Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 929: Ô Canh Mộc!

Chương 929: Ô Canh Mộc!Chương 929: Ô Canh Mộc!
Sau khi Lục Huyền trấn an đám linh thú của mình, trong lòng đã gấp đến độ không thể chờ đợi được nữa, vội vàng đi vào linh điển rồi. Hắn tìm kiếm hổi lâu, mới tìm được một mảnh linh điển thích hợp để gieo trồng loại linh thực mới nhận được. "Linh thực trong động phủ càng ngày càng nhiều, sắp trồng đầy cả rồi. Cũng không còn cách nào khác, chỉ cần nhìn thấy hạt giống mình yêu thích là trong lòng ta sẽ không nhịn được muôn thu lẫy nó vào tay mình." Lục Huyền thoáng cảm khái một tiêng, sau đó lây một khôi linh quáng có vô số điểm vàng từ trong túi trữ vật ra. Khối linh quáng này có phẩm giai là tam phẩm, bên trong ẩn chứa chút ít Canh Kim, vừa vặn có thể dùng để bổi dưỡng linh thực Ô Canh Mộc tứ phẩm.
Hắn nhẹ nhàng bóp nát khối linh quáng cứng rắn kia, rắc đều nó vào trong linh điền, sau đó lấy ra đoạn cành Ô Canh Mộc khô. Linh lực khẽ động, kết câu của linh nhưỡng nhanh chóng phát sinh một chút biển hóa rất nhỏ, một khe hở dài nhỏ lộ ra, Lục Huyền cắm cành cây vào trong khe hở.
Tâm thần ngưng tụ trên đó.
[Ô Canh Mộc, linh thực tứ phẩm, cần sinh trưởng ở trong linh nhưỡng ẩn chứa khoáng thạch Canh Kim, có cả độ cứng và độ dẻo dai, đặc tính truyền dẫn linh lực mạnh, sau khi thành thục có thể dùng làm tài liệu luyện chê pháp khí tuyệt hảo. ]
[ Một chữ thôi, cứng! ]
"Là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế pháp khí, nếu gieo trồng nó đến thành thục mà không mở ra bảo vật có liên quan đền luyện khí, thì thực sự là không biêt nên nói như thê nào rồi?" Lục Huyền khẽ cười một tiếng, lại lấy ra từ túi trữ vật hai hạt linh chủng lục phẩm một đen một trăng.
Khi nắm hai hạt linh chủng trong tay, chúng sẽ nhanh chóng dựa sát vào nhau, còn có thể mơ hồ cảm nhận được một chút lực hút yêu ớt truyền đến từ phía đối diện, càng đến gần lực hút càng mạnh. Đến cuồi cùng, cả hai đã bất tri bất giác dung hợp lại cùng nhau. Linh quang hai màu trăng đen trộn lần vào nhau lại phân tách rõ ràng, nhưng lại mang đến một loại cảm giác hài hòa tự nhiên, phảng phất như trời sinh ra đã vậy.
"Đáng tiếc, trước mắt trong động phủ của ta còn không có hoàn cảnh thích hợp cho Điên Âm Đảo Dương Quả sinh trưởng, bởi vậy... cũng chỉ có thể trì hoãn thời điểm gieo trồng hạt linh chủng này, để nó chịu chút ầm ức ở trong Thao Trùng Nang nghỉ ngơi một đoạn thời gian thôi. " Sau khi hai hạt linh chủng Điên Âm Đảo Dương Quả dung hợp lại, thứ này cần sinh trưởng trong hoàn cảnh có linh khí linh nhưỡng âm dương điều hòa, nhưng trước mắt mảnh linh điển trong động phủ của Lục Huyển không thể thỏa mãn. điều kiện sinh trưởng của nó, hắn cần phải đi sưu tầm vài món bảo vật có liên quan trước đã.
"Có lẽ ta nên đi tìm Thanh Giác Lôi Hủy ở Lôi Hỏa Tỉnh Động nhờ giúp đỡ, nó có thực lực yêu thú thất phẩm, lại am hiểu lôi pháp, mà trong khoảnh khắc sinh cơ của lôi đình hủy diệt, lại ẩn chứa một tia âm dương chỉ đạo." Lục Huyền quyết định lần sau sẽ đi lôi hải, lại nhổ lông Thanh Giác Lôi Hủy một phen.
"Không vì điều gì khác chủ yếu là ta nhớ thương con yêu thú già nua kia, muốn giúp nó dọn dẹp Lôi Tử Tỉnh trên người mà thôi. " Trong lòng hăn nghĩ vậy, sau đó đi tới khu vực linh điển âm phủ.
Vừa tiến vào trong đó, hắn đã có cảm giác mình vừa đi vào bên trong Quỷ Vực. Khắp nơi đều là âm hồn phiêu lăng, huyết nhục ngập tràn, sát khí ngút trời, bên trong đang gieo trồng từng cây linh thực xâu xí dữ tợn, âm khí dày đặc.
Lục Huyền đã sớm quen với cảnh tượng này, hắn lần lượt quan sát nhóm linh thực tà dị phân bổ ở khắp nơi bên trong linh điển.
Hài Ma quan đã dựng lên một cái đài xương cao chừng một thước, vô sồ hài cốt trắng bệch lớn nhỏ không đồng nhất nối liền với nhau bằng các loại phương thức kỳ lạ, lít nha lít nhít, cấp bạc rõ ràng, có một loại mỹ cảm yêu dị mà chặt chẽ. Sát Nguyên Quả được trồng ngay bên cạnh, không ngừng tản ra sát khí cực kỳ nồng đậm, có thể nhìn thây linh quả đang phun ra nuôt vào một luồng khí tức màu xám trăng. Thanh trường kích bằng đồng xanh hắn từng lấy được từ trong tay Mộc đạo nhân đã trở nên rỉ sét loang lổ, sát khí vốn nồng đậm gần như đã biến thành thực chât bên trong đã bị linh quả hấp thu đến bảy - tám phần.
Lục Huyền âm thầm lưu ý một chút, chợt phát hiện Sát Nguyên quả cùng với Ngũ Tạng Bảo Chu bên cạnh nó đều đã tiễn vào giai đoạn thành thục rồi, nhìn thanh tiến độ hơi mờ phía dưới, đoán chừng trong vòng một - hai năm tiếp theo, chúng nó sẽ lần lượt thành thục. Trong mảnh âm khí nồng đậm, một quả cầu thịt nhẹ nhàng lăn đến dưới chân Lục Huyền. "Tới đây nào, lần này vẫn là huyết nhục có mùi vị y như lần trước." Lục Huyền cười cười với nó, rồi nhanh chóng lây một miếng thịt vụn của tu sĩ núi thịt từ trong túi trữ vật ra, ném cho quả cầu thịt nọ. Khối thịt kia còn đang ở trên không trung đã trực tiếp hóa thành một chùm sương máu, trong nháy mắt đã bị Nhục Linh Thần hấp thu sạch sẽ. Con ngươi màu hồng phấn trên đỉnh viên cầu khẽ chớp chớp với Lục Huyền, tận tình bày ra dáng vẻ đáng thương như vân chưa thỏa mãn.
"Khẩu vị của ngươi càng lúc càng lớn à nha, cũng may có tu sĩ Kết Đan trung kỳ hảo tâm kia, đã cung cấp vô sô máu thịt, chờ đền lúc ăn gần hết còn có thể thúc đấy cho đồng thịt kia tăng trưởng, liên tục không ngừng cắt lấy. " Lục Huyền âm thầm cảm khái Tu Hành giới vân còn rât nhiều người tốt, sau đó lại lấy ra một miềng thịt, ném cho Nhục Linh Thần.
Quả cầu thịt cực kỳ vừa lòng thỏa ý, sau đó mới chịu nhảy nhót rời đi. "Chất lượng của loại quỷ vật cung cấp cho Thực Quỷ Ác Đăng hấp thu có phần không đủ, phải nghĩ biện pháp đi kiểm một ít âm quỷ phẩm chất cao mới được." Lục Huyền đưa mắt nhìn về phía Thực Quỷ Ác Đăng đang dung nhập quỷ vật vào bên trong linh thực, khẽ nhỏ giọng thầm thì.
Đúng vào lúc này, đột nhiên trên _ mu bàn chân của hắn lại truyền đến một hồi chấn động dị thường, cúi đầu nhìn xuống, lập tức bắt gặp một miếng vỏ cây có hoa văn diêm lệ đang năm trên Thanh Phù Lữ. Miếng vỏ cây này chỉ lớn băng bàn tay, thậm chí còn không thể bao trùm toàn bộ mu bàn chân Lục Huyền.
"Nhỏ như vậy đã muốn thay thế ta chiếm giữ bộ túi da này rồi?" Lục Huyền cảm nhận được một chút tê ngứa rất nhỏ truyền đến từ trên mu bàn chân, lại đưa mắt nhìn Diễm Thi Bì có ý đồ bất chính, trong lòng thực sự dở khóc dở cười.
Hắn dứt khoát đá một cước đánh văng nó ra, rồi tiếp tục đi xem xét nhóm linh thực tà dị còn lại.
Ngày hôm đó, khi hắn đang ở trong động phủ trồng linh thực, đột nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng nói quen thuộc của Hiên Viên Triệt: "Lục đạo hữu, ngươi có ở trong động phủ hay không? Ta có việc cần tìm ngươi đây. "
Lục Huyền nghe vậy, vội vàng đi tới ven rìa động phủ, mở ra trận pháp, nghênh đón thanh niên đang đứng bên ngoài tiền vào. "Hiên Viên đạo hữu, sao vẻ mặt vội vàng như thể, có chuyện gì quan trọng sao?" Hắn mỉm cười hỏi. Hiên Viên Triệt ở khá gần động phủ của hắn, giữa hai bên lại lui tới tương đổi nhiều, có chút quen thuộc với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận