Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1359: Hoả Lân Nhi Nóng Vội!

Chương 1359: Hoả Lân Nhi Nóng Vội!Chương 1359: Hoả Lân Nhi Nóng Vội!
Trên cánh chim có lôi quang màu trắng bạc nhẹ nhàng lưu chuyển, thi thoảng lại có lôi quang điện quang nhảy lên, tựa như bên trong đang ẩn chứa uy thế lôi đình kinh khủng dị thường. Nó chính là Sất Lôi Dực đã trải qua tế luyện, ngày thường đầu được đặt ở trong đan điền ôn dưỡng.
"Nên đi thăng cấp Sất Lôi Dực một phen rồi." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng, rồi ngay lập tức, một sợi linh vũ màu trắng bạc đã lặng yên tiến vào đan điền. Linh vũ tản ra bạch quang óng ánh, trên mỗi một sợi lông vũ đều có vô số đường vân rậm rạp. Nó đúng là bảo vật lục phẩm Lôi Bằng Chi Vũ - phần thưởng Lục Huyền nhận được khi chim mập Phong Chuẩn đột phá đến linh thú ngũ phẩm.
Lôi Bằng Chi Vũ đến từ dị thú thượng cổ Lôi Bằng, bên trong ẩn chứa một tia khí tức bản nguyên của Lôi Bằng, nhưng đã mất đi không ít. Sau khi lấy được nó, hắn đã dùng Ất Mộc Thanh Lôi Dịch cùng với Tru Tà Linh Lôi uẩn dưỡng nhiều năm, rốt cuộc cũng khôi phục được chừng tám - chín phần, đạt tới cấp bậc thất phẩm vốn có của Lôi Bằng Chi Vũ.
Hiện giờ, hắn dự định sẽ dung nhập Lôi Bằng Chi Vũ vào Sất Lôi Dực xem có thể thăng cấp nó trở thành pháp bảo trung giai hay không.
Nếu thật sự thăng cấp nó thành pháp bảo thất phẩm, lại cộng thêm thần thông trung giai Tiểu Na Di Thuật là Lục Huyền có thể đi bất cứ chỗ nào trong chư thiên giới vực này rồi. Trong lòng hắn nghĩ như vậy, lại lập tức dùng viên đan hoàn màu vàng nhạt phun ra đan hỏa ánh vàng rực rỡ, bao lấy Lôi Bằng Chi Vũ cùng với Sất Lôi Dực.
Đảo mắt đã hơn nửa tháng trôi qua, bên trong đan điền, Lôi Bằng Chi Vũ và Sất Lôi Dực đã sơ bộ dung hợp thành công. Có cảm giác như phía trên cánh chim màu trắng bạc, đang có hư ảnh một con Lôi Bằng to lớn bám vào, mang theo lực lượng phong lôi, bay múa cực nhanh.
"So với lúc trước, rõ ràng là hiện tại linh tính đã được tăng cường hơn rất nhiều, về phần tốc độ tăng lên, còn phải tìm cơ hội khảo nghiệm một chút cái đã." Lục Huyền tỉnh tế cảm nhận được biến hóa của Sất Lôi Dực, sau đó đưa ra nhận xét.
Sau khi hoàn toàn dung hợp, còn cần tế luyện một đoạn thời gian rất dài nữa, mà trong quá trình này, hắn thực sự không tiện vận dụng Sất Lôi Dực, để tránh tạo thành ảnh hưởng đối với quá với quá trình thăng cấp của món pháp khí tốc độ này.
Cũng may, bởi hầu hết thời gian hắn đầu ở bên trong động phủ của mình, chỉ thỉnh thoảng mới đến bái phỏng đám người Cát Phác một chút, hoàn toàn không có cơ hội thúc giục Sất Lôi Dực.
Lục Huyền tu hành nhiều loại thần thông bản thân đang nắm giữ, sau đó đi vào đan thất, bắt đầu luyện đan. Sau hai lần thất bại, rốt cuộc hắn cũng thành công luyện chế ra một lò Ngũ Hành đan ngũ phẩm.
"Trúc Cơ đan cũng tốt, Địch Trần đan cũng được, đều đã có trình độ cấp Tông Sư, tùy tiện đã có thể luyện chế ra một lò. Nhưng Ngũ Hành Đan, phẩm giai cao hơn, lại hấp thu quá ít gói kinh nghiệm đan phương, trước mắt chỉ có thể tạm gọi là tinh thông, xác suất thành công khoảng 30%." Lục Huyền âm thầm so sánh trình độ luyện chế mấy loại đan dược mà mình đang nắm giữ. Một mình hắn lại cần liên tục không ngừng cung cấp bảo vật cho cửa hàng, nên ngoại trừ mở ra từ quầng sáng, bản thân cũng phải chia sẻ một bộ phận lớn.
Trong đó, đại đa số đan dược, kiếm phù cùng với các loại linh nhưỡng đầu do Lục Huyền tự mình luyện chế ra, chỉ vì trình độ luyện đan của hắn vượt xa nhóm phù sư, đan sư còn lại, nên thời gian tiêu tốn vào quá trình luyện đan chế phù cũng không tính là nhiều.
Trong nhóm hàng hoá này, Ngũ Hành đan có phẩm giai cao nhất cũng là loại hao phí tỉnh lực nhiều nhất, nhưng xác suất thành công cũng vượt qua rất nhiều vị đại sư luyện đan khác rồi.
Lục Huyền thu bốn viên đan dược mang theo ngũ hành linh quang lưu chuyển bên trên vào trong Thao Trùng Nang, sau đó đi tới linh điền. Kiếm Thảo đang phát triển rất tốt, những hạt linh chủng của Thiên Lôi Kiếm Thảo vừa mới gieo xuống đã mọc rễ nảy mầm, những mầm Kiếm Thảo non nớt tựa như mầm đậu, chẳng qua hàng loạt kiếm khí màu ngân bạch quanh quẩấn khắp nơi lại trực tiếp hiển lộ ra chỗ bất phàm của nó.
Bạch Cốt Sát Sinh Kiếm Thảo, Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo cùng với Lôi Âm Kiếm Thảo đầu là linh thực ngũ phẩm được hắn dốc lòng bồi dưỡng hơn nửa năm, tốc độ sinh trưởng khá là khả quan. Còn lại Di Tinh Hoán Nhật Kiếm Thảo cùng với Thanh Huyền Khô Vinh Kiếm Thảo lục phẩm, tuy tiến độ sinh trưởng của hai loại này hơi chậm chạp một chút, nhưng cũng rất tốt rồi.
Bên cạnh khu vực linh điền của Kiếm Thảo, có trồng bảy gốc Nguyên Linh Tham. Chung quanh linh tham có từng đám mây mù ngưng tụ, chúng chính là nguyên khí tỉnh thuần gần như đã được thực chất hóa.
Lục Huyền vẫn miệt mài và tỉ mỉ quan sát trạng thái của rất nhiều linh thực. Ngay khi hắn đang tầm bổ cho Nguyên Linh Tham, đột nhiên bên ngoài động phủ truyền đến âm thanh ôn hòa của Cát Phác: "Lục sư đệ, có ở trong động phủ không? Vi huynh tới xin chén linh nhưỡng uống đây."
"Cát sư huynh, không tiếp đón từ xa, xin hãy thứ lỗi. Không nói đến những cái khác, linh nhưỡng luôn bao đủ!" Khóe miệng Lục Huyền nhấch lên, hắn lập tức hóa thành một luồng lưu quang màu trắng bạc đi tới cửa động phủ, nghênh đón Cát Phác tiến vào.
Hai người đi đến một khu đình đài u tĩnh, quan sát biển mây đặc thù do vô số kiếm khí ngưng kết mà thành ở phía dưới, thoải mái trò chuyện với nhau.
"Cát sư huynh, sao không gọi Vô Hà sư tỷ, Hỏa sư huynh cùng đến tụ họp?" Lục Huyền mỉm cười hỏi.
"Ta cũng muốn, chỉ là Kiếm Vô Hà sư tỷ đã bế quan mấy năm, đến bây giờ còn chưa xuất quan. Mà Hỏa sư đệ, lúc ta đi tìm hắn, lại nghe đồng môn bên cạnh động phủ của hắn nói, Hoả sư đệ đã đi trấn thủ tại một khu phúc địa bị tổn hại của tông môn ở giới vực khác rồi." Cát Phác lắc lắc đầu, trả lời xong mới uống một ngụm Lục Ngưng Lộ. "Ồ? Không phải Hỏa sư huynh mới đột phá Kết Đan chưa được bao lâu sao? Sao không ở lại cần thận củng cố căn cơ một chút, cứ vội vội vàng vàng ra ngoài như vậy?" Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ không hiểu.
"Hỏa sư đệ có ý nghĩ riêng của mình. Có thể do quá trình Kết Đan đã tiêu hao lượng lớn tài nguyên trong tay, nên hắn muốn nhanh chóng bổ sung phần thiếu hụt, cũng có khả năng hắn chỉ đơn thuần muốn nhận được một ít Kiếm Ấn, cùng với cống hiến đối với tông môn mà thôi." Cát Phác đưa ra suy đoán. "Không cần biết suy nghĩ của sư huynh như thế nào, đầu có vẻ vội vàng xao động." Lục Huyền đưa ra một câu đánh giá đơn giản, hắn vẫn có chút không hiểu đối với việc Hỏa Lân Nhi vội vàng chạy đến trấn thủ phúc địa như thế.
"Sốt ruột là có thể hiểu được." Trên mặt Cát Phác hiện lên một nụ cười mỉm: “Ban đầu khi ở Thiên Kiếm Tông, Hỏa sư đệ và ta, Vô Hà sư tỷ đầu là đệ tử chân truyền, thực lực sàn sàn như nhau, không phân cao thấp. Nhưng sau khi di chuyển tới Kiếm Tông, hai người chúng ta đã sớm đột phá đến Kết Đan trung kỳ, mà Hỏa sư đệ phải phí rất nhiều công sức mới có thể tấn chức Kết Đan không lâu trước đây. Mấy người trước kia vốn không chênh lệch thực lực, hiện giờ lại chênh lệch lớn như thế, đương nhiên là Hỏa sư đệ muốn mau chóng đền bù lại quãng thời gian này rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận