Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 883: Hồng Khinh Hải Cảm Kích!

Chương 883: Hồng Khinh Hải Cảm Kích!Chương 883: Hồng Khinh Hải Cảm Kích!
"Quả nhiên, đúng là thứ Hầu Nhi Tửu cổ quái mà lão viên kia từng coi như trân bảo, khó trách Bạch Ngọc Kình Thiên Viên lại có thể tùy thời rơi vào trạng thái cuồng bạo. Tám chín phần mười là có liên quan tới chuyện uổng Viên Ma Tửu dài ngày rồi."
"Căn cứ theo nội dung được ghi lại trên phôi phương, một trái Tâm Viên quả có thể ủ chế ra không ít Viên Ma Tửu, đủ để ta dùng một đoạn thời gian." Trong lòng Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
Hắn đã quyết định sẽ đi nghiên cứu cách điều chế loại rượu này một phen, chờ hoàn thành quá trình, lại đi thu thập hoàn tât nhóm tài liệu cần thiết rồi ủ chế Tâm Viên Quả thành Viên Ma Tửu.
Sau đó, hắn lại cẩn thận đi xem xét từng gôc linh thực, một đường tới thăng khu vực linh điển của Cửu Nho Bảo Thụ. Từ khi vị nho tu Hồng Khinh Hải kia tiền vào động phủ, hăn đã ngăn cách khu vực gieo trồng Cửu Nho Bảo Thụ cùng với các loại linh thực khác bên trong linh điển, một là tránh bị Hồng Khinh . Hải phát hiện ra nhóm linh thực cập cao trong động phủ, hai là cung cấp cho đối phương một hoàn cảnh bồi dưỡng độc lập tôt nhât.
Cũng may từ khi tiến vào cư ngụ đến nay, biểu hiện của Hồng Khinh Hải vân khá là không tệ, môi ngày đối phương đều lặp đi lặp lại vài chuyện đơn giản, nếu không ở trong phòng tu luyện thì sẽ chạy đến trước mặt Cửu Nho Bảo Thụ đọc thi từ văn chương, Nho gia kinh nghĩa, để cho bảo thụ nhận được đầy đủ văn khí tấm bổ.
Xuyên qua một mảnh sương trắng nồng đậm, Lục Huyền liếc mắt một cái đã nhìn thấy một gốc Cửu Nho Bảo Thụ mọc ở chính giữa linh điền. Trải qua quãng thời gian vất vả cần cù bổi dưỡng này, Cửu Nho Bảo Thụ đã mọc dài thêm một chút, có chiều cao băng nửa người, cành lá rậm rạp, thân cành hiện lên màu đen sâm. Có cảm giác như gồc cây này được hình thành từ vô số văn tự màu đen được kéo dài đền cực hạn quần quanh vào cùng một chô, những đường vân trên phiên lá xiêu xiêu vẹo vẹo, tựa như đang thai nghén ra hình thức ban đầu của từng văn tự.
Trong tiếng đọc sách lanh lảnh, cành lá của Cửu Nho Bảo Thụ khe khẽ đong đưa, tựa như đang ngưng thần lắng nghe. Trong quá trình kinh nghĩa văn chương trầm bổng sôi trào, một luồng văn khí vô hình vô sắc cũng chậm rãi hình thành ở chung quanh, khiên cho đám cành lá Cửu Nho Bảo Thụ càng thêm sinh động. Chờ tiếng ngâm nga của Hồng Khinh Hải dừng lại, Lục Huyền mới bước ra từ trong sương trăng.
"Lục tiền bối!" Hồng Khinh Hải phát hiện ra bóng dáng Lục Huyền, vội vàng kính cẩn thi lê nói. "Không tệ." Lục Huyền khẽ gật. đầu, tỏ vẻ khăng định, sau đó hắn lập tức, đi tới phía trước Cửu Nho Bảo Thụ, tâm thần ngưng tụ trên đó. Sau khi cảm nhận được gốc linh thực này đang sinh trưởng cực kỳ tốt, hắn cũng yên lòng, lại lần lượt thi triển các loại thuật pháp cơ sở như Linh Vũ Thuật đi bổi dưỡng cho linh thực.
Trong quá trình này, Hồng Khinh Hải luôn đảm nhận vai trò là công cụ nhân, cung cấp đầy đủ văn khí cho Cửu Nho Bảo Thụ,nhưng _ chuyện bổi dưỡng cụ thể ra sao vẫn cần Lục Huyền đi đến hoàn thành. Tuy những việc gã làm hiện tại có thể sẽ tạo thành một chút ảnh hưởng nhất định đổi với phần thưởng bên trong quầng sáng sau này, nhưng để cho linh thực thuận lợi trưởng thành, Lục Huyền cũng không quan tâm đến những việc nhỏ nhặt như thể.
"Trong khoảng thời gian này ngươi làm không tệ, ta đều nhìn thấy, nơi này có một lọ Uẩn Linh đan nhị phẩm, có thể thoáng gia tăng linh. lực trong cơ thể ngươi, hãy nhận lấy đi." Sau khi bồi dưỡng xong Cửu Nho Bảo Thụ, Lục Huyền đi tới trước mặt Hồng Khinh Hải vân luôn kính cần đứng ở phía sau, đưa một bình nhỏ bạch ngọc tới trước người gã. "Đa tạ tiền bối phần thưởng đan!" Hồng Khinh Hải vội vàng cảm kích nói.
"Ta xem khí tức trong cơ thể ngươi khá dổi dào, hẳn là sắp đến điểm tới hạn tân thăng Trúc Cơ, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
"Đã chuẩn bị không ít, ta vẫn luôn nhớ kỹ lời dạy bảo lúc trước của tiền bối, suốt quá trình này đều không ngừng điều tiết linh lực, nhục thân và linh thức, khiển cho ba tiêu chí đó gần như đạt tới trình độ viên mãn rồi."
"Vậy là tốt rồi, một đoạn thời gian tiếp theo, ngươi cứ đặt trọng tâm vào quá trình trùng kích Trúc Cơ, chuyện sử dụng văn khí tẩm bổ cho bảo thụ có thể bỏ qua một bên trước." Lục Huyền mỉm cười ôn hòa nói.
“Tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ không làm chậm trễ sự trưởng thành của Bảo Thụ, chuyện tân thăng Trúc Cơ cứ để thuận theo tự nhiên là được. " Hồng Khinh Hải nghe vậy trong lòng có chút rối rắm, sau đó lập tức bày tỏ thái độ. Trên thực tế, gã đã dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí khá nhiều năm, _- mắt thầy bản thân sắp đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, đương nhiên là trong lòng tràn ngập chờ mong, nhưng bản thân cũng biết rõ nặng nhẹ, cũng hiểu tất cả những gì mình nhận được trước mắt đều vì Lục Huyền ban cho. Mà vì sao đối phương lại ưu ái gã đến vậy? Đương nhiên là để gã đi tẩm bổ cho bảo thụ trong linh điển của đối phương rồi, vì vậy gã cũng phải tận tâm tận tụy làm nhiệm vụ của mình, chỉ sợ một chút sơ sẩy của bản thân sẽ gây ảnh hưởng đến gốc linh thực này. "Ha ha, không cần phải quá mức lo lắng như thế, phẩm giai của bảo. thụ không thấp, bổi dưỡng nó đền trình độ trưởng thành vốn không phải là chuyện một sớm một chiều. Hơn nữa, sau khi ngươi tân thắng đến Trúc Cơ, lại càng có lợi cho sự phát triển của linh thực." Lục Huyền thuận miệng nói.
Lời này của hắn cũng không sai, công cụ nhân Trúc Cơ và công cụ nhân Luyện Khí sẽ mang đến hiệu quả tẩm bổ cho bảo thụ hoàn toàn khác nhau, còn có chênh lệch không nhỏ.
Cảnh giới càng cao, linh lực càng sung túc, đương nhiên là thời gian có thể tầm bổ bảo thụ cũng càng nhiều, bởi vậy với hắn, chuyện Hồng Khinh Hải đột phá đến Trúc Cơ chỉ có lợi chứ hoàn toàn không có hại.
"Đợi đến khi bản thân quyết định đột phá, ngươi có thể nói cho ta biết một tiêng, ta sẽ tới hộ pháp cho ngươi." Hắn hứa hẹn với Hồng Khinh Hải.
"Đa tạ tiền bối!" Chỉ nghe “Bịch” một tiếng, Hồng Khinh Hải đã quỳ một gối xuống đất thành khẩn nói: "Đại ân đại đức của tiển bối, vãn bối xin ghi nhớ trong lòng, sau khi Trúc Cơ lại tiếp tục đặt chuyện tẩm bổ cho bảo thụ lên vị trí thứ nhât!" Trên mặt gã có sự cảm kích nồng đậm đổi với Lục Huyền.
Hồng Khinh Hải vốn có xuất thân bình thường, dựa vào một chút thiên phú của bản thân cộng thêm nhiều năm khổ học, mói tiến được vào Tắc Hạ Học Cung, nhưng không cần thận lại đắc tội một đứa nhi tử của Đại Nho bên trong Học Cung, cuôi cùng phải chạy trốn đến Ly Dương cảnh nội, vốn nghĩa rằng cả một đời này bản thân chỉ có thể ngây ngô khờ dại vượt qua như vậy, thực sự không ngờ, sự xuất hiện của Lục Huyền lại hoàn toàn thay đổi cuộc sống của gã.
Hắn đã cung cấp cho gã một hoàn cảnh tu hành có linh lực tinh thuần đầy đủ, lại an toàn vô cùng, khiến gã không cần phải lo lắng cừu nhân có thể tìm tới tận cửa, cũng khiến gã không cần phải vì một chút tài nguyên tu hành mà mạo hiểm sinh mệnh đi thăm dò bí cảnh, thậm chí thỉnh thoảng hắn còn có thể ban thưởng cho gã một ít bảo vật quý hiểm.
So với cuộc sống tu hành trước đó, khoảng thời gian sinh sống ở nơi này đã hình thành một loại chênh lệch vô cùng rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận