thất để cho hai con độc trùng này ăn, lại bắt gặp một cảnh tượng rất ngượng ngùng. Chỉ thấy hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng đang dính chặt vào nhau, tạo nên một chữ đồng âm với chữ “Khôn”.
(Tìm mãi mới thấy chữ này 𠀤… nhưng chữ này là chữ tượng thanh nha, nó không có nghĩa đâu)
Khi "ra vào", thỉnh thoảng chúng lại phun ra một chút độc dịch màu xanh lét văng lên khắp ngươi đối phương. Loại độc dịch này rơi vào chướng khí phấn hồng xung quanh, lập tức phát ra tiếng vang xèo xèo.
"Xem ra, cảm xúc đến từ bầu không khí xung quanh vẫn là điều quan trọng nhất." Lục Huyền say sưa thưởng thức cảnh tượng này, lại không khỏi cảm thán một câu.
Chướng khí màu phấn hồng tràn ngập bên trong trùng thất, khiến cho không gian màu đen xám càng thêm mập mờ kiều diễm. Hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng vẫn đang quấn quýt lấy nhau, quằn quại không ngừng trong chướng khí màu hồng ấy.
Khi bước vào cảnh giới khó kìm lòng nổi, chúng đều không nhịn được, cùng phát ra những tiếng rít quái dị. Âm thanh không có trầm bổng mượt mà như trong tưởng tượng của Lục Huyền, ngược lại nó còn có vẻ bén nhọn chói tai, khiến hắn cảm thấy buồn bực khó chịu.
"Ta sơ ý quá rồi, đang định nghe tiếng kêu đêm xuân của trùng một chút, ai ngờ hai con độc trùng này, dù đang sung sướng hưởng thụ, thì âm thanh do chúng phát ra cũng kèm theo vài phần độc tính." Lục Huyền lắc đầu, không khỏi lui về phía sau hai bước.
Hắn đang muốn quan sát hai con côn trùng giao phối ở khoảng cách gần, ai ngờ âm thanh do yêu trùng phát ra trong quá trình giao phối lại tạo thành một ít tổn thương vật lý cho mình.
"Có lẽ ở trong tai đôi độc trùng, tiếng kêu này là du dương dễ nghe nhất, thậm chí càng nghe càng khiến chúng hưng phấn thêm..."
Hắn vẫn đứng nhìn bóng dáng côn trùng màu đen như ẩn như hiện bên trong chướng khí phấn hồng chưa có ý định rời đi, nhưng đáng tiếc, hắn không có cơ hội được thưởng thức quá trình này rồi, bởi vì càng ngày tiếng kêu phát ra càng thêm bén nhọn cao vút, khiến hắn vội vàng chạy đến trùng thất khác.

Ba ngày sau.
Lục Huyền lại đi đến trùng thất của hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng kia.
Chướng khí phấn hồng trong trùng thất đã loãng hơn trước rất nhiều, ở thời điểm hiện tại, hoàn toàn có thể thấy rõ tư thế của hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng bên trong.
Chúng vẫn giữ nguyên hình dạng trước đó. Thân thể của trùng đực có vẻ tiều tụy hơn ban đầu khá nhiều, ngay cả độc khí phun ra cũng ngắt quãng, ỉu xìu, giống như đã bị vắt khô rồi...
Trái ngược với nó, da thịt của con trùng cái có vẻ nhẵn bóng ẩm ướt hơn, nó đang hút chặt lấy phần bụng của con trùng đực, ngăn không cho trùng đực thoát đi.
Ở thời điểm hiện tại, trên lưng trùng cái đã mọc ba cục u to bằng quả trứng bồ câu.
Bởi vì Lục Huyền đã từng cho trùng cái ăn, nên đương nhiên, hắn có thể biết được trạng thái tức thời của nó. Hắn cẩn thận đưa linh thức qua, nhanh chóng cảm nhận được sức sống mạnh mẽ đang thai nghén bên trong ba cục u khói đen mờ mịt kia.
"Đây là có rồi?" Trong lòng hắn vui mừng khôn xiết, nhìn dáng vẻ lực bất tòng tâm của trùng đực, hắn lại bỏ thêm một ít chướng khí phấn hồng vào trong trùng thất.
"Ta giúp ngươi bổ sung một ít chướng khí trợ tình, ngươi cố gắng kiên trì thêm mấy ngày nữa nha." Hắn mỉm cười cổ vũ trùng đực đang khô héo bên trong.
Lục Huyền đi tới trùng thất của Ngưng Ngọc Thù, bên trong lại xảy ra xô xát, hắn vừa vặn đụng phải hơn chục con nhện bạch ngọc đang lao vào hỗn chiến.
Thỉnh thoảng những cái chân nhỏ dài như kiếm sắc lại xẹt qua, tạo nên từng tiếng rít gió run người.
Lục Huyền hừ lạnh một tiếng, một luồng thanh quang nhanh chóng rơi xuống người mấy con Ngưng Ngọc Thù bên trong, gần như ngay sau đó, toàn bộ đám nhện bạch ngọc kia đều yên tĩnh lại, thế giới cũng quay về với yên bình và tươi đẹp.
Trải qua quá trình nuôi dưỡng, hắn đã tổng kết ra cho mình vài loại phương pháp xử lý khác biệt cho những tình huống không giống nhau của đám kỳ trùng này rồi.
Giống như mấy con Ngưng Ngọc Thù này, muốn xử lý hỗn chiến, chỉ có trực tiếp ngăn chặn chúng, sau đó thi triển Thanh Tịnh Chú để chúng im lặng vô vi, vô dục vô cầu, không còn lao vào đánh nhau nữa. Nhưng với Bách Độc Phệ Tâm Trùng thì khác, hắn sẽ dùng thái độ khích lệ, thúc đẩy cuộc chiến đấu giữa chúng, thậm chí còn ở sau lưng bỏ thêm một chút chướng khí mê tình của Mê Tiên Đào để trợ giúp chúng nó chiến đấu hăng hái hơn.
Sau khi nuôi dưỡng những con nhện bạch ngọc này một khoảng thời gian khá dài, hắn cũng dần dần tìm ra được một ít quy luật.
Mỗi ngày hắn đều đến trùng thất nhiều lần, để quan sát, ghi chép nỗi lòng, chế độ ăn uống và các loại hành vi của chúng, sau đó lại dựa vào năng lực hiểu biết trạng thái chi tiết của Ngưng Ngọc Thù, để biết trước thời gian chúng nó nhả tơ.
Tiếp theo, hắn căn cứ vào thời gian phun tơ cụ thể, để từ kết quả suy ngược lại nguyên nhân, nhằm tìm ra trạng thái dị thường của chúng ngay trước khi mấy con này sản xuất tơ.
Hắn phát hiện ra rằng, vào thời điểm Ngưng Ngọc Thù chuẩn bị nhả tơ, sức ăn của nó sẽ tăng lên đáng kể, đồng thời nó còn có hành vi bảo vệ thức ăn mà những thời điểm khác hoàn toàn không có.
Thêm nữa, Ngưng Ngọc Thù sắp phun tơ sẽ chủ động rời khỏi mặt đất, càng có nhu cầu và ý muốn leo lên mạng nhện ở độ cao thấp hơn.
Những hành động này nhìn như cực kỳ bình thường, mỗi con Ngưng Ngọc Thù đều có khả năng làm ra những hành vi tương tự, nhưng một khi kết hợp cả ba loại hành vi này lại với nhau thì xác suất nhả tơ của chúng sẽ cao đến tám mươi, chín mươi phần trăm.
Lục Huyền âm thầm ghi chép lại phát hiện này, và quyết định sẽ dùng một khoảng thời gian để xác minh kết quả quan sát của mình.

Trong phòng Yêu Đao Hắc Lang, có tiếng rít gió “Hưu hưu” rất nhỏ vang lên trong bóng tối dày đặc.
Từng con côn trùng quái dị vừa xuất hiện trong phòng, đều bị đao mang tối tăm chém gọn gàng thành hai nửa, thậm chí mỗi nửa còn đối xứng với nhau.
Thỉnh thoảng sẽ có một con côn trùng bị đập ra ngoài và rớt xuống trước người Lục Huyền, ngoại trừ cái đầu nó hơi choáng váng, còn lại không phải chịu bất kỳ tổn thương nào.
Đương nhiên mấy con côn trùng này chính là loại có chứa dịch thể tanh hôi trong cơ thể, Yêu Đao Hắc Lang đã rút được kinh nghiệm từ bài học trước, đại đao chưa kịp chém tới, nó đã lập tức phân biệt được loại côn trùng này và ngay lập tức né tránh chúng với tốc độ cực nhanh.
"Tốt lắm, sắp đạt đến thành tích ba mươi nhát chém liên tiếp rồi." Lục Huyền lớn tiếng nói, hắn cực kỳ kinh ngạc trước thiên phú săn giết của Yêu Đao Hắc Lang.
Trong vòng chưa đầy hai tháng huấn luyện, nó lại có thể liên tục chém hơn ba mươi con côn trùng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, thậm chí còn đồng thời nhận dạng được 'quả bom' cần né đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận