Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 895: Lời Hứa Hẹn!

Chương 895: Lời Hứa Hẹn!Chương 895: Lời Hứa Hẹn!
“Không sao, Hàn đạo hữu không cần phải nghĩ nhiều, chúng ta đều có chung một mục đích là giải quyết vần để của Hổ Báo Thảo thôi. Hơn nữa, qua chuyền hành trình lần này, Lục mô còn may mãn được kết bạn với Mộc tiền bối nữa.” Lục Huyền khéo léo hóa giải biểu cảm mất tự nhiên của Hàn Tung, cũng không hề để tâm tới chuyện xung đột ngôn ngữ trước đó. Chỉ cần không gây ảnh hưởng đến tính mạng hay lợi ích quan trọng của bản thân thì Lục Huyền đều không quan tâm, hắn luôn có thể mỉm cười cho qua.
Hơn nữa, nếu Hàn Tung đã chủ động đưa sẵn bậc thang thì hăn cũng thuận thể mà bước xuống, coi như là kết thiện duyên.
“Đúng rồi, Trương đạo hữu, Hàn đạo hữu, và cả Mộc tiền bối nữa, có một việc Lục mô nhất định phải nhắc nhở mọi người một câu.” Trao đổi đến đây, đột nhiên hắn nghiêm mặt, trầm giọng nói.
“Mời Lục đạo hữu cứ nói.” Thấy vẻ mặt của Lục Huyền như vậy, niềm vui sướng trong lòng Trương Cửu Tông lập tức tan đi nhiều, gã vội vàng nói với Lục Huyền.
“Đam Phách Dị Khuẩn này cực kỳ hiềm thây, theo tin tức ta biêt được thì một nơi như phúc địa Hư Linh này dù có thể sinh ra di khuẩn, nhưng cũng không thể loại trừ những nhân tổ khác. Thậm chí với quy mô như ban nãy thì khả năng dị khuẩn hình thành tự nhiên sẽ thấp hơn bình thường một chút."
ý của Lục đạo hữu là...”
Lục Huyền gật đầu: “Đúng vậy, theo ta suy đoán thì rất có thể đám Đạm Phách Dị Khuẩn này là do con người đặt vào trong phúc địa." Lục Huyền dùng lời ít mà ý nhiều để miêu tả suy đoán của mình. Phải biêt răng, sô lượng Đạm Phách Dị Khuẩn xuất hiện trong mảnh linh điền này khá nhiều, nếu bảo chúng nó hình thành tự nhiên thì rât khó xuất hiện với quy mô lớn như thê, Lục Huyền lo phía sau vần còn những nhân tố khác thúc đẩy, bởi vậy mới cổ ý nhắc nhở một câu.
Về phần thương hội sẽ loại trừ hay sàng lọc thể nào thì không liên quan gì tới hắn nữa.
“Đa tạ đạo hữu đã nhắc nhở, ta trở về sẽ bẩm báo cho thương hội điều tra một phen.” Trương Cửu Tông nghiêm nghị nói.
“Bất kể thế nào, lần này Lục đạo hữu đã có công rất lớn trong chuyện giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo, nhât định thương hội sẽ cảm tạ đạo hữu thật tôt."” Gã cười nói với Lục Huyền.
“Thời gian Lục đạo hữu trở thành khách khanh của thương hội còn chưa lâu nên chưa nhận được đầy đủ lòng tin và thấu hiểu, thương hội cũng không chỉ có một vị khách khanh tỉnh thông linh thực là đạo hữu. Vì kinh nghiệm và thâm niên của đạo hữu còn thấp, nên khi thương hội lựa chọn người để ủy thác bồi dưỡng linh thực cao giai, thường sẽ xếp đạo hữu ở vị trí gần cuối. Nhưng sau sự kiện Hổ Báo Thảo lần này, chắc chắn địa vị của đạo hữu trong mặt nhóm cao tầng thương hội sẽ tăng mạnh, ít nhât thì trong lòng ta chính là như thể." Giọng điệu của Trương Cửu Tông không giấu nổi sự nhiệt tình.
“Chờ tới khi thương hội lại quyết định cấp quyền sở hữu linh chủng cấp cao, tại hạ sẽ dồc sức đề cử Lục đạo hữu, để ngươi lấy được quyền. bồi dưỡng một số loại linh thực cấp cao nhất định."
Tại hạ cũng sẽ tốt nói vài câu thay đạo hữu.” Hàn Tung ở bên cạnh cũng nói theo.
“Vậy thì đa tạ hai vị đạo hữu.” Lục Huyền vội vàng đáp, trong lòng âm thẩm cảm khái, chuyển đi tới phúc địa này rất đáng giá, hắn có thể mượn cơ hội này để nhận được không ít linh chủng cao giai, đồng thời còn thu được phần thưởng phong phú từ thương hội, quả là nhất cử lưỡng tiện.
“Hàn đạo hữu, Trương đạo hữu, vấn đề Hổ Báo Thảo đã được giải quyết, giờ lão hủ sẽ trở về Mộc Huyền giới." Thụ tỉnh màu xanh đen bên cạnh đột nhiên lên tiêng nói.
Hai người bọn họ cố gắng giữ lại, nhưng ý thụ tỉnh đã quyết, cuối cùng đành phải để nó rời đi. “Lục đạo hữu, gốc rễ của ta không ở giới này, nều lưu lại nơi này quá lâu ta sẽ cảm thây không thoải mái, bởi vậy đành phải nhanh chóng trở về. Nhưng thiên phú về linh thực của ngươi đã khiển lão hủ được mở rộng tầm mắt, có cơ hội ngươi hãy tới Mộc Huyền giới làm khách, chúng ta lại giao lưu một phen."” Thụ tỉnh nhìn về phía Lục Huyền, để lộ ra một nụ cười hiển lành.
“Được, nếu có cơ hội ta nhất định sẽ tới học hỏi Mộc tiền bối.” Lục Huyền gật mạnh đầu, hẳn cũng có chút tò mò với loại thụ quái này, muốn thử xem bổi dưỡng ra thụ tỉnh và linh thực bình thường có gì khác nhau.
Nhưng suy nghĩ này chỉ có thể giấu kín trong lòng, chắc chăn không thể cho lão thụ tỉnh đã sống mây nghìn năm trước mắt này biết được. Ngay sau đó, trên thân thụ tỉnh hiện lên vô số điểm sáng màu xanh, toàn thân nhanh chóng hư hóa, biến thành một luồng hư ảnh màu xanh đen, biên mất trong hư không nhanh như chớp.
Sau khi thụ quái Mộc gia rời đi, hai gã tu sĩ Kết Đan trung kỳ Trương Cửu Tông và Hàn Tung cùng nhau kiểm tra phúc địa một phen nhưng không tìm ra thứ gì. Không còn cách nào khác, bọn họ đành phải tạm thời rời đi, mặt khác cũng muốn bẩm báo lên trên để thương hội phái người tới điều tra cho rõ ràng.
Lục Huyền ngồi trên chiếc bảo chu của Trương Cửu Tông, thuận lợi trở lại Lôi Hỏa Tỉnh Động.
“Lục đạo hữu, xin từ biệt tại đây, chuyến đi phúc địa Hư Linh lần này, nhờ có đạo hữu trợ giúp nên thương hội mới tránh được tổn thất lớn lao.” Trước khi chia tay, Trương Cửu Tông chắp tay, khẩn khoản cảm ơn Lục Huyền.
“Trương đạo hữu khách khí rồi, đây vốn là bổn phận của khách khanh thương hội như ta thôi.” Lục Huyền khiêm tổn đáp.
“Như đã nói với đạo hữu về chuyện linh chủng lúc trước, ta sẽ quay về thúc giục tu sĩ thương hội chịu trách nhiệm về chuyện liên quan, sẽ cỗ găng bàn giao linh chủng tới cho Lục đạo hữu trong thời gian sớm nhất có thể. Ngoài ra, ta còn có thể đòi được một phần đại lễ thay đạo hữu nữa, xem như thù lao đạo hữu giúp thương hội giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo.”
“Đa tạ Trương đạo hữu.” Lục Huyền cười nói.
“Sau này còn gặp lại!" Lục Huyền nhìn theo bóng dáng chiếc bảo chu nhanh chóng biển mất ở phía chân trời. Ngay sau đó, linh thức nhanh chóng đảo qua vô số những tia lôi mang cực nhỏ xung quanh, rổi vội vàng thúc giục Thổ Linh Châu, thi triển bí pháp độn thổ trong £ Thổ Nguyên Bí Sách } , chỉ thấy một mảnh linh quang màu vàng sâm tuôn ra từ lòng bàn chân hắn, chỉ trong nháy mắt đã chui sâu xuống lòng đãt.
Một lát sau, Hư Không Yểm Mục nhanh chóng di động trên không trung của động phủ, con ngươi màu xám trắng lạnh nhạt quét xuông phía dưới.
“Không có bất cứ điểm dị thường nào.” Lục Huyền nhẹ giọng cảm khái một câu, cũng không biết là thât vọng hay là vui mừng nữa. Thân hình hắn xuất hiện ở bên ngoài động phủ, mở ra hai tòa đại. trận pháp ngũ phẩm, thuận lợi tiến vào bên trong.
Số; trong động phủ vẫn là yên tâm nhãt, lúc đi ra ngoài tuy an toàn được bảo đảm nhưng nói gì thì nói, ở ngoài kia cũng không thể thoải mái băng động phủ của mình được."
Đến đây, hắn lập tức lột Thiên Trành Quỷ Diện xuống, khôi phục. lại diện mạo như trước, đang muôn tiến vào linh điền xem thử trong mây ngày này liệu có loại linh thực nào thành thục hay không, đã nghe thấy một cơn cuồng phong vù vù xuât hiện trên ngọn núi phía trước. Rât nhanh, chim mập đã vô đôi cánh rộng lớn màu xanh nhạt của mình lao nhanh tới, cái bụng tròn vo chẳng hề ảnh hưởng tới sự linh hoạt của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận