Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 182: Một Khi Đã Tiến Vào Bảo Sơn, Sao Có Thể Tay Không Trở Về?

Chương 182: Một Khi Đã Tiến Vào Bảo Sơn, Sao Có Thể Tay Không Trở Về?
Mấy con Giao Long cự mãng đang xếp thành hàng ở trong hồ đều rối rít gật đầu,
Lục Huyền thay đổi phương pháp chăn nuôi, không chỉ giúp chúng nó được ăn no, còn phân loại ra cho chúng những loại thịt yêu thú thích hợp với mình, từ đó gia tăng tốc độ phát triển của đám yêu thú này.
Đặc biệt là đối với những con cự mãng dị nhiêm có thực lực thấp kém, hiệu quả của phương pháp này càng được thể hiện ra rõ ràng hơn, bởi vì thực lực trước đó quá mức yếu kém, khiến đám này chỉ có thể ăn được một ít cặn thịt yêu thú, ngay cả mục tiêu đơn giản nhất là no bụng cũng không được, chứ đừng nói đến thịt yêu thú phù hợp với từng cá thể như hiện giờ.
Lục Huyền thấy vậy, mới hài lòng gật đầu.
"Để thúc đẩy các ngươi phát triển nhanh hơn nữa, ta quyết định sẽ kiểm tra toàn thân cho từng đứa một. Kiểm tra chủ yếu là xem trước đó, trên người các ngươi có lưu lại bệnh kín hay vết thương ngầm hay không? Cũng như cẩn thận khám xem các ngươi có ăn phải những loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe ở trong hồ hay không? Thậm chí là kiểm tra đo lường xem trong cơ thể của các ngươi có chứa vật ô uế tà ác gì đó hay không nữa. Để quá trình kiểm tra được cẩn thận và tỉ mỉ hơn, một trong những hạng mục cần thiết chính là rút một lượng huyết dịch nhỏ từ trong cơ thể các ngươi ra ngoài. Nhưng các ngươi cứ yên tâm, ta chỉ rút một chút xíu thôi, với thể chất Giao Long dị nhiêm của các ngươi, chỉ cần hai - ba ngày là hồi phục tốt." Lục Huyền mỉm cười, dịu dàng nói.
Máu Bích Thủy Mãng mang theo trước đây đã dùng gần hết rồi, Lục Huyền lập tức chuyển ánh mắt tới những con Giao Long cự mãng bên trong Thiên Long hồ này.
Một khi đã tiến vào bảo sơn, sao có thể tay không trở về?
Sau khi huấn luyện những con Giao Long cự mãng kia trở nên dễ bảo, cuối cùng hắn cũng lên kế hoạch ra tay với chúng.
Mà những con Giao Long cự mãng kia lại chẳng nghi ngờ gì, cũng bởi quá trình Lục Huyền chăm sóc và nuôi dưỡng chúng trong khoảng thời gian này cực kỳ có hiệu quả, khiến chúng thật sự cho rằng chuyện Lục Huyền muốn rút máu mình đi vì muốn tốt cho mình.
Lục Huyền nhẹ nhàng đáp xuống mặt hồ, rồi nhẹ nhàng vẫy vẫy tay với con trăn lớn màu đỏ lửa lúc trước.
"Qua đây, để ta kiểm tra toàn thân cho ngươi." Lục Huyền giả vờ kiểm tra từng bộ phận trên cơ thể dị nhiêm, rồi rút Hồng Tuyến Châm nhị phẩm ra.
"Lần đầu tiên sẽ hơi đau một chút, ngươi ráng chịu đựng nha."
Con trăn lớn màu đỏ lửa kia khẽ gật đầu, Lục Huyền lập tức đâm Hồng Tuyến Châm vào trong cơ thể nó, sau khi rút ra, vết thương to bằng lỗ châm kia cũng bắt đầu chảy ra một dòng máu đỏ rực.
Hắn hứng máu bằng chiếc bình bạch ngọc đã được chuẩn bị sẵn từ trước, khi lượng máu đã được non nửa bình thì dừng lại, rồi ra hiệu cho con trăn lớn màu đỏ lửa kia tự chữa lành vết thương cho mình.
Ngày thường những con Giao Long cự mãng này đánh nhau, không biết đã chảy bao nhiêu máu và chịu bao nhiêu vết thương, cho nên vết thương nhỏ và chút xíu máu mất đi như vậy, tuyệt đối không là gì với chúng.
"Sao vảy của ngươi lại cứng như thế? Châm của ta không đâm vào được!" Lục Huyền có chút bất đắc dĩ nhìn con Song Đầu Giao Long với tầng vảy đen nhánh trước mặt.
Ngay vừa rồi, khi hắn dùng Hồng Tuyến Châm đâm vào thân thể Giao Long, một tình huống xấu hổ vô cùng đã xuất hiện, đó là hắn không thể phá được tầng phòng ngự của nó...
Song Đầu Giao Long nghe vậy, thân thể khẽ vặn vẹo vài cái rồi lăn lộn trong hồ một vòng, trực tiếp để lộ phần bụng có lực phòng ngự hơi yếu hơn ra trước mặt Lục Huyền.
"Thật là… cần gì phải có phòng ngự cao như vậy chứ?" Lục Huyền oán trách một câu, sau đó lại dùng linh lực khống chế Hồng Tuyến Châm đâm vào trong cơ thể Song Đầu Giao Long, đồng thời lấy đi nửa bình huyết dịch mới mẻ.
"Tiểu Băng Băng, đến phiên ngươi rồi…" Xong xuôi công việc với mấy con Song Đầu Giao Long đằng kia, Lục Huyền lại cầm Hồng Tuyến Châm đi đến phía trước con dị chủng Băng Ly.
Trong ánh mắt Băng Ly ẩn chứa ba phần sợ hãi, bảy phần lấy lòng, nó cũng chủ động dâng cơ thể của mình đến trước mặt Lục Huyền.
Hồng Tuyến Châm đâm vào rút ra, khi rút ra, một dòng huyết dịch lạnh đến rùng mình từ từ chảy xuống.
Lục Huyền vội vàng dùng bình bạch ngọc nhỏ đã cầm sẵn trên tay để hứng máu, đây chính là tiên huyết của dị chủng Ly Long đó, vừa nhìn đã thấy không giống bình thường rồi.
"Được rồi, đã kiểm tra xong, ta sẽ lấy mẫu huyết dịch này mang về động phủ và sử dụng thủ đoạn độc môn của ta để tiến hành kiểm tra đo lường. Nếu có gì bất thường, ta sẽ lại tới tìm các ngươi." Lục Huyền trở lại bục cao, nhẹ nhàng nói với một đám Giao Long cự mãng phía dưới.
Sau quá trình rút máu kiểm tra này, hắn chỉ thu được chút ít huyết dịch trên người mười mấy con Giao Long cự mãng bên dưới, nhưng số lượng này đã đủ cho Giao Đằng sử dụng một đoạn thời gian khá dài rồi.
"Đúng là vận khí tốt mà, có thể hưởng thụ huyết dịch của dị chủng Giao Long Ly Long, nếu Giao Đằng còn không mau chóng thành thục, thì đúng là nó có lỗi với công sức bồi dưỡng của ta rồi." Lục Huyền cảm thán nói.
Giống như Băng Ly, Song Đầu Giao Long, mặc dù vẫn còn ở thời kỳ ấu sinh, chưa đạt đến thời kỳ trưởng thành và thực lực chỉ dừng lại ở giai đoạn nhị phẩm, nhưng huyết mạch của chúng nó lại vượt xa so với đám yêu thú nhị phẩm khác, cho nên huyết dịch của Song Đầu Giao Long trân quý hơn máu Bích Thủy Mãng rất nhiều, Giao Đằng có thể ăn một bữa no rồi.

Trong căn nhà đá bên hồ, ở thời điểm Lục Huyền chuẩn bị đi nhận thịt yêu thú mình đã đặt hàng riêng, đột nhiên một gã tu sĩ Luyện Khí cấp cao tiến tới: "Lục sư đệ chờ một chút, có chuyện cần quấy rầy sư đệ."
"Thì ra là Lý sư huynh, không biết sư huynh có chuyện gì quan trọng cần nói với ta?"
Người này cũng giống như Lục Huyền, cũng tới đây nhận nhiệm vụ chăn nuôi yêu thú Giao Long, bình thường khi đi qua nhà đá, hai người sẽ chạm mặt nên có chút quen biết xã giao.
"Lục sư đệ, ngày hôm qua một con Giao Long dưới tay ta bị trọng thương, nguyên nhân khiến nó bị thương nặng rất đơn giản, là trước đó, con Giao Long này đã bị một đám Giao Long cự mãng hợp lại bắt nạt.”
“Mà đây không phải là lần đầu tiên phát sinh tình huống như vậy. Theo ta tìm hiểu, đám Giao Long cự mãng kết bè đi bắt nạt nó chính là Giao Long đang được Lục sư đệ nuôi dưỡng, cho nên ta hy vọng Lục sư đệ có thể kiểm soát chúng nó một chút. Ngộ nhỡ để xuất hiện tình huống Giao Long bị trọng thương mà chết, sẽ khá phiền phức, đối với cả hai chúng ta đều không tốt." Sắc mặt tu sĩ Luyện Khí cao cấp kia hơi có chút âm trầm nói.
"Vậy sao? Ta chỉ phụ trách cho chúng nó ăn thịt yêu thú, bình thường chúng nó làm gì, ta không đi quản được. Huống chi trong Thiên Long hồ này có nhiều Giao Long cự mãng như vậy, Lý sư huynh khẳng định đám hung thủ kia chính là yêu thú Giao Long do ta nuôi dưỡng sao?" Lục Huyền lạnh lùng nghiêm nghị đáp.
"Trong mấy màn phối hợp đánh nhau ấy, đều xuất hiện bóng dáng của một con Song Đầu Giao Long, nó vốn là dị chủng Giao Long hiếm thấy, trong thủy vực gần đây, cũng chỉ có một con dưới trướng Lục sư đệ mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận