Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 185: Thanh Tịnh Chú!

Chương 185: Thanh Tịnh Chú!
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được đan dược Giáng Trần Đan tam phẩm.】 x2
Hai viên đan dược tròn trịa tỏa mùi thơm ngát lần lượt xuất hiện trong tay Lục Huyền.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được phù lục tam phẩm Tịnh Linh phù.】
Một tấm phù lục trông giống như bạch ngọc điêu khắc nổi lên trên tay Lục Huyền, trên phù lục dày đặc phù văn phức tạp, tỏa ra khí tức thánh khiết tinh thuần.
Phần thưởng từ ba mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất tốt, đều nằm trong dự đoán của Lục Huyền.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 (quyển thượng).】
Một ý niệm lóe lên trong đầu Lục Huyền, ngay lập tức một lượng lớn thông tin luyện thể điên cuồng dũng mãnh tuôn vào trong thức hải của hắn, giúp hắn lý giải sâu sắc và thấu đáo hơn về 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》, như thể hắn đã tu luyện công pháp này nhiều năm rồi vậy.
"Lại là một gói kinh nghiệm, khi nào mới mở ra quyển hạ công pháp đây?"
Lục Huyền – người từ trước đến giờ, vẫn luôn vững vàng như lão cẩu - cũng đột nhiên cảm thấy hơi mất lòng tin.
Quyển thượng công pháp chỉ là giai đoạn Luyện Khí, quyển hạ mới là phương pháp tu hành giai đoạn Trúc Cơ, tầm quan trọng của nó, khỏi cần nói cũng biết.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được thuật pháp nhị phẩm Thanh Tịnh Chú.】
Ý niệm vừa hiện lên trong đầu, một môn thuật pháp đã tràn vào ý thức của Lục Huyền.
【Thanh Tịnh Chú là thuật pháp phụ trợ nhị phẩm, sau khi niệm đoạn thần chú này, có thể minh mẫn sáng suốt, loại bỏ những tạp niệm, dục vọng trong đầu tu sĩ, giúp tu sĩ bảo trì trạng thái an yên tĩnh lặng, vô dục vô cầu.】
【Dưới trạng thái này, không dễ dàng bị tà ma công kích cùng ô nhiễm, cũng tiến vào trạng thái tu luyện nhanh hơn, tăng tốc độ tu luyện ngắn ngủi.】
【Có thể thi triển với người khác.】
"Bài trừ dục vọng?" Lục Huyền tràn đầy nghi hoặc: "Vậy không phải là cưỡng chế tiến vào hình thức hiền giả sao?"
Sau khi Lục Huyền hấp thu xong Thanh Tịnh Chú nhị phẩm, hắn không kiềm chế được sự tò mò của mình, khẽ lẩm bẩm một câu thần chú, trực tiếp thi triển với chính mình.
Gần như ngay sau đó, hắn đã cảm nhận được toàn thân lạnh toát như vừa rơi vào một cái hầm băng, tất cả những luồng tạp niệm và dục vọng trong đầu hắn đều bị cái lạnh ấy xua tan, chỉ còn lại một khoảng trắng mênh mông.
Hắn chủ động nhớ lại hình dáng của những chữ số, chữ cái, cùng với tên giáo viên quen thuộc ở kiếp trước, rất nhiều bóng dáng xẹt qua trong đầu, nhưng trong lòng lại không có một chút dao động gì.
"Ta đã mất đi những ham muốn trần tục của mình rồi." Lục Huyền ngậm ngùi nói.
Đến đây, trong đầu hắn đã có một chút hiểu biết đại khái về môn Thanh Tịnh Chú nhị phẩm này rồi.
Hắn đặt năm mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà vào chung với những mảnh lá trà trước kia, và tiếp tục đi dò xét bên trong linh điền.
Mấy con ấu thú Thiết Ngao Giải đang trốn dưới tảng đá kỳ lạ trong ao linh tuyền, vừa thấy Lục Huyền đi ngang qua, một con lập tức giơ đôi càng màu xanh đen như đại đao của mình lên thật cao, đôi càng to tướng không ngừng mở ra rồi khép lại, như thể đang phô trương sức mạnh của mình với Lục Huyền.
"Xem ra trong khoảng thời gian này, các ngươi đã lớn hơn rất nhiều rồi, ta tới để cho ngươi tự cảm thụ một chút." Lục Huyền nhấc con ấu thú Thiết Ngao Giải kiêu căng nhất ra, lại bảo Đạp Vân Linh Miêu canh giữ ở bên cạnh, không cho nó trở về trong linh tuyền rồi lấy một đống lớn quáng thạch đồng thiết từ trong túi trữ vật tới.
Hết khối quáng này đến khối quáng thạch khác lần lượt được chuyển đến dưới càng của Thiết Ngao Giải, tiếng răng rắc vang lên không dứt, nghe tuyệt vời và êm tai làm sao.
Chờ cho đến khi những quáng thạch đồng thiết vỡ vụn thành mảnh nhỏ li ti, lúc này Lục Huyền mới chịu bỏ qua cho hai cái càng đang run rẩy của ấu thú Thiết Ngao Giải.
Hắn lấy một ít nước suối âm hàn lạnh như băng từ trong linh giếng, bước vào hang động và tưới xung quanh cây Âm Hòe.
Đi ra khỏi hang, ánh mặt trời chiếu sáng lập tức xua tan đi vài phần hàn khí nồng đậm trên người hắn.
Hắn lại tới khu vực linh điền trồng Lưu Quang Mộc và Đồng Cốt Trúc, căn cứ vào nhu cầu nhỏ bé của chúng mà thi triển các loại thuật pháp Linh Vũ Thuật và Mộc Sinh Thuật, lại dẫn dắt từng đường vân trên cây Lưu Quang Mộc, cũng rắc mảnh vụn đồng thiết xung quanh rễ Đồng Cốt Trúc.
Sau khi quan sát tình hình sinh trưởng của Huyễn Yên La Quả, Lục Huyền lại đi tới bên cạnh Giao Đằng.
Hắn cầm một chiếc bình ngọc nhỏ từ trong túi trữ vật ra, bên trong có chứa huyết dịch mới mẻ của rất nhiều Giao Long cự mãng đã bị hắn rút máu.
"Giao Đằng à Giao Đằng, để ngươi mau chóng trưởng thành mà ta đã cúi mặt xin một chút máu ở chỗ này rồi một chút máu ở chỗ kia đó, mãi mới có được vài bình huyết dịch Giao Long trân quý này. Có điều, bên trong hơi nhiều phẩm chủng một chút, thôi không sao, cứ coi như ngươi đang ăn huyết dịch của trăm nhà đi! Ta cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ hy vọng ngươi thấy ta vất vả như thế thì lớn lên thật tốt nha. Mau chóng thành thục hơn, đây chính là sự báo đáp lớn nhất đối với ta rồi." Lục Huyền vừa đổ máu tươi của Giao Long xuống vừa tự lẩm bẩm.
Cùng là nhị phẩm, nhưng hiệu quả của huyết dịch Giao Long mạnh hơn máu Bích Thủy Mãng rất nhiều. Ngay khi Giao Đằng hấp thu huyết dịch, toàn bộ dây leo lập tức sống dậy, nó không ngừng vặn vẹo giống như một con hắc xà nham hiểm và yêu dã.
"Cũng không biết huyết mạch Giao Long Ly Long có thể trợ giúp Giao Đằng nâng cao phẩm chất hay không." Lục Huyền ngắm nhìn một lát, rồi rời khỏi linh điền trở về phòng.
Trải qua hai nhiệm vụ liên tiếp là trồng trọt Hầu Diện Lan và chăn nuôi yêu thú Giao Long, nhờ vào năng lực hiểu biết trạng thái tức thời của linh thực linh thú, hắn đã kiếm thêm được rất nhiều Kiếm Ấn.
Chăn nuôi Giao Long kiếm được mười Kiếm Ấn mỗi tháng, Xích Giáp Mãng đột phá được thưởng mười miếng, Băng Ly đột phá được thưởng năm mươi miếng, cộng thêm tám mươi bảy Kiếm Ấn lúc trước còn lưu lại, nghĩa là hiện giờ trong tay hắn đang có tổng cộng một trăm năm mươi bảy Kiếm Ấn.
"Hai nhiệm vụ kiếm được một trăm năm mươi bảy Kiếm Ấn, có khi những đồng môn ở bên ngoài trải qua gian khổ, thậm chí gặp phải chiến đấu sinh tử, còn không kiếm được nhiều như ta." Lục Huyền cảm khái nói.
"Nhiều Kiếm Ấn như vậy, mua thêm một loại linh chủng tam phẩm cũng dư dả rồi, ngoài ra còn có thể mua thêm một quả trứng yêu cầm hoặc là ấu điểu loại tốc độ."
Lần trước, ở thời điểm hắn tiến vào Tư Nông điện, đã để ý tới giá cả của linh chủng tam phẩm rồi, muốn mua một loại, cần phải bỏ ra từ mấy chục đến hàng trăm Kiếm Ấn.
Còn vì sao hắn lại muốn mua một con yêu cầm để nuôi thử, chỉ đơn giản là những loại linh thực bên trong linh điền của hắn khá đặc thù, cần phải chăm sóc hàng ngày, hắn không tiện ở lại bên trong khu nhà đá gần Thiên Long hồ, nhất định phải phân chia thời gian để mỗi ngày đi đi lại lại giữa hai nơi.
Đường xá xa xôi, không thể tự mình bay đi, đương nhiên hắn phải nhờ đến Linh hạc, nghĩa là mỗi ngày cần tiêu hao hai linh thạch.
Mặc dù với tài sản hiện giờ của Lục Huyền, hoàn toàn có thể gồng gánh được một chút chi phí đi lại ấy, nhưng từ trước đến nay, hắn luôn có thói quen tiết kiệm, trong khi bản thân lại không có ý định đi mua pháp khí phi hành, vì vậy mới lên kế hoạch nuôi một con phi cầm.
Chờ sau khi nó lớn lên, có thể làm phương tiện đi lại cho mình, đồng thời cũng có thể nhận được quầng sáng ban thưởng, tuyệt đối là một công đôi chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận