Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 82: Bí Quyết!

Chương 82: Bí Quyết!
"Lục đạo hữu đừng giễu cợt chúng ta, ngươi là Linh thực sư có thể trồng ra linh thực phẩm chất hoàn mỹ, làm gì có nhu cầu thỉnh giáo mấy người chúng ta?"
Một người trong đó do dự một thoáng, cuối cùng cũng nhỏ giọng hỏi: "Lục đạo hữu, mạo muội hỏi thăm, rốt cuộc là ngươi đã làm như thế nào mới có thể trồng ra được Linh Huỳnh Thảo hoàn mỹ?"
"Trồng Linh Huỳnh Thảo hoàn mỹ thế nào ư?" Lục Huyền lộ vẻ mặt khó xử, ngón tay cái và ngón tay trỏ nhẹ nhàng ma sát vào nhau, cuối cùng mới bật ra một tiếng thở dài: "Đây là bí mật bất truyền, thật sự không tiện nói cho người khác biết."
Nhìn chuyển động mờ ám trên tay Lục Huyền, ba người khác cũng ngầm hiểu, lập tức đưa mắt nhìn nhau rồi đi đến một góc đại sảnh hội ý.
"Thiếu niên này, miệng thì nói cái gì mà bí mật bất truyền, nhưng trên tay lại mờ mịt ra ám hiệu với chúng ta, rõ ràng là muốn linh thạch mới chịu nói, hai vị nghĩ như nào?"
"Ta cảm thấy có thể thử một lần, nếu áp dụng theo phương pháp của hắn mà có hiệu quả thật thì chúng ta sẽ được lợi rất nhiều. Một khi có thể trồng ra được Linh Huỳnh Thảo cực phẩm, thì cả danh tiếng lẫn linh thạch, chúng ta đều kiếm lớn rồi? Huống chi nếu có thể bồi dưỡng ra Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ, thì rất có khả năng, chúng ta cũng bồi dưỡng ra được linh thực nhất phẩm hoàn mỹ, thậm chí là nhị phẩm."
"Chỉ sợ lời hắn nói không có hiệu quả, chẳng phải đã uổng phí hết linh thạch rồi?"
"Dù sao hắn cũng là Linh thực sư của Bách Thảo Đường, nếu bị lừa, chúng ta có thể thông qua nội đường tìm hắn."
Ba người thấp giọng thảo luận hồi lâu, sau đó lại đi tới trước mặt Lục Huyền.
"Lục đạo hữu, ba người chúng ta dự định sẽ dùng sáu mươi linh thạch để đổi lấy phương pháp gieo trồng Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ, đạo hữu cảm thấy thế nào?"
"Pháp không thể tùy tiện truyền, phương pháp gieo trồng linh thực hoàn mỹ rất phức tạp, có liên quan đến nhiều thứ khác nữa, cũng mong ba vị đạo hữu hiểu cho." Giọng nói của Lục Huyền từ từ buông lỏng xuống, từ ban đầu là "Bí mật bất truyền" đến bây giờ đã biến thành "Pháp không thể tùy tiện truyền"
Ý tứ ra sao, không cần vạch trần cũng rõ: Muốn học chứ gì? Phải thêm tiền!
Ba vị Linh thực sư khác lại quay trở về góc nhỏ đằng kia, khẽ thì thầm tranh luận. Hồi lâu sau, cuối cùng bọn họ cũng hạ quyết tâm đi tới trước người Lục Huyền.
"Một trăm linh thạch, không thể nhiều hơn nữa. Lục đạo hữu cũng là tán tu Linh thực sư như chúng ta, hẳn là ngươi cũng hiểu, chúng ta kiếm linh thạch thật không dễ dàng, đây là số linh thạch nhiều nhất chúng ta có thể gom góp được." Tu sĩ trung niên có làn da ngăm đen kia lập tức lộ vẻ mặt xót xa nói.
Lục Huyền không có hứng thú đi tìm hiểu của cải của ba người bọn họ, nhưng hắn cũng biết một trăm linh thạch thực sự không phải con số nhỏ.
Phải biết rằng, giá cả cả Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ so với phẩm chất khác cũng không cao hơn quá nhiều, chỉ chênh lệch khoảng mấy chục khối toái linh, trong khi con số bọn họ muốn bỏ ra để học lại cao tới một trăm linh thạch, không biết phải trồng bao nhiêu gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất cao mới có thể kiếm lại được khoản tiền này?
"Pháp truyền người hữu duyên, có thể gặp được ba vị đạo hữu ở đây, đã chứng minh chúng ta có duyên phận sâu đậm. Tại hạ sẽ nói cho các vị biết phương pháp đào tạo chúng.”
“Nguyên tắc rất đơn giản, căn cứ vào nhu cầu sinh trưởng của linh thực, từ ban đầu thi triển thuật pháp đại quy mô chuyển thành thi triển thuật pháp tinh vi. Ví dụ như Linh Vũ Thuật, Địa Dẫn Thuật, Mộc Sinh Thuật, phải thi triển đúng lúc cho linh thực, như vậy mới có thể làm cho chúng đạt được trạng thái trưởng thành tốt nhất. Về phần thời gian thi triển thuật pháp chính xác, cái này các vị đạo hữu phải tự mình khám phá thôi."
"Thì ra là thế!" Ba người bừng tỉnh đại ngộ.
"Trong quá trình sinh trưởng, mỗi một gốc linh thực sẽ có những nhu cầu khác nhau, dù chỉ là một chút khác biệt nho nhỏ, thì tích lũy đến khi thành thục, cuối cùng cũng sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất. Mà bồi dưỡng linh thực theo phương thức tinh tế hóa này là có thể giải quyết được mấy vấn đề như vậy."
"Đạo hữu, ta hiểu rồi!" Ba người đều lộ vẻ mặt cảm kích.
Đúng là phương pháp Lục Huyền nói ra rất đơn giản, cũng rất dễ hiểu, nhưng không phải nhiều Linh thực sư sẵn lòng làm như vậy. Bởi xét cho cùng, đối với đại đa số tu sĩ, thì việc trồng linh thực cũng chỉ là một loại kỹ nghệ tu hành, không có gì khác với luyện đan luyện khí, nên tu luyện mới là điều quan trọng nhất.
Quả nhiên, ba vị Linh thực sư kia đã nhanh chóng nhận thức được vấn đề.
"Nếu thật sự làm theo lời Lục đạo hữu nói, chẳng phải sẽ tiêu hao toàn bộ tinh lực vào chuyện gieo trồng linh thực sao? Sẽ không có thời gian đi tu luyện nữa?" Tu sĩ trung niên ngăm đen khó hiểu hỏi.
"Đúng là như vậy." Lục Huyền gật đầu nói: "Ta tự biết thiên tư của mình bình thường, tu hành vô vọng nên đã từ bỏ con đường này rồi, sau đó dành toàn bộ thời gian và sức lực của mình vào việc đào tạo linh thực, lúc này mới nhận được một chút thành quả không đáng kể. Còn nếu ba vị đạo hữu, muốn khắc khổ tu luyện đề cao tu vi hay là muốn bồi dưỡng ra càng nhiều linh thực phẩm chất cao, để kiếm được càng nhiều linh thạch hơn, thì tùy vào lựa chọn của các vị."
Ba người kia thoáng trầm ngâm một hồi, sau đó lần lượt từng người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận