Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 631: Hung Thú Khâu Lại!

Chương 631: Hung Thú Khâu Lại!
"Chắc ngươi cũng biết, ở trong cấm địa vẫn còn không ít hung thú tà thú ở trong trạng thái đặc thù, những loại dị thú này vốn là sinh vật được tạo ra sau quá trình di dời và khâu lại tứ chi, đầu cũng như thân thể của những hung thú khác biệt vào với nhau."
"Việc ta muốn ngươi làm rất đơn giản, chính là chăm sóc và bồi dưỡng những con hung thú khâu lại này, rồi kịp thời ghi chép trạng thái chi tiết của chúng nó, một khi phát sinh dị thường, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể liên lạc với ta." Lão hồ ly nói xong, đã ném cho Lục Huyền một tấm phù lục màu xanh đen, dường như tấm phù lục này này được luyện chế từ chính da lông của nó, khi cầm ở trong tay có một loại cảm giác mềm mại nhẵn nhụi.
“Vãn bối đã rõ.” Lục Huyền gật đầu.
Hắn dựa theo lão hồ ly chỉ dẫn, đi vào tầng dưới cùng của cái hố, tìm được những con yêu thú đặc thù bị cấy ghép bộ phận thậm chí là thân thể kia.
Tiến vào trong động đá, thứ đầu tiên xuất hiện trước mắt hắn là một con bạch tuộc có nhiều móng vuốt và mấy chục nhánh xúc tu, nhìn như một đống bùn nhão đang nằm trên mặt đất, phần ngọn của mỗi nhánh xúc tu đều có một cái tròng mắt yêu thú, phần lớn chỗ khâu lại đều đang chảy ra nước mủ tanh hôi.
Lục Huyền lấy ra một đống yêu thú hệ Thủy, chồng chất xuống trước mặt bạch tuộc. Dị thú bạch tuộc uể oải nâng lên một nhánh xúc tu lên, đồng tử trên đỉnh xúc tu mở ra, bắt lấy một con linh ngư dài hơn nửa trượng, rồi đưa vào trong miệng.
Nó chỉ ăn duy nhất một con là đã nhắm mắt lại, hoàn toàn không có hứng thú với những miếng thịt yêu thú còn lại.
"Tình trạng này có chút không ổn rồi." Lục Huyền thấy dị thú phản ứng như vậy, trong lòng thầm biết không ổn, linh thức lập tức ngưng tụ trên thân thể dị thú.
Một luồng ý niệm lập tức hiện lên trong đầu hắn.
【 Dị thú không biết tên, phẩm giai tứ phẩm, vốn là Hắc Tức Cự Chương tứ phẩm đã được dung nhập và khâu lại tròng mắt của Thiên Mục Yêu, trong cơ thể phát sinh biến hóa không biết. 】
【 Bởi vì linh lực bài xích, sinh cơ yếu ớt, sắp tắt. 】
"Không ngờ ta cũng có thể nhìn thấy trạng thái chi tiết của những con hung thú đã trả qua cấy ghép khâu lại." Phản ứng đầu tiên của Lục Huyền là vô cùng vui vẻ, bởi vì hắn vừa phát hiện thêm một điểm đặc thù của năng lực trong tay mình.
"Đáng tiếc, ngươi chỉ là một sản phẩm thất bại. Không cứu được, chờ chết đi."
Hắn nhìn con hung thú bạch tuộc đang uể oải nằm trên mặt đất của hang đá, trực tiếp phán cho nó một bản án tử vong, rồi thuận tay ghi chép lại phán đoán của mình vào sổ.
"Có năng lực này, những hung thú đã trải qua thí nghiệm cải tạo trong cấm địa kia sẽ không có bất cứ bí mật gì có thể thoát được mí mắt của ta, sống hay chết, cứu vớt như thế nào, ta đều có thể nhìn ra, ta đúng là trời sinh thích hợp với loại thực nghiệm này mà."
Số lượng hung thú tà thú ở trong trạng thái cải tạo dưới tầng dưới chót của cấm địa cũng không quá nhiều.
Lục Huyền nuôi dưỡng từng con một, cũng thuận tiện thông qua quá trình này để biết được tin tức chi tiết về mỗi một con hung thú. Hắn xử lý khá đại khái những tin tức mình đoạt được, rồi lấy hình thức phỏng đoán và ước lượng để ghi chép lại.
Từ khi tiến vào Thiên Kiếm Tông cho tới bây giờ, Lục Huyền vẫn không ngại thể hiện thiên phú của mình trên phương diện linh thực linh thú. Có thể trong khoảng thời gian ngắn đi đến địa vị thực lực như ngày hôm nay, hầu như hắn đều dựa vào tạo nghệ trên phương diện linh thực linh thú của mình, mà toàn bộ Thiên Kiếm Tông đều được chứng kiến cả.
Đối với tu sĩ khác, một tu sĩ có trình độ cao thâm trên phương diện linh thực linh thú sẽ không mang đến cho bọn họ bao nhiêu uy hiếp, ngược lại bọn họ còn có thể hợp tác với hắn, từ đó nhận được rất nhiều ích lợi.
Mấy đệ tử chân truyền như Cát Phác, Hỏa Lân Nhi, Chủng Cảnh Sơn đều vì nguyên nhân này mà giao lưu kết bạn thân thiết với Lục Huyền, mà mối quan hệ với bọn họ cũng trợ giúp hắn có cơ hội nhận được càng nhiều linh thực linh thú có phẩm giai cao hơn.
Cho nên, triển lộ thiên phú của mình trên phương diện linh thực linh thú một cách thỏa đáng, tuyệt đối là trăm lợi mà không có hại, thậm chí dựa vào chuyện này, khả năng thu được linh thực linh thú cao cấp cũng lớn hơn rất nhiều, và đương nhiên phần thưởng bên trong quầng sáng cũng sẽ gia tăng.
Chỉ cần không để người khác biết sự tồn tại của quầng sáng là được.
Đó mới là bí ẩn lớn nhất của hắn, nó giúp hắn nhanh chóng tăng cao tu vi, giúp hắn nhận được các loại bảo vật quý hiếm, để cho một vị linh thực sư phổ thông bình thường như hắn có nền tảng để sống yên ổn.
Quả nhiên, sau khi hắn đưa phần ghi chép về đám hung thú tà thú và cả phỏng đoán của mình cho linh thú Thanh Khâu Hồ, nó lập tức tìm tới cửa.
"Ngươi có căn cứ gì để phỏng đoán về những con tà thú kia không?" Nó đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi Lục Huyền.
Mấy bướu thịt trên lưng Thanh Khâu Hồ nhanh chóng co rút lại rồi bành trướng ra, có thể thấy được giờ phút này, nội tâm của nó cực kỳ không bình tĩnh.
"Nếu tiền bối cảm thấy phỏng đoán của ta có vấn đề thì cứ thử một chút xem, hoặc là chờ đợi thời gian chứng minh."
"Đúng vậy." Lão hồ ly để lại một câu nói rồi hóa thành một luồng hắc quang trực tiếp biến mất trước mặt Lục Huyền.
Mấy hơi thở sau, nó mang theo một con hung thú cổ quái trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lục Huyền. Con hung thú này vẫn còn giữ được một vài đặc điểm chung của cóc yêu, chỉ khác là tứ chi của nó giống như một khúc gỗ xanh biếc, hoa văn da thịt trên phần lưng và ngực giống như một miếng vỏ cây khô héo, chứa đầy khe rãnh có nông có sâu.
Lục Huyền có chút ấn tượng với con hung thú này, theo cảm nhận của hắn, chỉ con hung thú này là có khả năng sống sót lớn nhất trong đám hung thú tà dị kia.
"Con hung thú này vốn là sinh vật hỗn hợp do hai loại yêu thú là Bích Mộc Yêu và Huyết Âm Thiềm trộn lẫn lại cùng nhau, sau khi khâu lại, nó vẫn miễn cưỡng còn sống sót, nhưng trong cơ thể lại sinh ra một dạng độc tố đặc thù. Dựa theo phỏng đoán của ngươi, dường như ngươi cũng có chút hiểu biết về loại độc tố này?" Lão hồ ly dùng giọng điệu vội vàng hỏi.
Con Bích Lục Mộc Thiềm Thừ này cũng được coi là một loại tà thú đã cấy ghép thành công, nhưng trong cơ thể vẫn giữ lại một chút phản ứng không tốt, khiến cho trạng thái của nó luôn rơi vào tình huống cực kỳ đáng lo. Ai ngờ Lục Huyền chỉ chăm sóc nó một đoạn thời gian, đã đại khái tìm tòi ra căn nguyên của vấn đề.
"Bẩm tiền bối, thời điểm ta chăn nuôi con tà thú này, đã đại khái nghiên cứu một chút mới phát hiện độc tố trong cơ thể nó khá là đặc thù. Bản thân con hung thú thiềm thừ này đã ẩn chứa kịch độc, lại trực tiếp dung hợp với đặc tính của hung thú Bích Mộc Yêu, khiến cho độc tính càng được tăng cường thêm một bậc, đồng thời còn sinh ra một vài biến hóa không biết."
"Có vẻ như loại độc tố hiện tại đã có sẵn sinh cơ dồi dào rồi, nó có thể không ngừng sản sinh ra bên trong cơ thể hung thú, khiến cho độc tố của bản thân con hung thú này trực tiếp vượt quá điểm cực hạn của thể chất, lại cộng thêm loại đặc tính này sẽ càng thêm khó giải quyết."
"Cho nên, con hung thú khâu lại này vẫn luôn rơi vào trạng thái phóng thích độc tố và áp chế độc tố, từ đó đã khiến cho thân thể của nó sinh ra phản ứng ác tính, khó có thể chăn nuôi theo cách bình thường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận