Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 318: Song Đầu Cừu Dư!

Chương 318: Song Đầu Cừu Dư!
Sau đó, gã và Tiền Định Hoằng liếc mắt nhìn nhau, dường như chỉ trong nháy mắt đã đạt được một loại thỏa thuận nào đó.
"Lục sư đệ, không biết bây giờ sư đệ có chuyện gì gấp hay không?" Đột nhiên Tiền Định Hoằng chuyển qua hỏi Lục Huyền.
"Ta gặp sao yên vậy, đi đến đâu hay đến đó, chỉ cố gắng tìm cơ hội lấy được một vài hạt linh chủng là được." Lục Huyền thoải mái đáp.
"Vậy không bằng sư đệ hãy đi săn giết một loại yêu thú cùng hai chúng ta nhé? Yêu thú đó là Song Đầu Cừu Dư, thực lực tam phẩm, lân giáp trên người nó có thể dùng để rèn pháp khí phòng ngự. Con Song Đầu Cừu Dư này cực kỳ am hiểu độn thổ, hơi không chú ý một chút là nó sẽ trốn vào trong núi đá. Hơn nữa, bộ lân giáp toàn thân nó cứng rắn như sắt, dùng thủ đoạn bình thường khó mà phá vỡ được. Sở dĩ hai chúng ta tới đây, là vì đã bỏ ra một cái giá không rẻ, biết được tin tức về vị trí liên quan đến Song Đầu Cừu Dư từ trong miệng một vị sư huynh Trúc Cơ trung kỳ, trong lòng muốn thử xem mình có thể săn được vài con hay không, nếu được sẽ dùng bộ lân giáp trên người chúng rèn ra một - hai kiện khôi giáp thượng đẳng."
"Chính vì chuyện này, chúng ta đã đặc biệt đi mượn một loại pháp khí phù lục chuyên ngăn chặn Song Đầu Cừu Dư độn thổ, nhưng lại cần một người đứng bên ngoài chuyên tâm khống chế loại pháp khí ấy. Vấn đề là phương thức phân công như vậy sẽ khiến lực tấn công yếu đi phần nào, khiến chúng ta đau đầu chưa biết tính ra sao. May mà lần này gặp được Lục sư đệ, ta cũng biết sư đệ là người tốt nên muốn mời ngươi vào đội, sau đó chia đều thu hoạch đoạt được." Tiền Định Hoằng nói với Lục Huyền, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
"Song Đầu Cừu Dư này am hiểu độn thổ, nghe có vẻ hành tung khá bí hiểm. Không biết hai vị sư huynh định tóm và săn giết chúng bằng cách nào?" Lục Huyền nghi ngờ hỏi.
"Song Đầu Cừu Dư sinh tồn bằng cách hấp thu tinh thiết khoáng thạch, thường hay sinh sống ở khu vực linh nhưỡng hiếm thấy, được thổ linh khí tẩm bổ. Lần này qua đây, chúng ta đã chuẩn bị một khối linh khoáng tứ phẩm, dự định sẽ bố trí một cái bẫy xung quanh linh khoáng là có thể dẫn Song Đầu Cừu Dư ra ngoài."
"Thường sống ở khu vực linh nhưỡng hiếm thấy?" Lục Huyền nhạy cảm bắt được thông tin then chốt này.
"Nói cách khác, chỗ ở của yêu thú Song Đầu Cừu Dư có tồn tại một lượng lớn linh nhưỡng trân quý ít thấy?" Hắn nghĩ thầm trong lòng, tâm tư nhanh chóng chuyển.
Phải biết rằng, càng ngày hắn càng phải gieo trồng nhiều loại linh thực phẩm cấp cao hơn, khiến cho yêu cầu về hoàn cảnh sinh trưởng của chúng nó cũng càng lúc càng phức tạp.
Ví dụ như Thánh Anh Quả ngũ phẩm thu được trước đó, nhất định phải trồng thứ này ở vùng thổ nhưỡng âm tính, mới có thể đảm bảo được tốc độ sinh trưởng tốt cho cây.
Chính điều này đã khiến Lục Huyền cực kỳ hứng thú với những khu vực có linh nhưỡng đặc biệt. Hiện giờ nghe được tập tính của yêu thú Song Đầu Cừu Dư, hắn cũng lập tức cảm thấy có hứng thú hẳn.
"Được, nếu hai vị sư huynh đã có ý tốt mời mọc thì ta đây sẽ cùng hai vị đi dụ bắt săn giết Song Đầu Cừu Dư." Sau khi biết được thông tin cụ thể về Song Đầu Cừu Dư, Lục Huyền đã chịu gật đầu đồng ý.
Ba người nhanh chóng lên đường, đi đến phía trước một ngọn núi đá cao trơ trọi.
"Chính là chỗ này." Đặng Nghị nhẹ nhàng nói, lại lấy một khối khoáng thạch màu tím nhạt to bằng nắm tay từ trong túi trữ vật ra.
Ngọn núi đá trống vắng hoang vu.
Bên dưới một gốc linh mộc phổ thông có ánh sáng màu tím nhạt, nếu nhìn kỹ có thể thấy được một góc khoáng thạch để lộ ra ngoài.
Ba người bọn họ ẩn thân theo những cách khác nhau, cùng chờ đợi Song Đầu Cừu Dư trong núi đá chui vào cái bẫy đã được giăng sẵn.
Lục Huyền trốn trong bụi cây, vì sự hiện diện của hai người Tiền Định Hoằng nên hắn chỉ vận chuyển 《 Liễm Tức Pháp 》 đã thu được từ lâu trước đó để thu liễm khí tức bản thân, chứ không dùng Ẩn Linh Sưởng tam phẩm có hiệu quả cao hơn.
Tiếng sột soạt vang lên, một con yêu thú hai đầu kỳ dị chui ra cách khối khoáng thạch kia không xa lắm, đôi con ngươi màu trắng xám tràn đầy cảnh giác, bắt đầu đánh giá xung quanh.
Toàn thân con yêu thú này có màu đen xám, thân hình dài mảnh, với một bộ lân giáp đen nhánh phân bố khắp thân thể, kéo dài từ cổ cho đến đuôi.
Ba người Lục Huyền kiên nhẫn chờ đợi.
Dần dần lại có thêm ba con Song Đầu Cừu Dư từ chỗ khác chui ra, hai con đứng canh chừng một trái một phải, một con đứng yên tại chỗ phối hợp chặt chẽ với nhau. Sau khi con đầu tiên xác nhận khu vực xung quanh an toàn, chúng mới ẩn hiện ở trong đất, chậm rãi tới gần vị trí đặt linh khoáng.
Đột nhiên một đôi móng vuốt sắc nhọn trồi lên khỏi mặt đất, ôm chặt lấy khối khoáng thạch màu tím nhạt kia.
"Động thủ!" Giọng nói của Đặng Nghị truyền âm đến bên tai Lục Huyền, ngay khi nghe được câu này, hắn cũng lập tức rút Tử Điện Kiếm ra, khiến cho cái vỏ kiếm bên hông không ngừng run rẩy.
Tại khu vực linh khoáng, đống phù văn dưới mặt đất lập tức lóe sáng lên, ngay sau đó, một cái lồng bằng dây leo nhanh chóng mọc dài ra, trói chặt lấy con Song Đầu Cừu Dư vừa vươn tay lấy trộm, đồng thời vô số những chiếc gai ngược màu xanh đen mọc ra từ sợi dây leo dài ngoằng kia cũng đâm thật sâu vào trong cơ thể nó.
Hai người Lục Huyền và Đặng Nghị chia nhau ra, mỗi người tập trung và trông chừng một con Song Đầu Cừu Dư.
Một con khác đang chống đỡ ở phía xa, trên người xuất hiện một vầng linh quang vàng xám, mắt thấy nó đã gần chui vào trong đất, thì đột nhiên một tia sáng bén nhọn màu xám trực tiếp bắn lên người nó, nhanh chóng cố định thân thể nó lại. Nó rơi xuống đất, mấy hơi thở sau mới khôi phục bình thường.
Lúc này trong tay Tiền Định Hoằng đang cầm một miếng thạch kính tối tăm, ánh sáng màu xám kia vốn được bắn ra từ trong kính.
Hai người Lục Huyền đều tự tấn công một con Song Đầu Cừu Dư đang bị trói buộc bên trong lồng giam dây leo, còn Tiền Định Hoằng sẽ ở bên cạnh khống chế, nếu phát hiện Song Đầu Cừu Dư có dấu hiệu chạy trốn, gã sẽ lập tức vận dụng pháp khí thạch kính cố định nó lại ngay.
Bởi vì lo lắng yêu thú Song Đầu Cừu Dư sẽ thoát khỏi tay mình, Lục Huyền lập tức vận dụng tối đa công suất của thanh phi kiếm trong tay, chỉ thấy bóng kiếm giống như mưa xuân liên miên, thế tiến công liên tục không ngừng nghỉ chẳng khác nào giòi bò trong xương.
Song Đầu Cừu Dư thấy mình không thể tránh thoát được kiếm ý của Lục Huyền, hai cái đầu cùng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, đồng thời hàng trăm chiếc gai đá cũng từ dưới đất chui lên, hung hăng tấn công Lục Huyền.
Dựa vào linh thức Lục Huyền lập tức cảm nhận được sự biến hóa của mặt đất dưới chân, kiếm ý trong tay hắn cũng theo đó mà thay đổi, chỉ trong nháy mắt đã trở nên hung ác nóng nảy, kiếm khí tung hoành, chém đứt toàn bộ gai đá.
Trên thân Tử Điện Kiếm không ngừng lóe lên một quầng sáng màu tím, đồng thời một tia thiểm điện như độc xà trực tiếp bắn ra, rơi xuống bộ lân giáp trên người Song Đầu Cừu Dư, chỉ nghe xèo xèo một tiếng, mùi khét đã bốc lên.
Thật ra từ 犰 trong 双头犰狳 - song đầu cừu dư, vốn không có âm Hán Việt, nó chỉ con tatu, được đọc là qiú, nên mình để là 'cừu' nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận