Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 558: Chặn Đánh!

Chương 558: Chặn Đánh!
Phân thân khôi lỗi này rất khác với khôi lỗi phổ thông, nó có linh trí cực cao, tu vi tương đương với gã, gần như không khác gì một con người.
Chẳng những ngày thường, nó chính là chỗ dựa chủ yếu của gã, mà đồng thời nó cũng là nhân tố then chốt trợ giúp gã đột phá đến cảnh giới Kết Đan.
Nhưng không ngờ rằng nó lại bị hủy trong một cái tiểu viện nho nhỏ tầm thường như vậy!
Điều này khiến trong lòng gã đau đớn như đang rỉ máu. À không phải, là thực sự đã nôn ra máu! Một nửa là do bị thương, nửa còn lại là do tức giận.
"Vì sao hai đệ tử chân truyền Cát Phác và Chủng Cảnh Sơn lại biết ta sẽ đến? Rốt cuộc là xuất hiện lỗ hổng ở chỗ nào?" Ngụy Nhất Tiên đau đầu suy nghĩ, có cả trăm câu hỏi nhưng không thể tìm được lời giải.
Xưa nay tính cách gã vẫn luôn cẩn thận, vì thu được linh quả Thánh Anh Quả Tử Chu, gã đã thông qua Mẫu Chu, mấy lần bám vào trên linh quả tà dị, chú ý quan sát tình hình bên trong tiểu viện, sau nhiều lần xác định ở đó không có nguy hiểm gì, lúc này mới nổi lòng tham, muốn qua đó trộm linh quả Tử Chu và nhiều loại linh thực quý hiếm khác.
Thậm chí để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, gã cố ý chỉ để phân thân khôi lỗi đi tới nơi ấy, còn bản thể ở cách đó thật xa. Ai ngờ, trộm gà không được còn mất nắm thóc, chẳng những không lấy được linh thực còn tổn thất một bộ phân thân khôi lỗi.
"Cũng may vẫn còn giữ được tính mạng, núi xanh còn đó, chờ ta khôi phục thực lực, nhất định sẽ quay lại báo thù! Đoán chừng hai người Cát Phác đang tìm kiếm xung quanh, phải rời đi càng sớm càng tốt."
Gã lấy một cái túi da hơi mỏng ra khỏi túi trữ vật và khoác lên người, khí tức trên người lập tức bị che giấu, gần như hoàn toàn không cảm nhận được nữa.
Vừa rời khỏi hang đá, Ngụy Nhất Tiên đã xuyên qua lớp túi da hơi mỏng nhìn chằm chằm về hướng Kiếm Môn trấn, rồi nhanh chóng lao đi giữa những hàng cây.
"Kíu kíu!"
Đúng vào lúc này, một âm thanh lanh lảnh vang lên, linh lực mênh mông chợt gợn lên tầng tầng sóng gió, dao động ấy đảo qua toàn bộ mảnh thiên địa, khiến lớp túi da hơi mỏng bên ngoài bại lộ rõ ràng.
"Rống!" Một tiếng rống to vang tận mây xanh!
Từ đằng xa, Ngụy Nhất Tiên lập tức trông thấy một con Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu đang chạy cực nhanh về phía mình, hai mắt đỏ rực để lộ hung quang, khí thế dũng mãnh không thể ngăn cản.
Trong quá trình tập kích chớp nhoáng, thân thể tiểu viên hầu không ngừng bành trướng, rất nhanh đã cao lên tới mười trượng, bộ lông màu trắng bạc tùy ý tung bay, bất cứ chỗ nào nó đi qua, toàn bộ cây rừng đá lớn đều hóa thành bột mịn.
Giống như một yêu thần giáng thế.
Viên Thần! Khởi động!
Bạch Ngọc Kình Thiên Viên trực tiếp hóa thành một con hung thú khủng bố, chỉ trong nháy mắt đã điên cuồng nhào tới trước mặt Ngụy Nhất Tiên. Hai chân nó giậm mạnh xuống đất, nắm đấm bằng bạch ngọc lao nhanh đến giống như sao băng đánh về phía Ngụy Nhất Tiên, gây ra tiếng nổ đùng đoàng chói tai trên không trung.
Đối mặt với thế tấn công mạnh mẽ như vậy, Ngụy Nhất Tiên vốn không giỏi luyện thể đã dùng tốc độ ánh sáng tế xuất một tấm khiên mặt quỷ tối tăm.
Mặt quỷ dữ tợn trên tấm khiên phát ra tiếng la hét thê lương, mang theo từng luồng âm khí đen đặc giống như những con rắn dài, lập tức lao lên ngăn chặn nắm đấm to lớn của Bạch Ngọc Kình Thiên Viên.
Tiếng nổ ầm ầm lại vang lên.
Tấm khiên mặt quỷ như một tờ giấy bị nắm đấm khổng lồ bạch ngọc kia trực tiếp đấm thủng một lỗ lớn, cái mặt quỷ ở vị trí trung tâm tấm khiên bị đập chỉ còn lại một nửa bên.
Trong lòng Ngụy Nhất Tiên vô cùng hoảng hốt, tấm khiên này chính là một món pháp khí phòng ngự tứ phẩm, lực phòng ngự kinh người. Gã thực sự không ngờ rằng nó lại không thể chịu được một nắm đấm của con cự viên trước mắt.
Đột nhiên trong đầy nảy ra ý định lùi bước, chiếc túi da hơi mỏng vẫn được khoác trên người gã nhanh chóng tràn ra một mảnh âm khí nhàn nhạt, nhìn như những đường gợn sóng trên mặt nước, làm thân hình gã dần dần biến mất.
"Kíu kíu!" Lại một âm thanh thật to lanh lảnh vang lên.
Thân hình Ngụy Nhất Tiên vốn đang ẩn bên dưới chiếc túi da lại một lần nữa hiển lộ ra ở cách đó chừng mười trượng.
Không đợi gã kịp phản ứng, cự viên đã nhanh như cắt xoay người, giống hệt một con hổ đói vồ lấy thức ăn, nó dùng nắm đấm bạch ngọc hung hăng đập thẳng xuống đầu của gã.
Ma khí quanh thân Ngụy Nhất Tiên ngùn ngụt dâng trào, bốn cánh tay mọc ra từ dưới xương sườn, rồi nhanh chóng phát triển lớn mạnh, chỉ chớp mắt, chúng đã mọc dài ra đến mấy trượng, rồi hợp lại cùng nhau, muốn chặn đứng nắm đấm bạch ngọc khổng lồ đang lao đến phía trước.
Nắm đấm khổng lồ đánh thẳng bốn cánh tay to dài giống như xúc tu kia, huyết nhục văng tung tóe, khi rơi xuống đất lại phát ra những tiếng xèo xèo.
Bạch Ngọc Kình Thiên Viên quá mức dũng mãnh, sáu tay của Ngụy Nhất Tiên liên tục thất bại dưới thế tấn công như thủy triều kia.
Cự viên càng chiến đấu càng hưng phấn, đôi con ngươi màu hỏa hồng trong suốt của nó tràn ngập bạo ngược vô cùng vô tận, nếu không cẩn thận, khẳng định là Ngụy Nhất Tiên sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Trong khoảng thời gian này, gã đã nghĩ mọi cách để trốn thoát từ trong tay cự viên, thậm chí còn nhiều lần vận dụng chiếc túi da quái dị kia để ẩn nấp thân hình. Nhưng không biết sinh vật phát ra tiếng kêu lanh lảnh kia đang ẩn núp ở chỗ nào, một khi bóng dáng gã biến mất, là nó hót lên, rồi ngay lập tức, công hiệu của chiếc túi da sẽ trực tiếp bị phá giải. Một khi thân hình bại lộ, thì thứ nghênh đón gã chính là những đòn tấn công tầng tầng lớp lớp đến từ cự viên.
Dưới tình thế như vậy, trong lòng Ngụy Nhất Tiên vô cùng lo lắng, bản thân đã rơi vào thế cục bất lợi, một mực tiêu hao linh lực mà chẳng mang đến tác dụng gì, theo thời gian trôi qua, gã sẽ dần dần bị hai con linh thú phẩm cấp cao kia bào mòn giống như mèo vờn chuột, chậm rãi giày vò đến lúc tử vong.
Trong mắt gã lóe lên một tia tàn nhẫn, linh lực toàn thân bùng nổ khắp nơi bên trong kinh mạch, thân thể không ngừng bành trướng, ngũ quan bị đè nén đến biến dạng.
Chỉ trong chớp mắt, Ngụy Nhất Tiên đã hóa thành một tồn tại phi nhân loại.
Lại nghe “Ầm” một tiếng, thân thể vừa bành trướng thành hình cầu của gã lại nổ tung, vô số cục thịt màu đen ẩn chứa âm khí nồng đậm, nhanh chóng phân tán ra bốn phía, chúng bắn tung khắp nơi trên trời và bay đi bốn phương tám hướng.
Phương pháp chạy trốn này chính là một môn bí thuật mang đến tổn hại ngầm, cần phải tiêu hao lượng lớn tinh huyết, nếu trốn thoát được và ngưng tụ lại thân hình, thực lực sẽ giảm mạnh, cảnh giới trực tiếp giảm xuống một bậc nhỏ, tinh huyết mất đi cũng phải mất mười năm mới có thể bổ sung lại như cũ.
Nhưng tình thế hiện giờ quá cấp bách, tính mạng của gã có thể gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Đứng trước tình huống này, Ngụy Nhất Tiên không thể chú ý đến những tổn hại bản thân phải hứng chịu sau khi vận dụng bí thuật nữa, bảo toàn mạng sống mới là điều quan trọng nhất. apptruyenpro...
Bạn cần đăng nhập để bình luận