Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 855: Bảo Vật Trấn Điếm!

Chương 855: Bảo Vật Trấn Điếm!Chương 855: Bảo Vật Trấn Điếm!
Hiệu suất làm việc của vị này cực cao, chưa tới nửa ngày đổi phương đã dân một thanh niên tướng mạo trầm ổn hàm hậu đi đến.
“Lục tiền bối, đây là Văn Càn, là tộc nhân chi thứ của Văn lâu chủ thuộc phân lâu chúng ta, tu vi Luyện Khí viên mãn, ba lần đột phá Trúc Cơ không có kết quả nên quyết định tiền vào thương hội hồ trợ quản lý việc làm ăn.”
“Văn Càn, đây là Lục tiền bối, ngài ây cũng là khách khanh của thương hội chúng ta, giúp tiền bối làm việc cho tốt, đừng để tiền bối thất vọng."
“Bái kiến Lục tiền bối!" Văn Càn chắp tay thi lễ rồi kích động chào hỏi một tiếng, từ đầu tới cuối vẫn luôn cúi đầu.
“Không tệ, người Mộc đạo hữu tìm giúp thì ta tin được. Sau này phải làm phiển tiểu hữu rồi.” Lục Huyền nhẹ giọng cười nói.
“Được cống hiến sức lực vì tiền bối là vinh hạnh của văn bối!” Văn Càn lập tức trả lời.
“Bình thường ta sẽ không ở trong cửa hàng nên tất cả mọi công việc ở nơi này đều giao cho ngươi xử lý, nều xảy ra việc gâp, ngươi có thể liên lạc với ta hoặc cứ trực tiếp tìm tới Mộc đạo nhân, ta sẽ định kỳ tới cung cấp các loại hàng hóa cho cửa hàng và thu linh thạch. Nhưng ta nói trước, muốn có được sự tín nhiệm của ta thì nhất định phải lập khể ước, ngươi có nguyện ý hay không?”
“Văn bối không có ý kiến.”
Hai người nhanh chóng thành lập khể ước liên quan, nều Văn Càn làm trái với điều lệ trong khế ước, làm tổn hại tới lợi ích của Lục Huyền và cửa hàng thì thể xác cũng như tỉnh thần của gã sẽ bị tra tần dữ dội, còn thống khổ hơn cả cái chết.
“Bình thường thương hội trả thù lao cho ngươi bao nhiêu?”
“Mỗi tháng một nghìn tám trăm linh thạch hạ phẩm.”
“Tới chỗ ta làm hẳn là công việc sẽ nhiều hơn một chút. Như vậy đi, môi tháng ta trả ngươi banghìn _ linh thạch hạ phâm, ngươi thây thê nào?” Lục Huyền trực tiếp tăng thù lao lên gần gâp đôi.
“Đa tạ tiền bối!" Văn Càn nói lời cảm ơn từ tận đáy lòng.
Nói thật, tại thời điểm gã biết mình phải tới làm quản lý cho một cửa hàng nhỏ, trong lòng cũng không tình nguyện cho lãm, dù sao trong khoảng thời gian làm việc, gã đã xây dựng được nến tảng cho mình ở phân lâu của thương hội rồi, mỗi tháng ngoài linh thạch thù lao còn có lợi nhuận, tích góp từng tí một là có thể mua được linh dược bù đắp căn cơ, thử tần thăng Trúc Cơ thêm lần nữa.
Nhưng trong lòng e ngại thân phận khách khanh của Lục Huyền mới không thể không theo Mộc đạo nhân đi tới nơi đây. Ai ngờ sau khi nghe con sô thù lao Lục Huyền quyềt định sẽ trả cho mình, cảm giác khó chịu trong lòng lập tức tan thành mây khói, thậm chí trong nháy mắt sau đó, gã đã biển thành một người quản lý trung thành và tận tâm rồi.
“Ngươi hãy phân loại và bày biện đồng bảo vật này, sau đó dựa vào phẩm chất cùng giá cả thị trường, tiền hành định giá cho chúng, chô nào không hiểu có thể hỏi ta.” Lục Huyền không nhiều lời, đã phất tay một cái, lượng lớn bảo vật trực tiếp xuất hiện bên trong cửa hàng, bảo quang băn ra bổn phía, linh khí dạt dào.
“Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, Uẩn Linh Đan nhị phẩm, Trúc Cơ Đan tam phẩm, còn có cả Địch Trần Đan tứ phẩm?"
Văn Càn nhìn kỹ mấy loại đan dược vừa được Lục Huyền lấy ra, nét mặt càng lúc càng lộ vẻ kinh ngạc.
Hai trăm bình Bổi Nguyên Đan nhất phẩm cùng với mỗi loại Uẩn Linh Đan và Thú Linh Đan nhị phẩm đều có một trăm bình cũng không hiêm lạ, bởi chúng đều là nhu yếu phẩm của giai đoạn Luyện Khí, cũng là đan dược phổ biến được bày bán trong các cửa hàng. Nhưng ba mươi viên Trúc Cơ Đan tam phẩm đã gần bằng một nửa số hàng tổn trong kho của phân lâu trực thuộc Hải Lâu thương hội rồi. Phải biết răng, nơi đó chính là cửa hàng lớn nhãt trong Trích Tỉnh Lâu, tài lực hùng hậu không cần bàn cãi, nều tới những cửa hàng nhỏ khác, chỉ sợ một viên Trúc Cơ Đan cũng khó mà tìm được.
“Chẳng lẽ vị khách khanh Kết Đan trước mắt này còn là một vị đại sư luyện đan? Nhưng ngâm lại cũng thầy đúng, có vẻ như đây là toàn bộ số đan dược còn tổn lại trên người hán, trong khi đăng sau phân lâu vần còn tổng bộ thương hội, có thể cung cấp bổ sung Trúc Cơ Đan bất cứ lúc nào.” Văn Càn nghĩ thầm. “Tiền bối, nhiều Trúc Cơ Đan như vậy, hoàn toàn có thể coi đám này như bảo vật trấn điểm của cửa hàng chúng ta. Còn có hai mươi viên Địch Trần Đan tứ phẩm này nữa, ừm, _ cũng có thể dùng làm bảo vật trấn điểm." Gã tương đổi tận tụy, rât nhanh đã nhập vai quản lý cửa hàng.
Lục Huyền thấy gã như vậy trong lòng cũng thầm hài lòng, tu vi ở giai đoạn Luyện Khí nhưng thoáng cái đã nhận ra Địch Trần Đan tứ phẩm, hăn là lúc bình thường, người này cũng khá chịu khó rèn luyện đây. “Tiền bối, số hổ lô này là Dưỡng Kiếm Hồ Lô được ghi chép trong điển tịch phải không?” Dọn dẹp. một hổi, Văn Càn chợt trông thấy vài chục bầu hổ lô màu xanh loang lổ không ngừng gào thét, đồng thời băn ra một đồng kiêm khí, đang bay lơ lửng giữa không trung, mới quay sang hỏi Lục Huyền.
“Không sai, bên trong uẩn dưỡng kiềm khí cường đại, tính công phạt cực mạnh, không thua kém rât nhiều loại pháp khí tam phẩm, là do ta tự tay bồi dưỡng ra. Đến lúc bán đi cũng có thể dựa theo phẩm chất của hổ lô để điều chỉnh giá cả cho hợp lý."
Lục Huyền trực tiếp lấy ra ba mươi trái Dưỡng Kiếm Hổ Lô cùng một lúc, để chúng chiếm một khu vực nhỏ trên cái giá gỗ trong cửa hàng. “Lại là bảo vật tam phẩm quý hiểm.” Trong lòng Văn Càn không khỏi cảm khái một phen rồi lại cúi xuống xem xét tiếp.
“Hai mươi viên Bạo Viêm Châu tam phẩm.” Ánh mắt gã đảo qua từng viên thạch châu màu đỏ thâm, dường như bên trong thạch châu có một dòng nham thạch nóng bỏng màu đỏ rực đang cuồổn cuộn chảy, sau khi kích hoạt bảo châu, chỉ trong nháy mắt nó có thể trực tiếp bộc phát ra công kích hỏa diêm phạm vi lớn.
“Hai mươi viên Thủy Hành Châu tam phẩm." “Năm mươi tấm Thủy Long Phù tam phẩm, từ khi nào phù lục tam phẩm lại trở thành phổ biến như vậy vậy rồi?”
Càng ngày càng có nhiều bảo vật tam phẩm khiền Văn Càn chỉ có tu vi Luyện Khí viên mãn dần trở nên chết lặng. Trong tât cả các loại bảo vật vừa được Lục Huyền lây ra, chỉ có một loại phẩm cấp thâp nhât chính là Bổi Nguyên Đan nhất phẩm, thậm chí nhị phẩm cũng chỉ có vài loại, phần lớn đều là tam phẩm được các tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ và trung kỳ cực kỳ hoan nghênh. “Nhiều phù lục và pháp khí tam phẩm như thế, mỗi loại đều có tiểm năng trở thành bảo vật trấn điểm, tiền bối muốn đi theo con đường tỉnh phẩm hướng tới tu sĩ Trúc Cơ sao?”
“Ừm, có thể phát triển theo con đường đó.” Lục Huyền khẽ gật đầu, không còn cách nào khác, những thứ này đều là bảo vật có phẩm giai thấp nhất trong tay hắn rồi.
“Vẫn bối nên lấy loại nào làm bảo vật trần điểm đây? Trúc Cơ Đan tam phẩm có tiền cũng không mua được? Hay Địch Trần Đan tứ phẩm có thể loại trừ khí tức tà ma? Hoặc Dưỡng Kiếm Hồ Lô phẩm chất cực cao, tính công phạt cực mạnh?” Văn Càn suy nghĩ một hổi vân không thể đưa ra quyết định được, cuôi cùng đành phải quay sang hỏi Lục Huyền.
“Tất cả đều không phải, dùng cái này làm bảo vật trần điểm đi." Khóe miệng Lục Huyền chợt cong lên, tạo thành một nụ cười bí hiểm, đồng thời mười tấm kiếm phù tứ phẩm trực tiếp xuât hiện trước mặt Văn Càn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận