Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 755: Chẳng Lẽ Ta Lại Phải Trở Về Với Thân Phận Tán Tu Sao?

Chương 755: Chẳng Lẽ Ta Lại Phải Trở Về Với Thân Phận Tán Tu Sao?
"Chào Thẩm sư huynh." Lục Huyền cũng thổn thức không thôi, trong lòng không ngừng cảm khái thế sự vô thường.
"Đáng tiếc là hai người chúng ta không có Nguyên Anh lão tổ làm chỗ dựa, chỉ có thể tự lực cánh sinh." Trên mặt Thẩm Diệp hiện lên một tia tự giễu.
"Thẩm sư huynh, vừa rồi sao vị sư huynh kia lại kiêu căng ngang ngược như vậy? Hắn không sợ bị người khác đuổi kịp sao?" Lục Huyền tò mò hỏi.
"Trên người hậu duệ của Nguyên Anh lão tổ chắc chắn sẽ có vài món bảo vật hộ thân cường đại, hơn nữa ngay cả khi tín vật bị cướp mất thì đoán chừng chuyện bái nhập vào tông môn của Nguyên Anh Chân Quân cũng không đơn giản như vậy đâu. Không nói đến những chuyện khác, chỉ nội chuyện hỏi thăm tin tức về vị Nguyên Anh Chân Quân của bổn môn cũng đủ rồi."
"Cũng đúng." Lục Huyền gật đầu phụ họa, hắn xưa nay luôn cẩn thận, đương nhiên sẽ không quen nhìn hành vi càn rỡ của hậu duệ Nguyên Anh Chân Quân vừa rồi.
"Lục sư đệ có dự tính gì chưa?" Hai người đồng loạt rời khỏi đại điện truyền tống.
"Không dối gạt gì sư huynh, tạm thời ta còn chưa rõ ràng lắm. Có lẽ ta sẽ gia nhập vào một tông môn thế lực nào đó, cũng có thể ta sẽ trở thành một tán tu… nhưng quyết định cụ thể như thế nào đành phải chờ quan sát nơi này thêm một đoạn thời gian nữa, đến khi bản thân càng thêm hiểu rõ về Ly Dương cảnh này lại nói sau. Nhưng với thiên phú linh thực của ta, hẳn là muốn kiếm miếng cơm ăn trong Ly Dương cảnh này vẫn khá là dễ dàng." Lục Huyền mỉm cười nói.docfull.vn - Đọc Full Kho truyện dịch 35k/ tháng đọc tất cả kho truyện không quảng cáo.
"Ha ha, sư đệ ngươi quá khiêm tốn rồi, tất cả những tông môn cần linh thực sư đều sẽ quét dọn giường chiếu đón chào một người có thiên phú về linh thực như ngươi." Thẩm Diệp cười sang sảng nói: "Còn ta, tạm thời ta vẫn chưa có ý định gia nhập vào tông môn. Vừa rời khỏi tông môn, nhận được một ít tài nguyên trân quý từ mấy vị trưởng bối, trong lòng ta đã có vài phần hi vọng đột phá Kết Đan. Nếu hiện giờ gia nhập vào tông môn khác, ngược lại sẽ gặp rất nhiều cản trở, ảnh hưởng đến chuyện tu hành."
Hơn hai mươi năm trước, khi Lục Huyền gặp được Thẩm Diệp, lúc ấy gã đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ rồi, hiện giờ càng tăng tiến đến Trúc Cơ viên mãn, có hi vọng Kết Đan.
"Vậy xin chúc sư huynh có thể thuận lợi đột phá, về sau chiếu cố sư đệ nhiều hơn một chút." Lục Huyền nghiêm mặt nói.
"Đó là lẽ đương nhiên." Giọng điệu của Thẩm Diệp vô cùng ôn hòa, gã giao cho Lục Huyền một tấm Tiểu Kiếm phù.
"Lục sư đệ, đây là kiếm phù đưa tin của ta, có thể sử dụng nhiều lần, nhớ giữ liên lạc. Có chỗ cần sư huynh cứ việc nói."
"Được." Lục Huyền gật đầu nói rồi trịnh trọng cất kỹ miếng Tiểu kiếm phù kia, cũng đồng thời giao cho Thẩm Diệp một tấm phù lục đưa tin.
"Sau này còn gặp lại." Thẩm Diệp chắp tay chào tạm biệt hắn. Sau đó, một tấm lụa màu trắng bạc trực tiếp bay ra từ bên trong hộp kiếm đen nhánh sau lưng, mang theo gã cùng nhảy vào mây xanh.
Lục Huyền đưa mắt nhìn bóng dáng Thẩm Diệp rời đi, cũng nhanh chóng hạ xuống từ trong biển mây, đi tới một khu quảng trường rộng lớn vô ngần. Hắn dự định sau khi tìm hiểu thêm về hoàn cảnh ở Trung Châu, mới đưa ra quyết định.
Trên quảng trường có bày rất nhiều quầy hàng, tu sĩ vô cùng đông đúc người đến người đi, cảnh giới Luyện Khí chiếm hơn phân nửa. Lục Huyền thoáng lưu ý một chút, rất nhanh đã đưa ra kết luận, cứ bình quân mười người sẽ có một - hai tu sĩ Trúc Cơ, tỉ lệ này rõ ràng là lớn hơn Đông Hoang.
"Vị đạo hữu này, xin hỏi giá cả của thanh phi kiếm kia là bao nhiêu?" Lục Huyền đi tới phía trước quầy hàng, chỉ vào một thanh phi kiếm tam phẩm đang đặt trên đó rồi hướng về phía chủ quầy dò hỏi.
Chủ quán là một thanh niên tướng mạo chất phác, gã ngẩng đầu lên nhìn Lục Huyền, sau đó trả lời: "Bảy nghìn năm trăm linh thạch hạ phẩm, không trả giá."
Lục Huyền nghe vậy thì lặng lẽ đi ra, lại tiếp tục đi về phía mấy quầy hàng xung quanh, chỉ vào các loại linh dược, pháp khí, đan dược trên quầy, rồi hỏi chủ quầy hàng về giá cả.
Hồi lâu sau, trên mặt hắn lộ vẻ lo lắng, trong lòng âm thầm nói: "Giá hàng hóa ở nơi này cao hơn rõ rệt so với Đông Hoang."
So sánh với giá cả hắn biết được, thì những món bảo vật tương tự ở bên trong Ly Dương cảnh này cao hơn không ít so với giá cả ở các nơi trên Đông Hoang, thậm chí còn cao hơn từ 30 – 50%.
"Ừm, cũng không cần phải quá mức lo lắng về chuyện này, dù sao ta cũng có đi mua mấy đâu, đa phần là đi bán bảo vật mà, chỉ cần vượt qua thời kỳ gian nan ban đầu là ổn rồi." Nghĩ như vậy, Lục Huyền lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Việc cấp bách hiện giờ là tìm được một khu nhà có diện tích linh điền rộng lớn, linh khí tinh thuần nồng đậm rồi lấy nhóm linh thực linh thú trong Thao Trùng Nang ra ngoài, bắt đầu bồi dưỡng chăn nuôi.
Dù Thao Trùng Nang là bảo vật ngũ phẩm, có thể làm chậm lại quá trình xói mòn sinh cơ, nhưng nếu để linh thực ở bên trong quá lâu, ít nhiều vẫn có chút ảnh hưởng. Hơn nữa, trồng muộn một đoạn thời gian, cũng có nghĩa là thời gian thu hoạch quầng sáng sẽ bị trì hoãn lại. Đây là điều Lục Huyền không thể nào tiếp nhận được.
"Linh điền... linh khí... Tài nguyên tốt đều nằm trong tay những tông môn, thế lực lớn, nhưng bây giờ ta đã có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ rồi, không thể gia nhập vào tông môn bắt đầu lại từ đầu như trước được." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Nếu mốn gia nhập tông môn thì khẳng định là phải loại trừ tông môn cỡ trung và cỡ nhỏ trước. Loại tông môn này thực lực bình thường, năng lực chống chịu với nguy hiểm kém, khó mà che gió che mưa cho Lục Huyền được. Hơn nữa, linh khí trong tông môn như vậy cũng không khá hơn bên ngoài bao nhiêu, phỏng chừng chủng loại và phẩm giai linh chủng có sẵn bên trong tông môn cũng là loại bình thường, đối với khả năng của Lục Huyền trước mắt, lực hấp dẫn của bọn họ không lớn.
Nhưng tiến vào tông môn, thế lực cỡ lớn cũng có chút không ổn. Bởi vì tu vi trước mắt của Lục Huyền đã là Trúc Cơ hậu kỳ, sau khi tiến vào, chỉ sợ khó có thể nhận được sự tín nhiệm của tông môn trong một khoảng thời gian ngắn, mà hắn cũng không có bao nhiêu thời gian để bắt đầu lại từ đầu.
"Chẳng lẽ ta lại phải trở về với thân phận tán tu sao? Ừm… nếu có hoàn cảnh bồi dưỡng không tệ, cũng không phải là không được." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
"Vị tiền bối này, ngài mới tới Động Nguyên thành? Không biết có chỗ nào cần dùng đến tại hạ hay không?"
Ngay khi hắn đang mải mê suy nghĩ, đột nhiên một giọng nói bén nhọn vang lên bên tai. Hắn nhìn về phía âm thanh truyền tới chỉ thấy một thanh niên có chút nhạy bén đang nhìn chằm chằm vào mình. Thanh niên này có cảnh giới Luyện Khí viên mãn, quan sát linh lực, hẳn là chỉ còn cách Trúc Cơ một đoạn nữa thôi.
"Đúng vậy, đây đúng là lần đầu tiên ta tới Ly Dương cảnh." Lục Huyền thản nhiên thừa nhận, dáng vẻ hoàn toàn xa lạ này của hắn rất dễ bị người khác nhìn ra.
"Tiền bối có bất cứ điều gì muốn biết cũng có thể tới hỏi tiểu nhân. Bình thường tiểu nhân đều yêu thích đi thu thập các loại tin tức, hoàn toàn có thể đảm đương được danh hiệu Bách Sự Thông tại trong Động Nguyên thành này." Thanh niên kia cười nịnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận