Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1136: Không Thiền Mộc!

Chương 1136: Không Thiền Mộc!Chương 1136: Không Thiền Mộc!
Nét mặt Lục Huyền mang theo vài phần tự giễu, sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, hắn lấy ra một tấm phù lục màu trắng bạc từ trong túi trữ vật. Tấm phù lục này lớn bằng bàn tay, không ngừng tỏa ra ngân quang chói mắt, ở giữa có một vệt lôi điện, xung quanh lại có lôi quang và hồ quang lượn lờ bất định, dường như có thể phun ra lực lượng lôi đình vô cùng vô tận bất cứ lúc nào. “Tiểu Ngũ Lôi Phù, phù lục lục phẩm, được người ta thu thập lượng lớn linh lôi ngũ hành tỉnh thuần luyện chế mà thành, sau khi kích phát có thể phóng ra ngàn vạn tia linh lôi ngũ hành, tạo thành đả kích mang tính hủy diệt với mục tiêu, có thể diệt sát tu sĩ Kết Đan trung hậu kỳ chỉ trong nháy mắt. Giá khởi điểm là tám vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn ba nghìn.”
“Bắt đầu đấu giá!”
“Phù lục lục phẩm! Dù ở bên trong hội đấu giá của thương hội thì thứ này cũng được coi là bảo vật hàng đầu rồi!” Đinh Khánh Văn vươn người, nhìn chằm chằm vào miếng Tiểu Ngũ Lôi Phù trong tay Lục Huyền.
“Không sai, đây chính là phù lục thuộc tính Lôi cực kỳ hiếm thấy, không hổ là bảo vật áp trục.” Trương Cửu Tông đang ngồi bên cạnh cũng lên tiếng phụ họa. Thực sự không ngờ sự xuất hiện của Tiểu Ngũ Lôi Phù lục phẩm lại khiến mọi người rơi vào một chút trầm mặc cực kỳ quỷ dị, dường như đang chuẩn bị cho một hồi mưa to gió lớn sắp tới. “Mười vạn linh thạch hạ phẩm.” Một giọng nói âm lãnh phá vỡ khoảng thời gian bình tĩnh cực kỳ quỷ dị bên trong phòng đấu giá.
“Mười một vạn linh thạch hạ phẩm.” Giọng nói ôn hòa quen thuộc vang lên, chính là Thẩm Diệp có xuất thân đồng tông với Thẩm Huyền. Lúc trước, gã đã mua được một tấm kiếm phù ngũ phẩm, giờ nhìn thấy tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù lục phẩm này lại không nhịn được mà mở miệng hô giá.
“Mười hai vạn linh thạch hạ phẩm.”
“Mười ba vạn.”
Tiểu Ngũ Lôi Phù có sức hấp dẫn vượt quá dự kiến của Lục Huyền, chẳng mấy chốc giá của nó đã được nâng lên con số mười sáu vạn linh thạch hạ phẩm. Trên mặt Lục Huyền vẫn giữ nguyên nụ cười, lặng lẽ nhìn mọi người dưới đài đang tranh giành quyết liệt.
Dù tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù lục phẩm này rất trân quý, nhưng hắn đã nắm giữ thần thông Ngũ Lôi Chính Pháp, tu hành khá lâu rồi, lại cộng thêm gói kinh nghiệm thần thông mở ra từ bên trong quầng sáng đã giúp hắn thi triển môn thần thông lôi pháp này cực kỳ thuần thục. Bất cứ lúc nào, hắn cũng có thể phóng ra linh lôi ngũ hành, bởi vậy mới không quan tâm tới một tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù nho nhỏ này nữa. Phía dưới, Đinh Khánh Văn với vẻ mặt âm tình bất định, đưa mắt quan sát bốn phía. Gã nhất định phải có được tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù này. Nếu như Lôi Cực Độn Phù ngũ phẩm có thể trợ giúp tu sĩ chạy thoát ở thời khắc mấu chốt thì Tiểu Ngũ Lôi Phù lục phẩm này lại có thể trợ giúp tu sĩ giết ngược lại đối thủ ở thời khắc nguy cấp, rồi dựa vào đó mà nghịch chuyển thế cục.
Ai hơn ai kém vừa nhìn là biết ngay.
Nhất là với loại tu sĩ quanh năm suốt tháng luôn phải xuyên qua các giới vực như gã, khả năng đụng độ với yêu vật tà ma là cực lớn, hoàn toàn có thể coi Tiểu Ngũ Lôi Phù với khả năng công phạt cường đại kia là một ngón đòn sát thủ của mình. Nhưng gã chợt phát hiện, Trương Cửu Tông cùng đến nơi này với mình và Tỉnh Sứ Tê Vô Hành của Thiên Tinh Động cùng với vài tu sĩ Kết Đan hậu kỳ khác đầu đang giữ im lặng, như thể cả đám chỉ muốn bàng quan đứng ngoài, yên lặng theo dõi thế cục biến hóa mà thôi.
“Sớm biết thế này đã mang theo nhiều linh thạch hơn rồi.” Trong lòng gã vô cùng ảo não. Lúc trước, gã được Trương Cửu Tông mời tới nơi này, trong lòng lại có chút hứng thú với vị linh thực sư khách khanh của thương hội nên mới thuận đường chạy tới góp vui.
Vốn dĩ trong đầu gã chỉ nghĩ đây là một buổi đấu giá nhỏ, với số tài sản hiện tại của mình đã đủ để muốn làm gì thì làm rồi. Không ngờ những món bảo vật trân quý xuất hiện trong buổi đấu giá lại trực tiếp khiến số linh thạch trong túi trữ vật của gã nhanh chóng vơi bớt. Gã thực sự muốn mua tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù này nhưng lại cảm thấy mình có lòng mà không đủ sức. “Trương đạo hữu, có thể cho tại hạ mượn ít linh thạch không? Đợi hội đấu giá kết thúc tất sẽ cảm tạ.” Gã truyền âm cho Trương Cửu Tông bên cạnh.
“Ngại quá, trong người Trương mỗ cũng không có nhiều linh thạch, ốc còn không mang nổi mình ốc, mong Đinh đạo hữu thứ lỗi.” Trương Cửu Tông truyền âm mà không hề quay đầu lại, sự chú ý của gã hoàn toàn đặt lên tấm Tiểu Ngũ Lôi Phù trong tay Lục Huyền rồi. “Mười tám vạn linh thạch hạ phẩm.” Sau đó, gã tìm đúng thời cơ, dứt khoát lên tiếng hô.
“Mười tám vạn năm nghìn.” Cách đó không xa, Tề Vô Hành cũng theo sát phía sau. Đến mức giá này, nhóm tu sĩ đủ tư cách tham dự cạnh tranh đã giảm đi nhiều. Cũng đúng thôi, phần lớn mọi người đang có mặt ở đây đều xuất thân từ tán tu, tài lực lẫn gia sản hoàn toàn không cùng một cấp bậc với đám người Tề Vô Hành và Trương Cửu Tông.
“Lục đạo hữu, tại hạ còn nhớ trước khi hội đấu giá bắt đầu ngươi từng nói có thể dùng linh chủng để đổi lấy bảo vật, không biết điều này có đúng hay không?” Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo truyền vào tai Lục Huyền.
Lục Huyền hơi sửng sốt, hắn lập tức nhìn theo hướng âm thanh truyền ra, sau đó đối diện với ánh mắt thâm thúy của Đỉnh Văn Khánh.
“Đúng là có chuyện này, nhưng vẫn phải xứng với giá trị của bảo vật. Sau khi định giá đại khái, nếu không bằng bảo vật, sẽ cần bổ sung thêm một ít linh thạch.” Hắn truyền âm nói chyện với Định Khánh Văn, trong lòng cũng có mấy phần chờ mong với lời đối phương vừa nói. “Được, trong tay ta có một hạt linh chủng hiếm thấy, mời Lục đạo hữu xem qua.” Đinh Khánh Văn khẽ gật đầu.
Sau đó ngay trước mắt bao người, gã lập tức dùng linh thức nâng một hạt linh chủng kỳ dị đi tới trước mặt Lục Huyền. Hạt linh chủng này có hình dạng trong suốt, nếu không phải linh thức của Lục Huyền mạnh mẽ thì rất khó phát hiện được sự tồn tại của nó. Mặt ngoài của linh chủng lại có những đường vần tương tự như cánh ve mơ hồ, toát ra một luồng khí tức thanh tao lánh đời kỳ lạ, dễ dàng khiến người ta lơ là bỏ qua nó. “Đinh mỗ lấy được hạt linh chủng này từ bên trong một khu động thiên cổ quái, thứ này có năng lực ẩn nấp rất mạnh, đáng tiếc là không biết chủng loại cụ thể của nó là gì, nhưng xem sinh cơ thì hẳn là không thua kém lục phẩm.” “Được, để Lục mỗ quan sát kỹ một phen đã.” Lục Huyền ra hiệu cho Văn Càn tiếp tục chủ trì hội đấu giá, còn chính mình lui sang một bên, dùng bàn tay nâng hạt linh chủng trong suốt nọ lên, đồng thời một tầng Nguyên Tức Nhưỡng mỏng manh cũng tuôn ra trên bàn tay. Tâm thần ngưng tụ vào hạt linh chủng, chỉ trong nháy mắt, hắn đã biết rõ toàn bộ mọi tin tức chỉ tiết về hạt linh chủng kỳ dị này rồi.
[Không Thiền Mộc, phẩm cấp được xác định tùy theo quá trình bồi dưỡng và tình huống sinh trưởng, cao nhất có thể lên đến cấp bậc thất phẩm.]
[Trong quá trình sinh trưởng cần có các loại linh khí tinh thuần nồng đậm, linh tuyền tầm bổ bồi dưỡng, càng về sau yêu cầu đối với linh khí linh tuyền càng cao. }
Bạn cần đăng nhập để bình luận