Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 316: Mộc Tinh!

Chương 316: Mộc Tinh!
Lục Huyền cảm nhận linh khí vây quanh, đột nhiên hắn nhanh chóng rút Tử Điện Kiếm bên hông ra, quay đầu nhìn về một nơi nào đó.
Tất cả vẫn bình thường, nơi ánh mắt hắn nhìn qua chỉ có một thân cây to khỏe.
"Quái lạ." Lục Huyền lẩm bẩm một câu, vừa rồi hắn phát hiện ra một tia ý thức mờ mịt đang theo dõi mình, nhưng quay đầu, lại không phát hiện ra thứ gì.
Diện tích của khu rừng cổ thụ này cực kỳ mênh mông, bởi vậy hắn tùy tiện chọn một phương hướng, dự định cứ đi ra khỏi khu rừng quái dị này trước đã.
Đang đi, hắn lại ngẫu nhiên có cảm giác bị ai đó nhìn trộm, nhưng khi cẩn thận ngoái lại quan sát, vẫn không hề phát hiện ra thứ gì, giống như tình huống bị nhìn trộm kia chỉ là ảo giác của hắn thôi.
Lục Huyền thầm hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt, đã gia tăng thêm tốc độ, bóng dáng hắn như một tia sáng mờ nhạt, cấp tốc xẹt qua trong rừng cây.
Sau vài cái chớp mắt, bóng dáng Lục Huyền mới lặng lẽ xuất hiện, hắn lạnh lùng nhìn những cành cây rủ xuống của một gốc cổ thụ đồ sộ. Một khuôn mặt với ngũ quan mơ hồ trên cành cây to lớn màu xanh đen ấy, đang nhìn về phương hướng Lục Huyền vừa mới biến mất trước đó, hiện giờ lại trông thấy Lục Huyền đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt mình, gương mặt với ngũ quan mơ hồ kia lập tức lộ vẻ sợ hãi.
Gần như ngay sau đó, nó đã ẩn mình vào trong cành cây xanh đen kia.
"Hửm? Vật gì đây? Còn thận trọng hơn cả ta nữa?"
Lục Huyền quét linh thức qua, sau khi xác nhận được con tinh quái vừa nãy đã hoàn toàn biến mất bên trong cổ mộc, hắn mới nhét một đoạn Tử Lôi Kiếm vừa hé lộ ra bên ngoài, trở về bên trong cái vỏ kiếm cổ xưa kia.
Điện quang lóe lên, Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm hung hăng run rẩy, như thể nó không chịu được cảm giác xâm nhập đầy bạo lực của Tử Điện Kiếm.
Sau khi hiểu được nguồn gốc của ánh mắt tò mò đó, Lục Huyền lại cảm thấy yên tâm hơn một chút.
"Ngay từ lúc ta xuất hiện trong cánh rừng cổ thụ này, con tinh quái kia đã nhìn trộm ta rồi, nhưng nó vẫn không có bất cứ hành động gì, cũng không để lộ ra một chút địch ý nào, khi bị ta phát hiện, điều đầu tiên nó nghĩ đến chính là chạy trốn. Trong cổ lâm này cực kỳ nồng đậm thảo mộc linh khí, diện tích lại bát ngát như thế, có lẽ ta nên tìm cách để tiếp xúc với nó nhiều hơn một chút, xem có thể bổ sung đầy đủ Thanh Mộc Nguyên Khí hay không."
Lục Huyền nghĩ đến đây, lại thúc giục Thanh Mộc Nguyên Khí chỉ còn lại gần một nửa bên trong đan điền, sau đó phân tách ra một luồng khí mỏng như sợi tóc, trực tiếp quấn nó trên đầu ngón tay.
Thanh Mộc Nguyên Khí chính là món quà tặng trước khi lâm chung của Thanh Huyền Lộc ngũ phẩm, có lực tương tác cực kỳ mạnh mẽ với linh thưc, cũng có sức cám dỗ vô cùng lớn lao với đám thảo mộc tinh quái này.
Quả nhiên một lát sau, gương mặt với ngũ quan mờ nhạt kia lại xuất hiện trên đầu cành cây, nó mở to đôi mắt màu đen, một mực nhìn chằm chằm vào sợi Thanh Mộc Nguyên Khí trên đầu ngón tay Lục Huyền.
"Muốn ăn sao?" Giọng nói trầm thấp của Lục Huyền vang lên, tràn đầy vẻ mê hoặc. Gương mặt với ngũ quan mờ nhạt kia thoáng do dự một chút, cuối cùng cũng không thể cưỡng lại sự cám dỗ của Thanh Mộc Nguyên Khí, một nhánh cây nhẹ nhàng tiến lại gần Lục Huyền.
Lục Huyền búng nhẹ đầu ngón tay, khiến cho luồng khí mảnh màu xanh kia bắn vào trong miệng gương mặt có ngũ quan mơ hồ nọ.
Sau khi hấp thu Thanh Mộc Nguyên Khí, ngũ quan mờ nhạt trên cành cây khẽ lưu chuyển biến hóa, thanh quang dâng trào, nhưng rất nhanh, nó lại trở về với hình dáng ban đầu, chỉ khác là lần này, nhìn nét mặt nó rạng ngời hơn một chút.
Hoàn thành quá trình "chăn nuôi" xong, Lục Huyền lập tức ngưng tụ tâm thần lên con tinh quái phía trên cổ mộc, trong nháy mắt đã biết được thông tin chi tiết về nó.
【Mộc Tinh, một tia linh tính sinh ra trong thân cổ mộc, được thảo mộc linh khí tinh khiết nồng đậm tẩm bổ thời gian dài, đã hình thành tinh quái hệ mộc.】
【Có thực lực tương đương với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, trung kỳ phổ thông, có năng lực ẩn nấp và trốn thoát cực mạnh khi ở bên trong rừng cây, có thể điều khiển linh mộc, trời sinh nắm giữ các loại thuật pháp hệ mộc.】
【Bản tính hiền lành, bình thường sẽ không chủ động công kích tu sĩ.】
"Tinh quái có thực lực tương đương với tu sĩ Trúc Cơ, may mà sau khi phát hiện ra nó, ta không đi chọc tức thứ này, bằng không, bản thân đang ở trong sân nhà của nó, không thể giải quyết dễ dàng được. Hiện giờ đã hiểu được tính tình và sở thích của nó rồi, càng không cần thiết phải đánh nhau làm gì, hoàn toàn có biện pháp giúp cho đôi bên cùng có lợi."
Lục Huyền nhìn những gốc cổ mộc bao la bát ngát không trông thấy điểm cuối ở xung quanh, khóe miệng hơi cong lên. Ở trong tông môn, rất khó tìm được nơi nào sung túc thảo mộc linh khí như thế này.
Hắn mỉm cười nhìn Mộc Tinh đang giấu mình bên trong cành cây xanh đen trước mặt, dịu dàng hỏi: "Ăn ngon không?"
Một cành cây xanh đen khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán thành.
Cũng đúng thôi, Thanh Mộc Nguyên Khí vốn là món ngon bổ dưỡng, mỹ thực cấp cao nhất đối với tinh quái hệ thỏa mộc.
"Haizzz..." Lục Huyền thở dài thườn thượt nói: "Đây là lần đầu tiên ta và ngươi gặp nhau, nhưng ta đã cảm thấy chúng ta đặc biệt có duyên phận rồi, vừa nãy ta cũng muốn đút thêm cho ngươi một chút thanh khí đặc thù nữa, nhưng đáng tiếc, lượng dự trữ trên người ta đã không còn lại bao nhiêu, không thể thỏa mãn ngươi ăn ngon ăn no được."
Trong giọng nói của hắn tràn ngập tiếc nuối, vừa thấy gương mặt có ngũ quan mơ hồ của Mộc Tinh có chút mất hứng, hắn lại lập tức chuyển đề tài: "Nhưng cũng không phải là không có biện pháp nào, ta nắm giữ một môn công pháp có thể chuyển hóa thảo mộc linh khí thành bản nguyên linh khí đặc thù vừa rồi, hay là ngươi cho ta hấp thu một chút thảo mộc linh khí bên trong cánh rừng này nhé, sau khi chuyển hóa xong, ta sẽ đút chúng cho ngươi ăn?"
Linh trí của Mộc Tinh rất cao, nó lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Lục Huyền, trên mặt lại lộ ra vẻ lưỡng lự.
"Đối với cánh rừng này, một chút thảo mộc linh khí chỉ tương đương với hạt cát bên trong sa mạc, chẳng bao lâu sau là có thể khôi phục lại bình thường rồi. Hơn nữa, hút đi như vậy, ta còn có thể giúp ngươi giảm bớt khả năng sản sinh ra Mộc Tinh ở khu vực xung quanh, tránh xuất hiện tình huống tranh đoạt tài nguyên và địa bàn với ngươi, cớ gì lại không làm?" Lục Huyền không ngừng lừa gạt nó.
Mộc Tinh thoáng dừng lại một chút, sau đó dường như đã hạ quyết tâm, nó lập tức điều khiển cành cây màu xanh đen kia gật mạnh xuống.
Lục Huyền thấy vậy, khóe miệng khẽ cong lên, nở một nụ cười cực kỳ hài lòng, nhưng đồng thời, trên tay hắn cũng nắm chặt tấm Tiếu Hải Kiếm phù tứ phẩm, đề phòng con Mộc Tinh này thay đổi ý định giữa chừng.
Quầng sáng xanh nhạt bên trong đan điền cấp tốc xoay tròn, hình thành nên từng luồng hư ảnh thanh sắc. Sau lưng Lục Huyền nhanh chóng mọc ra hơn chục sợi xúc tu màu xanh gần như trong suốt, nhóm xúc tu này nhanh chóng kéo dài ra, rồi chui vào trong những gốc cổ thụ cao chọc trời gần đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận