Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1259: Phép Thử Nho Nhỏ!

Chương 1259: Phép Thử Nho Nhỏ!Chương 1259: Phép Thử Nho Nhỏ!
Ví dụ như mấy chục hạt linh chủng Kiếm Thảo lúc trước hắn nhận được, nếu không có sự xuất hiện của Lục Huyền thì rất có thể chúng sẽ bị ba người này đồng thời phân chia.
Lại cộng thêm khu động phủ thượng đẳng với diện tích rộng lớn, linh khí dồi dào ở gần thông đạo Tâm Kiếm Hồ này, có lẽ ba người bọn họ đầu đã ngấp nghé từ lâu.
Bởi vậy dù đã biết rõ tạo nghệ linh thực của Lục Huyền nhưng trong lòng bọn họ vẫn hoặc ít hoặc nhiều còn một chút khúc mắc. Nhưng cũng chẳng làm gì được, người có tài thì hưởng lợi nhiều, ai bảo Lục Huyền có trình độ linh thực vượt xa mọi người cơ chứ?
“Mời đi xem vấn đề về linh thực hẳn không phải là giả, nhưng khẳng định là bên trong cũng có ý tứ thăm dò. Cũng được, vừa hay diệt sạch chút tâm tư nho nhỏ này của các ngươi. Cho các ngươi biết thế nào gọi là chuyên nghiệp.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ.
Hắn từng bồi dưỡng không biết bao nhiêu gốc Kiếm Thảo phẩm chất cao, nên nắm rõ như lòng bàn tay những vấn đề có khả năng xuất hiện trong quá trình Kiếm Thảo phát triển, bởi vậy trong lòng cực kỳ tự tin về thử thách nho nhỏ này.
“Được, vậy ta sẽ cùng sư đệ sư muội đi xem thử. Nhưng ta cũng không dám đảm bảo mình nhất định có thể phát hiện ra vấn đề đang gây ảnh hưởng tới quá trình sinh trưởng và phát triển của Kiếm Thảo đâu.” Hắn gật đầu đồng ý.
Sau đó, Lục Huyền đi theo ba người bọn họ tới một khu động phủ.
“Đúng là cả về diện tích, nồng độ lẫn độ tinh khiết của linh khí đầu kém rất nhiều so với động phủ của mình.” Trong lòng hắn thầm cảm khái. “Lục sư huynh, ở bên này.” Tu sĩ nhìn như lão nông nhanh chóng dẫn mấy người Lục Huyền tới phía trước một mảnh linh điền.
Chỉ thấy vô số tia kiếm khí nho nhỏ tùy ý bay múa xung quanh linh điền, bên trong có trồng vài gốc Kiếm Thảo. Trong nhóm này, có một gốc Kiếm Thảo nhìn như thanh liên nở rộ đã làm Lục Huyền chú ý. Bởi nó chính là Thanh Liên Kiếm Thảo tứ phẩm trước đây hắn từng bồi dưỡng, có điều gốc này vẫn có chút khác biệt rất nhỏ so với loại linh thực lúc hắn từng bồi dưỡng lúc trước. Vì những tia kiếm khí tản ra xung quanh Kiếm Thảo có vẻ rất lộn xôn, những cánh hoa hình kiếm nhỏ dài chĩa ra bốn phía, khiến Lục Huyền cảm nhận được một chút không hài hòa.
Thậm chí trong này còn có một đóa hoa màu xanh nhạt đã mơ hồ xuất hiện những vết nứt rất nhỏ.
“Lục sư huynh, đây là Thanh Liên Kiếm Thảo tứ phẩm, xem như khá hiếm thấy trong các loại Kiếm Thảo cùng cấp, độ khó khi đào tạo cũng cao hơn một chút. Ta gieo trồng chúng đã nhiều năm nhưng gần đây lại phát hiện những gốc Kiếm Thảo này có điều không thích hợp. Thời điểm dùng kiếm khí tẩm bổ cho chúng, Kiếm Thảo lại không thể hấp thu hoàn toàn, thậm chí còn có vài nơi xuất hiện vết rách. Ta đã đi hỏi rất nhiều đồng môn trong Kiếm Phong, thậm chí còn thỉnh giáo một vị sư thúc Nguyên Anh tỉnh thông linh thực nhưng ngay cả bọn họ cũng không biết vấn đề nằm ở đâu.” Trên mặt lão nông lộ ra vẻ tiếc nuối.
Tuy Thanh Liên Kiếm Thảo chỉ là tứ phẩm nhưng sau khi bồi dưỡng thành thục lại kết hợp với kiếm kinh sở tu, giá trị của nó sẽ lập tức gia tăng, không hề thua kém một số pháp khí ngũ phẩm bình thường. Nếu bồi dưỡng thất bại, đây sẽ là tổn thất không nhỏ với ông ta.
“Cho phép tại hạ quan sát một chút.” Lục Huyền lập tức ngồi xổm xuống dưới, không để ý vô số kiếm khí nhỏ bé đang bay múa bên cạnh mình rồi cần thận quan sát gốc Thanh Liên Kiếm Thảo đang trong giai đoạn trưởng thành này.
“Quách sư đệ, có phải sau khi ngươi nhận được linh chủng Thanh Liên Kiếm Thảo này mới bắt đầu tu tập Thanh Liên Kiếm Kinh?” Hắn nghiêm mặt hỏi.
“Đúng là như thế, chẳng lẽ là do kiếm đạo của ta không tỉnh?” Phản ứng đầu tiên của tu sĩ trông như lão nông kia chính là thoáng sững sờ một chút, tiếp theo trên mặt lại lộ rõ vẻ hy vọng.
Thương Tu Viễn và Dư Thu Thủy đang đứng bên cạnh, cũng chăm chú lắng nghe. “Cũng có chút liên quan, nhưng nguyên nhân chủ yếu thì không nằm ở chỗ này.” Lục Huyền thoáng trầm ngâm một lát, sau đó mới chậm rãi nói: “Nếu Lục mỗ không đoán sai thì trong vòng mấy năm nay, hẳn là ngươi đã tẩm bổ kiếm khí cho Kiếm Thảo quá liều?” “Lục sư huynh quả là lợi hại!” Quách Sơn không nhịn được khẽ cảm khái nói.
“Sau khi ta bồi dưỡng gốc Thanh Liên Kiếm Thảo này, thấy nó sinh trưởng chậm chạp nên bình thường mới phóng nhiều kiếm khí tẩm bổ nó hơn. Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Kiếm Thảo xuất hiện vấn đề?” Ông ta ôm theo vài phần chờ mong, hỏi lại Lục Huyền. “Kiếm khí không tinh sẽ khiến hiệu quả tẩm bổ Kiếm Thảo bị suy giảm. Nhưng tính tình của Quách sư đệ hơi nóng vội, không kiên nhẫn tu hành kiếm kinh mà ngược lại còn gia tăng số lượng kiếm khí, có ý đồ muốn dùng lượng bù chất. Nhưng phương thức này lại mang tới hiệu quả trái ngược.”
“Ai cũng biết trong toàn bộ các loại linh thực, độ khó khi bồi dưỡng Kiếm Thảo là rất cao. Một, cần linh thực sư tỉnh thông kiếm đạo, hai, bản thân loại linh thực này cũng rất đặc biệt. Thời điểm tẩm bổ bằng kiếm khí, linh thực sư cần phải nắm chắc mức độ mới được. Nếu kiếm khí tầm bổ vượt quá giới hạn, sẽ rơi vào tình trạng hăng quá hoá dở, ngược lại sẽ gây tổn hại đến linh thực Kiếm Thảo, nhưng nếu kiếm khí tấm bổ không đủ lại gây bất lợi cho quá trình Kiếm Thảo trưởng thành.”
“Sư đệ làm như vậy, đầu tiên là kiếm đạo không tỉnh, về sau lại dùng kiếm khí quá liều để tấm bổ cho Thanh Liên Kiếm Thảo, áp dụng phương thức đó lâu dài, càng ngày Kiếm Thảo sẽ càng khó hấp thu tiêu hóa kiếm khí, thậm chí kiếm khí có hại tích lũy nhiều sẽ tổn thương đến căn cơ của Kiếm Thảo.” Hai tay Lục Huyền chắp sau lưng, kiên định nói.
“Hóa ra là nguyên nhân này...” Quách Sơn ngơ ngẩn đứng tại chỗ, như có điều suy nghĩ. “Trình độ linh thực của Lục sư huynh có thể nói là xuất thần nhập hóa, chẳng ngờ lại có thể nhận ra được vấn đề nhỏ bé như thế.” Thương Tu Viễn không khỏi cảm khái một câu. Nói thật là khi Lục Huyền xuất hiện, trong ba người, tâm trạng của gã là phức tạp nhất, gã vừa cao hứng vì có thêm một vị linh thực sư lợi hại đến Kiếm Phong, rồi lại thấy phẫn uất bất bình vì bị Lục Huyền lấy mất đi phần lớn tài nguyên. Nhưng sau khi được tận mắt nhìn thấy trình độ linh thực của Lục Huyền, một vài tâm tư khác thường dưới đáy lòng đã lập tức tiêu tán. “Lục sư huynh, vấn đề nhỏ như vậy mà ngươi cũng có thể phát hiện ra, không phải sư huynh gieo trồng Kiếm Thảo luôn có xác suất thành công trăm phần trăm đấy chứ?” Dư Thu Thủy ở bên cạnh tò mò hỏi.
Lục Huyền chỉ đáp lại bằng một nụ cười, chứ không nói gì khác.
“Lục sư huynh, hiện giờ sư đệ nên cứu vớt gốc Thanh Liên Kiếm Thảo này như thế nào? Kính xin sư huynh chỉ giáo!” Quách Sơn không chút do dự đã cúi đầu kính cẩn nói, trong giọng nói còn có thêm mấy phần cầu xin.
“Rất đơn giản, tạm thời hãy giảm bớt lượng kiếm khí cung ứng, đồng thời dùng linh vũ và linh tuyên ôn hòa tưới tắm cho Kiếm Thảo. Cứ kiên trì một đoạn thời gian ngắn, Thanh Liên Kiếm Thảo sẽ chậm rãi khôi phục lại như bình thường. Đương nhiên, nếu kiếm kinh của sư đệ có thể tăng lên một chút trình độ sẽ càng tốt hơn.” Cuối cùng, Lục Huyền còn khéo léo nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận