Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1357: Khai Trương Cửa Hàng Chi ...

Chương 1357: Khai Trương Cửa Hàng Chi ...Chương 1357: Khai Trương Cửa Hàng Chi ...
Trong toàn bộ cửa hàng, loại hàng hoá chiếm cứ diện tích lớn nhất đương nhiên là những bình linh nhưỡng kia.
Ngọc Tẩy Linh Lộ thuần hậu thanh tịnh, Bách Quả Linh Tương với hương vị trộn lẫn của các loại linh quả, Băng Tủy Linh Nhưỡng mang theo khí tức lạnh lẽo thấm vào ruột gan.
Trong nhóm này, còn có bốn loại linh nhưỡng ngũ phẩm.
Bởi vì tài liệu đầy đủ nên Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ có thể ủ ra số lượng nhiều nhất. Mặt khác, còn có Viên Ma tửu vốn dùng Tâm Viên Quả làm nguyên liệu chủ yếu ủ thành, cùng với Tâm Diễm tửu với ngọn lửa màu trắng tinh khiết không ngừng thiêu đốt trên bầ mặt.
"Các vị đạo hữu, để tại hạ giới thiệu một chút tác dụng của mấy loại linh nhưỡng này cho các ngươi." Văn Càn cười tủm tỉm đi tới phía trước giá gõ, chậm rãi giới thiệu chỉ tiết tin tức về tất cả các loại linh nhưỡng cho nhóm tu sĩ đang vây quanh bên cạnh.
Liễu Tố Tố cùng với Thẩm Hải, Bách Lý Kiếm Thanh cũng mỉm cười, kiên nhẫn phục vụ nhóm khách hàng tiến vào cửa hàng.
Bên trong cửa hàng có tụ tập tất cả những loại bảo vật trân quý hiếm thấy nhất, lần lượt là Thiên Niên Cổ Thụ Tâm lục phẩm, bảo vật Ảnh Thạch hiếm thấy đến từ Tâm Kiếm hồ, hạt sen của Thuần Dương Kim Liên ngũ phẩm, Lôi Minh Kiếm Đảm ngũ phẩm... Thậm chí còn có một món bảo vật trấn điếm, Đại Nho Văn Cung.
"Lại có một món bảo vật thất phẩm!"Docfull.vn- đọc tr miễn phí
Mọi người tiến vào bên trong, đưa mắt nhìn toà cung điện tỉnh xảo nằm ở vị trí trung tâm nhất, trong lòng cảm khái không thôi. Chỉ thấy toà cung điện nọ được chạm trổ vô cùng tinh xảo, chung quanh có khắc hoạ những bức tranh chữ vô cùng văn nhã, thậm chí đứng ở bên ngoài còn có thể nhìn thấy không ít pho tượng trong điện. Hình thái của những pho tượng này rất khác nhau, hoặc cầm bút lông sói trong tay, múa bút thành văn, hoặc ngửa đầu nhìn chằm chằm vào cuốn điển tịch ngọc sách trong tay, mơ hồ có âm thanh đọc sách lanh lảnh từ bân trong truyền ra, văn khí nồng đậm khuếch tán, một mực quanh quần ở hai bên cung điện.
"Đạo hữu, món bảo vật thất phẩm này có lai lịch ra sao?" Một gã Kết Đan Chân Nhân tò mò hỏi. "Đây là bảo vật trấn điếm của bổn tiệm, tên là Đại Nho Văn Cung. Sau khi một vị Đại nho cảnh giới Nguyên Anh tọa hóa, văn khí, văn đảm và linh khí toàn thân ngài trực tiếp ngưng kết lại mà thành. Thứ này có ích lợi cực lớn đối với tu sĩ Nho đạo, có thể dưỡng Hạo Nhiên Chính Khí, trợ giúp đối phương lĩnh ngộ bí thuật Nho đạo thần thông. Sau khi luyện hóa nó còn có thể kết nối với những pho tượng thần dị bên trong cung điện, mượn sức mạnh của bọn họ, thi triển ra các loại thần thông Nho đạo cường đại." Văn Càn đi tới phía trước Đại Nho Văn Cung, trên mặt lộ vẻ đắc ý, giới thiệu với mọi người.
Mấy tên Nguyên Anh ở tầng trên trong cửa hàng cũng nhạy bén chú ý tới sự tồn tại của Đại Nho Văn Cung.
"Không ngờ Lục sư đệ có thể lấy ra một món bảo vật thất phẩm để trấn trụ khung cảnh này." Mạc Viễn Phong mỉm cười nói.
"Không còn cách nào khác, cửa tiệm mới khai trương, dù sao cũng phải có một món bảo vật đến để chống đỡ hiện trường. Món Đại Nho Văn Cung thất phẩm này là thứ ta ngẫu nhiên tìm được bên trong một bí cảnh, đáng tiếc là tính giới hạn không nhỏ, bản thân ta không cần đến, chỉ có thể lấy ra xem có thể bán được với giá cao hay không." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói.
Đại Nho Văn Cung vốn đã nằm bên trong Thao Trùng Nang khá nhiều năm, cứ tiếp tục giữ nó lại như vậy cũng không có bao nhiêu tác dụng, hắn đã quyết định sẽ trực tiếp mang nó ra đặt ở trong cửa hàng, nếu có thể đổi được lượng linh thạch hoặc là Kiếm Ấn khiến bản thân hài lòng, cũng là một kết quả tốt. Nếu thật sự không bán được, vậy thì về sau lại hắn sẽ tìm cơ hội mang nó đi trao đổi, xem có thể đổi lấy một hạt linh chủng cao giai, hoặc là bảo vật có liên quan đến linh thực hay không.
"Lục sư điệt cứ việc thoải mái mà làm, nếu trong mấy Kiếm Phong khác có tên đồng môn nào không có mắt, hoặc là thế lực khác trong Kiếm Uyên thành gây ảnh hưởng tới việc làm ăn của sư điệt, cứ việc nói với các vị sư thúc trong Kiếm Phong là được. Toàn bộ Hoàn Chân Kiếm Phong đều là hậu thuẫn kiên cố nhất của ngươi." Kiếm Hoàn Chân trầm giọng nói.
Nguyên Dung Nguyên Nguyệt cùng các tu sĩ Nguyên Anh kỳ bên cạnh cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. "Đa tạ các vị sư thúc đã ủng hộ sư điệt như vậy, ngày mở cửa tiệm đã có các vị sư thúc tới cổ động, khẳng định là chẳng có tên mắt mù nà dám tới tìm phiền toái đâu." Lục Huyền khẽ cười một tiếng.
Thoáng cái mấy vị Nguyên Anh Chân Quân, nhất là Hoàn Chân Kiếm Chủ thuộc Hoàn Chân Kiếm Phong cùng đồng thời xuất hiện, chỉ điều này thôi cũng đủ để doa lui tất cả nhóm thế lực bên ngoài có khả năng sinh ra ác niệm đối với cửa hàng mới này rồi, cũng khiến trong lòng Lục Huyền có đến mười phần cảm giác an toàn. Mọi người nói chuyện phiếm một phen rồi lần lượt rời đi, lúc rời đi cũng không quên mua mấy bình linh nhưỡng quý hiếm. Trong mắt tu sĩ cấp bậc như bọn họ, những món bảo vật khác đầu không tính là gì, nhưng linh nhưỡng lại không giống, cả một cái Động Huyền Kiếm Tông to như vậy, nhưng tu sĩ có thể ủ ra linh nhưỡng ngũ phẩm có phẩm chất cao lại cực kỳ ít ỏi, đến mức có thể đếm được trên đầu ngón tay, càng không cần phải nói đến người có thể đồng thời ủ ra vài loại như Lục Huyền.
Sau khi tiễn tất cả các vị đồng môn sư thúc đến cổ vũ rời đi, một mình Lục Huyền ở lại phòng nghỉ trên tầng của cửa hàng, dùng linh thức lắng lặng chú ý động tĩnh phía dưới. Bởi vì các loại bảo vật trần quý được bày bán bên trong cửa tiệm, cùng với giá chiết khấu cực kỳ hấp dẫn do Lục Huyền định ra, lại cộng thêm hoạt động rút thưởng thần bí kia nữa, tất cả chúng đã hấp dẫn khá nhiều tu sĩ đi tới tham gia.
Có một số người xuất thân hùng hậu, vừa ra tay đã ném ra một khoản tiền cực lớn, khiến phía dưới thỉnh thoảng lại truyền đến thanh âm phấn chấn của Văn Càn. "Chúc mừng đạo hữu, đã rút thưởng trúng một viên Trúc Cơ đan tam phẩm!"
"Chúc mừng đạo hữu, đã rút trúng một trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ độc nhất vô nhị!"
Từng món bảo vật được rút ra, cùng với đủ các loại âm thanh của tu sĩ, có vui sướng, có tiếc nuối, có điên cuồng... Mọi trạng thái của cuộc đời đều được thu hết vào mắt.
"Chi nhánh cũng coi như đã đánh ra danh tiếng ở Kiếm Tông rồi." Trong lòng Lục Huyền thoáng cảm khái một tiếng.
"Kế tiếp, phải làm tốt chuẩn bị chu toàn để tấn chức Nguyên Anh."
Trong quá trình khai trương cửa hàng, tình huống các vị Nguyên Anh Chân Quân cùng với Kiếm Chủ đến đây ăn mừng tuyệt đối là thủ đoạn cao minh, chính chúng đã đưa tới lượng lớn tu sĩ ôm lòng tò mò không ngớt. Ngay sau đó, những món bảo vật bên trong cửa hàng lại làm nhiệm vụ chuyển hóa lòng hiếu kỳ này thành chân kim bạch ngân, Kiếm Ấn cùng với linh thạch cuồn cuộn không ngừng tràn vào két đựng tiền bên trong cửa hàng.
Lục Huyền cố thủ bên trong cửa hàng gần nửa tháng, sau đó mới yên tâm giao cho bốn người Văn Càn, Bách Lý Kiếm Thanh quản lý, còn hắn trở lại động phủ, khôi phục thân phận linh thực sư của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận