Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 892: Thụ Quái Lục Phẩm!

Chương 892: Thụ Quái Lục Phẩm!Chương 892: Thụ Quái Lục Phẩm!
Không ngoài dự đoán, dù hắn đã đăm chìm trong vô sô loại điển tịch linh thực nhiều năm, cũng bổi dưỡng ra vô vàn linh thực, nhưng vẫn không thể nhận ra lai lịch của thứ đồm đen này.
Hắn không vội vàng sử dụng năng lực đặc biệt kia mà chỉ cau mày, khi thì cần thận quan sát những đôm đen với trình độ nông sâu khác nhau trên linh thực, khi thì ngồi xổm bên cạnh linh thực, đắm chìm trong dòng suy nghĩ riêng.
“Lục đạo hữu có phát hiện gì không?” Trương Cửu Tông đang đứng bên cạnh thực sự không kìm được nữa, đành phải lên tiếng hỏi thăm.
“Đã có một chút manh mối, dường như ta từng trông thầy tình huông tương tự trong một bản điển tịch quý hiếm nào đó rồi, nhưng còn phải kiểm tra thêm đã, xem có đúng là cùng một loại bệnh trạng hay không.” Lục Huyền đứng dậy, chậm rãi nói.
“Có một chút manh mối là tốt rồi, còn phải làm phiền Lục đạo hữu cố gắng giải quyết vấn đề của linh thực Hổ Báo Thảo thật nhanh, có gì cần tại hạ hô trợ xin cứ phân phó.” Vừa nghe Lục Huyền nói đã tìm được một chút manh môi, thái độ của Trương Cửu Tông đã thấp hơn vài phần.
Lục Huyền khẽ gật đầu, lại tiếp tục đi xem xét các gốc Hổ Báo Thảo khác.
Đúng lúc này, từ bên ngoài linh điển chợt truyền đến một luồng dao động linh khí, một tu sĩ gầy gò khí chất sắc bén dẫn theo một tu sĩ cổ quái tới trước mặt hai người Lục Huyền.
“Trương đạo hữu, không ngờ ngươi đã tới phúc địa rồi. Vị này là khách khanh linh thực sư Lục Huyền do ngươi cố ý mời tới sao?” Tu sĩ gầy gò có tu vi tương đương với Trương Cửu Tông, cũng là Kết Đan trung kỳ, linh thức của gã đảo qua Lục Huyền, trong thanh âm có mang theo vài phần lãnh ý.
“Không sai, Lục đạo hữu đã xem - qua Hổ Báo Thảo một lúc, cũng năm được chút manh mổi rồi.” Trương Cửu Tông lập tức nói.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, có Mộc tiền bối ở đây rồi, vấn đề của. Hổ Báo Thảo sẽ được giải quyết dê dàng thôi.” Tu sĩ gầy gò nói nhanh, giọng điệu không nén nổi ý tứ khinh thường Lục Huyền
“Có phải Mộc tiền bối của Mộc Huyền giới không?” Trương Cửu Tông không khỏi bất ngờ hỏi lại. “Đúng vậy, số Hổ Báo Thảo này có ý nghĩa rất quan trọng, bởi vậy ta đã cô ý tới Mộc Huyền giới một chuyển, mời Mộc tiển bôi tới đây." Tu sĩ gầy gò đắc ý đáp.
Lục Huyền đi tới trước mặt mấy người bọn họ, chắp tay thi lê hỏi: “Trương đạo hữu, hai vị này là?” “Người nói chuyện tên là Hàn Tung, một trong những tổn tại cao tầng của thương hội, hầu như bình thường đổi phương đều ở lại giới vực khác, rât khó gặp được một lần, tu vi tương đương với ta. Vị ẩn tàng thân hình kia chính là Mộc tiển bổi vừa được hắn nhắc tới, thụ tỉnh thủ hộ của đại gia tộc Mộc gia trong thương hội, đã ở lại bên trong Mộc gia kia được mây nghìn năm, thực lực cường đại, là tỉnh quái lục phẩm. Tương truyền Mộc tiền bối có thiên phú hệ Mộc tuyệt thể, có thể thông hiểu thảo mộc chỉ linh, có thể khống chế đại đa số linh thực." “Thiên phú của Mộc tiền bối đương nhiên là ưu tiên hàng đầu để giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo, nhưng bình thường nó rât ít khi ra ngoài, hầu như chỉ ở trong Mộc Huyền giới, không ngờ Hàn Tung lại mời được nó tới đây.”
“Nhưng Lục đạo hữu không cần phải lo lắng, cứ kiểm tra Hổ Báo Thảo như bình thường là được, đã có ta ở đây, công lao của ngươi thì vân là của ngươi.” Trương Cửu Tông truyền âm nói với Lục Huyền, còn cố ý nhấn mạnh câu cuối cùng, để Lục Huyền yên tâm thi triển bản lĩnh, giải quyết vấn để của Hổ Báo Thảo. Lục Huyền khẽ gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu. Đúng vào lúc này, bên tai hăn lại vang lên giọng nói bén nhọn của Hàn Tung: “Lục đạo hữu có nhận ra vấn đề gì không? Nếu không có gì tiến triển thì hãy giao cho Mộc tiền bối đi!"
Lục Huyền nghe vậy trong lòng cũng có phần khó chịu, đang muốn phản bác thì vị tu sĩ cổ quái vẫn ẩn mình trong tâm áo bào đen rộng thùng thình kia đã hiển lộ hình dáng, thoải mái khoát tay áo nói: “Không sao, cứ để vị Lục đạo hữu này và ta cùng nhau kiểm tra Hổ Báo Thảo đi."
Âm thanh thong thả mà thô ráp, giông như có miêng gô đang ma sát phát ra âm thanh trong cổ họng. Lục Huyền ngẩng đầu nhìn lên, ẩn sâu trong mắt không giẫu được vài phần dị sắc. Không ngờ kẻ được gọi là Mộc tiền bối này lại là một con thụ quái. Chỉ thấy vị trí thân thể của đối phương hiển lộ ra màu xanh đen, da thịt như lớp vỏ cây nghìn năm với từng vêt nứt khô héo, hình thái môi nhánh cây không đồng nhất, những mầm cây nhỏ với màu sắc khác nhau mọc ra từ giữa những khe hở của thân thể, chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi đã trải qua đầy đủ quá trình từ mọc rễ nảy mầm đền già yếu tử vong, sinh sinh tử tử, mang cho người ta cảm giác rât khác thường.
“Các hạ chính là khách khanh Lục Huyền phải không? Ta từng nghe Mộc tiểu tử nhặc tới ngươi, rốt cuộc hôm nay cũng có duyên gặp mặt." Thụ quái nhìn về phía Lục Huyển, ngũ quan mơ hồ để lộ ra vẻ mặt hiển lành.
“Mộc tiểu tử?” Lục Huyền thoáng giật mình, trong đầu lập tức hiện lên bóng dáng của Mộc đạo nhân tính tình cổ quái trong thương hội. Lúc trước, hắn từng nghe nói lão này đến từ một trong mây đại gia tộc đứng sau thương hội, nhưng không ngờ địa vị của đôi phương còn cao hơn so với những gì hắn từng tưởng tượng, không ngờ lại có mồi quan hệ sâu xa như thể với thụ quái lục phẩm trước mặt.
“Lục Huyền bái kiến Mộc tiền bối." Hắn kính cẩn thi lễ, dù tu vi của con tinh quái trước mắt này cũng chỉ cao hơn hắn một bậc nhưng không biết đối phương đã tổn tại được bao nhiêu năm rồi, bối phận trong _ thương hội cực cao, gọi một tiềng tiến bôi cũng không quá đáng. “Lục đạo hữu đừng khách khí như thề, chúng ta hãy cùng giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo này trước đã." Thụ quái hòa nhã nói, sau đó sải bước đi tới trước mặt mấy gốc Hổ Báo Thảo kia.
Chỉ thấy trên thân thể nó hiện lên những điểm màu xanh biếc, lục ý tản mát ra sinh cơ cường đại nồng đậm tự nhiên dung nhập vào các đốm đen trên Hổ Báo Thảo như những tỉnh linh nhỏ bé. Cây Hổ Báo Thảo tuôn ra linh khí thảo mộc cường đại, hơi nghiêng về phía thụ quái thần bí, tựa như đang hô ứng lân nhau.
Một lát sau, lục ý như những ánh sao màu xanh đã tuôn ra từ bộ phận nhiễm đốm đen của Hổ Báo Thảo, nhưng so với ban đầu, lục ý hiện giờ đã phát sinh những biên hóa cực lớn, có thể mơ hổ trông thấy hắc khí như có như không một mực quần chặt xung quanh.
Bốn người ở đây dựa vào linh thức cường đại mới có thể mơ hổ nhận ra sự tồn tại của hắc khí.
“Thế nào rồi Mộc tiền bối? Có thể tìm ra điểm mấu chốt để giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo hay không?” Hàn Tung vừa thầy thụ quái mở mắt, đã vội vàng hỏi ngay lập tức. Gã phải trả cái giá rất lớn mới mời được tỉnh quái lục phẩm từ giới vực khác tới đây, nếu không thể giải quyết vấn đề của Hổ Báo Thảo thì tốn thât sẽ cực kỳ nghiêm trọng. “Hẳn là một loại tồn tại kỳ dị nào đó đã xâm nhập vào thân thể mới khiển Hổ Báo Thảo phát sinh hình thái bệnh biên đặc biệt này. Loại tồn tại kia gần như vô hình vô sắc, không phải dị trùng hay khí tức tà ma thường gặp...” Thụ quái thần bí lộ vẻ suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận