Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1362: Kiếm Phong Đại Bỉ Bắt Đầu!

Chương 1362: Kiếm Phong Đại Bỉ Bắt Đầu!Chương 1362: Kiếm Phong Đại Bỉ Bắt Đầu!
cũng chính thức bắt đầu. Lục Huyền đi theo sau lưng một đám tu sĩ Hoàn Chân Kiếm Phong, tiến vào Kiếm Cung. Trên một khu quảng trường rộng lớn, có ba cái lôi đài cực lớn với phạm vi mấy trăm trượng được dựng lên, mặt đất lôi đài và phần rìa của lôi đài đều có vô số trận văn lưu chuyển, có thể nhìn ra thứ này cực kỳ kiên cố.
Tu sĩ thuộc chín tòa Kiếm Phong được chia làm chín khu vực, do mỗi một vị Kiếm Chủ dẫn đầu, ai nấy đều có vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, mỗi một khu vực đầu tràn ngập khí tức sát phạt quyết tâm. Lục Huyền cũng lộ vẻ mặt nghiêm nghị, đứng ở hàng đầu trong một nhóm tu sĩ. Toàn bộ khu vực lấy Hoàn Chân Kiếm Chủ làm mũi tên, mấy vị Nguyên Anh Chân Quân khác đứng song song với nhau, Lục Huyền cùng khoảng mười tên đệ tử nội môn có thực lực cường đại nhất đứng chung một chỗ, nhìn ra được địa vị cao thượng của hắn ở bên trong Hoàn Chân Kiếm Phong. Đột nhiên, tiếng kiếm ngân vang tận mây xanh truyền đến. Một thanh cự kiếm dài ngàn trượng mang theo từng hồi kiếm ngân vang dội, cũng trực tiếp hạ xuống khu quảng trường phía trước.
Trên cự kiếm có vô số lưu quang đại tự bay múa, thứ tự xếp hạng của các đại Kiếm Phong được ghi trên đó đặc biệt hấp dẫn ánh mắt chú ý của người ta, phảng phất như đã khắc sâu vào trong thức hải mọi người.
"Thứ nhất, Trùng Hư Kiếm Phong!"
"Thứ hai, Bách Công Kiếm Phong!" "Thứ tám, Tử Tiêu Kiếm Phong."
"Thứ chín, Hoàn Chân Kiếm Phong."
Đám tu sĩ Hoàn Chân Kiếm Phong nhìn thanh cự kiếm ở cách đó không xa, lại gắt gao nhìn chằm chằm vào mấy chữ to được ghi lại trên luồng lưu quang chói mắt nọ, ý chí chiến đấu hừng hực lập tức được thiêu đốt lên tại chỗ sâu bên trong đáy mắt.
"Lần này, Hoàn Chân Kiếm Phong nhất định có thể chứng minh chính mình!" Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng tuôn ra ý nghĩ tương tự.
Ý niệm trong đầu chớp động, đồng thời tại chỗ sâu bên trong Kiếm Cung lại có hơn trăm bóng người bay ra, cầm đầu là một gã trung niên thân mặc đạo bào, khí tức thâm sâu như vực như biển, mang đến cho Lục Huyền một loại cảm giác ngưỡng mộ như núi cao.
"Chẳng lẽ là đại năng Hóa Thần?" Trong lòng Lục Huyền âm thầm rùng mình, hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào đối phương.
Mặt khác, trong hơn trăm bóng người vừa xuất hiện lại có không ít hơn ba mươi người là Nguyên Anh Chân Quân, tình hình này đã khiến Lục Huyền có một cái nhìn rõ ràng hơn đối với thực lực cường đại của Động Huyền Kiếm Tông.
"Hoan nghênh các vị đồng môn Kiếm Phong đã đến đây tham gia Đại Bỉ lần này, quy củ cũng giống với Đại Bỉ những lần trước đó, chờ mong các đại Kiếm Phong có thể lấy được thành tích mình mong muốn." Âm thanh hùng hậu của tu sĩ trung niên cầm đầu vang lên trong lòng mọi người.
Vừa dứt lời, bóng dáng ông ta đã trực tiếp chui vào bên trong cự kiếm, phảng phất như có thể xuyên thấu qua thanh cự kiếm này để giám sát nhất cử nhất động của tất cả đám tu sĩ Kiếm Tông bân ngoài.
"Đại BỈ tiếp theo sẽ do ta chủ trì, hy vọng các vị đồng môn đừng sử dụng một số thủ đoạn xấu xa, tránh làm cho hai bên cùng khó xử." Ngay sau đó, một lão giả với vẻ mặt lạnh lùng trực tiếp bay ra từ trong đám người phía sau, lạnh lùng nói.
Chỉ thấy vài vị Nguyên Anh Chân Quân đồng thời bay tới trên lôi đài, trong tay mỗi người đều nâng một tấm trận bàn tinh xảo.
"Những người này chính là ban giám khảo của cuộc chiến lôi đài dành cho đệ tử Kết Đan." Trong lòng Lục Huyền khẽ cảm khái một tiếng.
Hai tháng trước, hắn đã nộp lên đống tư liệu có liên quan tới linh thực, linh nhưỡng và chế phù của mình.
Đương nhiên, khẳng định là hắn sẽ không nói ra toàn bộ, ít nhất là tạo nghệ trên phương diện luyện đan luyện khí cùng với trận đạo hắn đều không để lộ ra, thậm chí cả linh nhưỡng cùng với chế phù hắn cũng có chỗ giấu giếm, linh thực thì càng không cần phải nói, toàn bộ những phương pháp bồi dưỡng linh thực thất phẩm, cùng với nhiều loại phương pháp ngưng chủng linh thực cao giai, hắn đầu chôn thật sâu ở dưới đáy lòng.
Dù vậy, một bộ phận hắn công khai bày ra kia cũng hoàn toàn vượt qua mấy vị linh thực sư còn lại.
Trong mấy loại này, thời gian tỷ thí linh nhưỡng là gần nhất, trực tiếp được sắp xếp vào ngày mai, Lục Huyền không cần chuẩn bị gì khác, cứ dứt khoát ở lại trên quảng trường, xem nhóm đồng môn của chín tòa Kiếm Phong kia tỷ thí với nhau. Chỉ thấy trên ba sân đấu, các loại kiếm thuật, thần thông, pháp bảo, bí thuật, bùa chú bay lượn đầy trời, dị tượng xuất hiện, khiến cho Lục Huyền đang quan chiến ở dưới nhìn mà hoa cả mắt.
"Không hổ là đệ tử của Động Huyền Kiếm Tông, mỗi một người đều đã trải qua vô số tình huống chém giết trong sáng ngoài tối, mới có thể bước lên lôi đài này." Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu, trong số những loại công pháp thần thông hắn đang tu luyện thì kiếm đạo và lôi pháp là lợi hại nhất, còn lại cần phải dựa vào lợi thế của pháp bảo. Sau khi xem hơn nửa ngày đấu pháp, được Nguyên Dung khuyên bảo, Lục Huyền mới trở lại động phủ nghỉ ngơi.
Hôm sau, tỷ thí linh nhưỡng chính thức bắt đầu.
Lục Huyền ôm theo một mảnh chiến ý dạt dào đi tới vị trí được Kiếm Cung chỉ định. Ngay bên trong đại sảnh thuộc một tòa cung điện hùng vĩ, có đặt rất nhiều tài liệu ủ chế linh nhưỡng linh tửu.
Không ít đệ tử Kết Đan đang chậm rãi tuần tra xung quanh, còn có ba vị Nguyên Anh Chân Quân tọa trấn ở trung tâm đại sảnh.
Ba người này đầu là giám khảo của lần tỷ thí linh nhưỡng sắp tơi, bọn họ vốn thuộc về Kiếm Cung, hoặc là tỉnh thông ủ chế linh nhưỡng, hoặc là có kinh nghiệm giám định linh nhưỡng vô cùng phong phú, ánh mắt cực kỳ độc đáo tỉnh tường.
"Sư điệt Lục Huyền, bái kiến ba vị sư thúc." Lục Huyền kính cẩn thi lễ nói.
"Lục Huyền? Là đệ tử nội môn Hoàn Chân Kiếm Phong mới thu trong những năm gần đầy sao?" Một thanh niên có vài phần kiêu ngạo nhướng mày, nghi hoặc hỏi.
"Chính là vẫn bối." Lục Huyền vội vàng trả lời.
"Hóa ra là Lục sư điệt! Hôm nay gặp mặt, quả nhiên phong thái xuất chúng, danh bất hư truyần." Một nữ tu Nguyên Anh sơ kỳ dịu dàng điềm tĩnh nói.
"Nghe nói sư điệt có mở một cửa hàng ở trong Kiếm Uyên thành, bán mấy loại linh nhưỡng cao giai, cực kỳ thịnh hành ở Kiếm Tông, cung không đủ cầu." Nữ tu kia lại nhẹ giọng lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận