Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 901: Thụ Nương!

Chương 901: Thụ Nương!Chương 901: Thụ Nương!
"Mỗi một cái bên trong mười tám Tỉnh Động của Thiên Tỉnh Động đều có điểm thần dị của nó, Lôi Hỏa Tỉnh Động có mảnh lôi hải thần bí kia, mà theo lời đồn, nền tảng của Thanh Mộc Tỉnh Động này đều đến từ Kiến Mộc trong truyền thuyết, một đoạn gô Kiểền Mộc phân nhánh trưởng thành có thể phân hoá ra một khu động thiên phúc địa như Thanh Mộc Tỉnh Động này." Hiên Viên Triệt giới thiệu với Lục Huyền. "Kiến Mộc?" Lục Huyền sợ hãi than thành tiêng.
Thứ kia chính là Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết, thực sự không ngờ cái gọi là Thanh Mộc Tỉnh Động này lại có mấy phần liên quan với nó.
"Đương nhiên không phải là bản thể của Kiến Mộc, chỉ là một đoạn cành nhánh của nó thôi. Hơn nữa đây cũng chỉ là tin tức nghe đồn, không biết thật giả." Thanh niên kia lại giải thích.
Đến đây, trong lòng Lục Huyền đã . sinh ra vài phần hiều kỳ, nếu có thể trồng được linh thực thượng cổ trong truyền thuyết, thì ngay cả khi hắn chỉ nhận được quầng sáng tới từ Kiển Mộc, hắn cũng cam tâm tình nguyện...
Nghĩ thì nghĩ nhưng đương nhiên hăn cũng không ôm chờ mong quá lớn, chỉ dùng tâm tính bình thản quan sát các loại dây leo kỳ dị, cỏ cây tinh quái phía dưới.
Có một con mộc tiêu [1] màu xanh biếc xanh mọc nửa thân người từ bên trong một nhánh cây quái dị, lại có một con tỉnh linh nho nhỏ tỉnh xảo khe khẽ thì thầm bên tai, thậm chí Lục Huyền còn chứng kiến một đồng đại thụ tụ tập lại cùng một chô, đang tiền hành phương thức sinh sản cực kỳ nguyên thủy. [1] : tiêu #š ở đây chỉ một loại ma núi mặt xanh.
"Đây được xem như quá trình thụ phần cảu thực vật phiên bản tu tiên, chăng qua hình tượng hơi có phần sinh động rõ ràng quá mức mà thôi." Lục Huyền âm thẩm cảm khái.
Đến đây, đột nhiên trong lòng hắn lại sinh ra một ý niệm cổ quái.
"Cứ đi du lịch các loại thắng địa tu hành như này cũng là một loại phong cách sống không tệ, có thể chứng kiền được các loại phong thổ đặc sắc ở khắp nơi, có thể sưu tập được đủ các loại linh thực linh thú thiên kì bách quái. "
Đương nhiên, muốn thực hiện được chuyện này lại cần phải xây dựng dưới điều kiện tiên quyết chính là bản thân có được đầy đủ thực lực, nếu không, rất có thể những tu sĩ bản thân chạm phải trên đường sẽ không có cùng ý tưởng như mình. "Ai, vốn dĩ ta đã hướng bản tâm tới trăng sáng, không biết vì sao trắng sáng lại rọi xuông công rãnh hẹp _ hòi rồi? Cần gì phải đánh đánh giết giết cả ngày chứ? Những kẻ từng cướp bóc đánh lén ta, đền cuồi cùng cũng chỉ đưa cho ta các loạitài - nguyên tu hành, thậm chí còn biển bản thân trở thành phân bón cho ta trồng linh thực mà thôi." Lục Huyền âm thâm lắc đầu.
Một lát sau, phi chu đã tiến vào một mảnh thiên địa càng thêm xanh ngắt ướt át.
"Hì hì ~ " Đi qua một khu rừng _ xanh biếc, bên tai chợt truyền đến từng tiêng cười nhẹ nhàng êm tai. Gần như ngay sau đó, một đám tiểu nhân cao chừng ba thước đã bay từ trong thân cây ra.
Tiểu nhân Mộc Tỉnh này không khác gì người thường, phía trên có ngũ quan tỉnh xảo, có da thịt trắng như tuyết, nhưng gương mặt và tứ chi lại mọc đầy những đường vân màu xanh biềc, càng tăng thêm mấy phần mị hoặc cho khuôn mặt ngây thơ thuần khiết của nó. "Những tiểu nhân mộc tỉnh này là?" Lục Huyền nhìn mấy chục con tiểu nhân mộc tỉnh đang dựa sát vào phi chu, hiểu kỳ hỏi.
"Đây là Thụ Nương, một loại thảo mộc tỉnh quái hiểm thầy, là mâu thể trời sinh, lấy chuyện hút thảo mộc linh khí mà sống, thiên tính ngây thơ thuần khiết." Hiên Viên Triệt giới thiệu với Lục Huyền. "Thụ Nương... Không ngờ Thụ Yêu chỉ linh cũng sẽ hóa hình. Nhưng đi cũng phải nói lại, giữa nương hóa và nương hóa cũng có một khoảng cách rât lớn, theo một ý nghĩa nào đó thì gốc Sát Mô Thụ Yêu trong động phủ kia của ta cũng được coi là linh thực nương hóa."
Lục Huyền vừa nghĩ tới gốc Sát Mỗ Thụ Yêu mỗi ngày đều đối chiến với Yêu Quỷ Đẳng trong linh điển kia, hình thái vô cùng quái dị, hung thần ác sát, lại nhìn thấy Thụ Nương nho nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu, ngây thơ rực rỡ ở trước mắt, trong lòng hắn lập tức cảm thấy bộ mặt của Sát Mô Thụ Yêu kia thật là đáng ghét.
Trong lúc suy nghĩ miên man bất định, hắn lại chú ý tới mây chục Thụ Nương kia vân luôn đi theo bên cạnh phi thuyền, ánh mắt chúng mang theo vài phần tò mò cùng với tìm tòi nghiên cứu, cứ một mực rơi trên người mình.
"Chẳng lẽ trên người Lục đạo hữu có bảo vật linh khí loại thảo mộc? Có lẽ Thụ Nương đã bị chúng hấp dân, nên trong bất tri bât giác, chúng lại toát lên vài phần thân mật với đạo hữu ngươi." Hiên Viên Triệt đang ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Lục Huyền thoáng giật mình hiểu ra, đồng thời quầng sáng màu xanh nhạt bên trong đan điền lại gia tốc xoay tròn, tâm niệm vừa động, mười đầu ngón tay chợt tuôn ra từng sợi Thanh Mộc nguyên khí tỉnh thuần.
Hắn vừa duỗi ngón tay ra, hình thể của nhóm Thụ Nương vốn đang bay xung quanh lập tức bị thu nhỏ lại. Chúng bay đến trước ngón tay của hắn, vội vàng đến độ không thể chờ đợi được nữa mà hút lây Thanh Mộc nguyên khí kia. Bởi vì số lượng không đồng đều, thậm chí có mấy Thụ Nương cùng nhau tụ tập chung quanh một đầu ngón tay, tham lam hút luồng linh khí màu xanh nhạt kia vào trong cơ thể.
Sau khi nuốt đủ Thanh Mộc nguyên khí, mây chục con Thụ Nương lại ngưng tụ ra một dâu ân hình đóa hoa tràn ngập khí tức tươi mát tự nhiên, lưu lại cho Lục Huyền, sau đó lưu luyễn không rời từ biệt hãn. "Lục đạo hữu thật có phúc, Thụ Nương cũng không phải là thảo mộc tỉnh quái bình thường, hăn là giá trị của loại ấn ký đặc thù này không thấp." Nét mặt Hiên Viên Triệt có phần hâm mộ vô cùng. "Vận khí tương đối tốt, thân là linh thực sư, ta lại trùng hợp có được một loại thảo mộc linh khí bình thường đều dùng để bổi dưỡng linh thực, gia tăng tốc độ trưởng thành của linh thực, thực sự không ngờ sẽ được những con tiểu tỉnh linh này yêu thích." Lục Huyền thu ấn ký đóa hoa kia vào trong túi trữ vật, sau đó mỉm cười nói.
Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ trong quá trình bọn họ tiến về phía động phủ của Ngọc Lâm Tán Nhân thôi. Phi thuyền bay cực nhanh, một lát sau, đã đi tới phía trước một gồc đại thụ kình thiên cao gần ngàn trượng.
Đại thụ lan tràn ra diện tích cực lớn, tương đương với một khu trần nhỏ bình thường, bên trong có rất nhiều gian nhà gỗ được hình thành tự nhiên, thỉnh thoảng lại có những con thảo mộc tỉnh quái với đủ các loại hình thái bay từ trong nhà gô ra.
"Động phủ của Ngọc Lâm tán nhân vôn năm trên cây đại thụ này, Lục đạo hữu, mời. " Hiên Viên Triệt thu hổi pháp khí phi thuyền, sau đó hướng về phía Lục Huyền, dùng một tay bày ra tư thái mời. "Hiên Viên đạo hữu mời. "
Hai người đang muốn bay vào bên trong đại thụ, đột nhiên gốc đại thụ trước mặt xuât hiện một mảnh thanh quang, Ngọc Lâm tán nhân đã nhanh chóng xuât hiện trước mặt hai người bọn họ.
"Lục đạo hữu, Hiên Viên đạo hữu, hoan nghênh hoan nghênh." Dường như mái tóc đen đầy đầu của nàng đã dung hợp cùng một chô với gôc đại thụ trước mắt, trên gương mặt xinh đẹp kia cũng xuât hiện một nụ cười nóng bỏng.
"Ngọc Lâm đạo hữu." Lục Huyền ôm quyển thi lễ, mỉm cười ân cần chào hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận