Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 427: Thanh Giác Long Lý!

Chương 427: Thanh Giác Long Lý!
"Vậy ta sẽ không khách sáo." Lục Huyền cười nói: "Vừa hay ta có chuyện muốn hỏi thăm Thạch đạo hữu một chút. Thạch đạo hữu tới quần đảo này trước ta, chẳng hay ngươi có từng nghe được tin tức về linh dịch tam phẩm trở lên hay không?"
"Linh dịch tam phẩm? Không phải Lục đạo hữu vừa mới mua được một bình Huyền Nguyên Trọng Thủy từ chỗ Cực Quang thương hội sao? Chẳng lẽ còn thiếu?"
"Gần đây ta đang thử bồi dưỡng cải tạo một số loại linh thực nên cần thí nghiệm và so sánh các loại linh dịch khác nhau, vì vậy ta muốn thu thập càng nhiều linh dịch cao cấp càng tốt."
Đương nhiên Lục Huyền sẽ không nói thật cho Thạch Trọng, là mình dùng nó để bồi dưỡng Long Hài Thảo ngũ phẩm.
"Linh dịch tam phẩm trở lên... Trên người ta không có loại bảo vật như vậy, nhưng đúng là ta từng nghe nói đến chuyện này, đợi trở về đảo ta sẽ xác nhận lại, chờ tới lần sau gặp mặt sẽ cho Lục đạo hữu một câu trả lời thuyết phục." Thạch Trọng trầm ngâm một lát rồi nói.
"Được, vậy thì cảm ơn Thạch đạo hữu." Lục Huyền cảm kích nói.
Có thể sử dụng một vài thông tin hải ngư không đáng kể để đổi lấy tin tức về linh dịch phẩm cấp cao, đây đã là kết quả tương đối tốt với hắn rồi.

Vô Ngần hải, sóng lớn chập chùng.
Chiếc cần câu dài mấy trượng trong tay Lục Huyền chậm rãi vươn ra từ gian lầu gỗ, một sợi dây câu màu trắng bạc trực tiếp rơi xuống mặt biển phía xa xa.
Khi dây câu đáp xuống dưới, có thể trông thấy một con hải ngư nhất phẩm đang chuyển động xung quanh dây câu, trong bụng hải ngư chứa lưỡi câu có phù văn nhàn nhạt.
Hắn nghe Thạch Trọng nói, trong vùng biển này thỉnh thoảng lại xuất hiện bóng dáng của Long Lý, còn có thể dùng hải ngư còn sống câu chúng, vì vậy mới nảy sinh ý tưởng muốn thử một phen.
Đột nhiên, dây câu truyền đến một luồng lực lượng khá lớn, dưới cảm nhận của linh thức, cả hải ngư và lưỡi câu đều bị một con cá lớn nuốt chửng.
Lục Huyền dùng sức kéo, cá lớn mới trồi lên khỏi mặt nước, một xoáy nước hình thành cắt đứt dây câu, lưỡi câu trong cơ thể hải ngư cũng bị nó cắn nghiền nát.
Con cá lớn kia đã lấy lại được tự do, một mảnh thanh quang lóe sáng trên đầu nó, cái đuôi cá quẫy thật mạnh, nhanh chóng vận dụng thủy độn thuật chạy trốn ngay.
Khi con cá nổi lên mặt nước, Lục Huyền đã nhìn thoáng qua được toàn bộ thân hình nó. Nó dài chừng một trượng, thân thể thon dài, trên cơ thể có phủ rất nhiều vảy cá màu xanh đậm, hai sợi râu cá màu xanh đen trực tiếp kéo dài đến phần đuôi cá, trên đầu còn có một cái sừng dài ba tấc, chính nó đã tạo nên một chút gì đó khá bất phàm cho con cá lớn này.
Sau khi con cá lớn nọ cắn mồi câu, Lục Huyền cũng lập tức biết được thông tin chi tiết có liên quan đến nó.
【Yêu thú Thanh Giác Long Lý tam phẩm, giai đoạn ấu sinh, trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch Chân Long mỏng manh, trời sinh cự lực, trong quá trình trưởng thành sẽ tự động lĩnh ngộ thuật pháp hệ thủy cấp thấp và trung cấp, ở trong phạm vi nhất định có thể triển khai chạy trốn bằng thuật thoát nước.】
"Thanh Giác Long Lý?" Lục Huyền nhìn theo phương hướng con cá lớn kia biến mất, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc.
Hắn từng gặp một con Long Lý ở chỗ Tống gia Tống Tư Ninh, nhưng nó chỉ là yêu thú nhị phẩm, mà con cá lớn màu xanh đậm suýt thì bị hắn câu được này lại là Thanh Giác Long Lý tam phẩm.
"Nhớ lại thì huyết mạch Chân Long trong cơ thể con Long Lý kia là cực kỳ mỏng manh, mà con Long Lý vừa rồi thì huyết mạch Chân Long trong người là mỏng manh. Có lẽ đây chính là nguyên nhân dẫn đến phẩm cấp của chúng nó khác biệt. Dị chủng Long Lý tam phẩm thời kỳ ấu sinh, nếu tóm được và nuôi nấng, chắc chắn sẽ nuôi ra một quầng sáng màu trắng."
Lục Huyền nghĩ thầm, rồi không chút do dự, nhấc một con linh ngư tươi mới từ trong ao ra. Hắn khống chế nó, cẩn thận mổ bụng cá, rồi nhét lưỡi câu vào bên trong, lại thêm một ít mồi mà Long Lý yêu thích, cuối cùng là dùng Nguyệt Hoa Châu cầm máu chữa thương cho nó, giúp nó khôi phục lại dáng vẻ bình thường khoảng bảy mươi, tám mươi phần trăm.
Tiếp đó, hắn mượn một chiếc cần câu mới từ Thạch Trọng. Thân cần được làm bằng linh mộc tam phẩm, lưỡi câu được rèn từ linh khoáng tam phẩm và dây câu được chế tạo từ sợi tơ của Huyết Ngọc Thù tam phẩm.
Chỉ trong chớp mắt, khẩu ‘súng bắn chim’ trên tay đã được thay bằng pháo.
"Lục đạo hữu, ngươi vừa phát hiện ra một con dị chủng Long Lý thật sao?" Thạch Trọng rất sợ sẽ làm ảnh hưởng đến Thanh Giác Long Lý, khiến nó phát hiện ra sự có mặt của bọn họ rồi không trồi lên nữa, nên ngay cả thở mạnh một hơi gã cũng không dám, chỉ dám truyền âm cho Lục Huyền hỏi thăm xem sao.
Chu Băng Vũ cũng lặng lẽ đứng sang một bên, im lặng không nói gì.
"Đúng vậy, nó rất khác với những con Long Lý ta từng gặp được trước đấy." Lục Huyền ném một con hải ngư nhất phẩm đáp xuống mặt biển xa xa, bình thản trả lời.
Thạch Trọng lập tức cảm thấy hưng phấn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía lưỡi câu rơi xuống.
Dị chủng Long Lý đó! Ngay cả gã cũng không đủ khả năng câu được nó, nhưng nhìn thôi cũng đủ đã mắt rồi.
Hải ngư liên tục bơi lội dưới đáy biển sâu, bởi vì bị thương nên tốc độ bơi của nó càng lúc càng chậm.
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, đột nhiên Lục Huyền cảm nhận được con hải ngư bên dưới vừa bị nuốt chửng chỉ trong một ngụm. Từng sợi gân xanh trên cánh tay hắn ầm ầm nổi lên, xương cốt bên trong giống như ngọc thạch trong suốt, hắn dùng sức vung cần về phía sau. Con Thanh Giác Long Lý dài chừng một trượng đã được đưa lên khỏi mặt biển.
Bởi vì thay đổi trang bị nên Thanh Giác Long Lý không thể nhanh chóng thoát khỏi sự trói buộc của lưỡi câu và dây câu như lần trước.
Linh lực trong người Lục Huyền dâng trào, phù văn trên lưỡi câu lặng lẽ phát sinh biến hóa, mấy luồng linh lực lan tràn ra, trực tiếp bao vây lấy con Thanh Giác Long Lý kia.
Thanh Giác Long Lý phát ra một tiếng gầm rú trầm đục, hàng chục lưỡi đao nước sắc bén bắn tới, muốn gắng sức cắt đứt sợi dây câu thật nhanh.
Tuy nó là hải ngư tam phẩm, có thiên phú dị bẩm nhưng xét cho cùng, nó vẫn đang ở trong giai đoạn vị thành niên, không thể dễ dàng cởi bỏ ràng buộc giống như vừa rồi nữa.
Một sợi dây thừng đen nhánh bay ra khỏi ống tay áo Thạch Trọng, nó trực tiếp trói con Thanh Giác Long Lý kia lại, rồi đưa nó trở về lầu gỗ bằng tốc độ ánh sáng.
"Đúng là một con Long Lý dị chủng, nhìn dáng vẻ thần dị của nó thì hẳn là một con yêu thú tam phẩm. Chúc mừng Lục đạo hữu đã câu được một con Long Lý dị chủng!" Thạch Trọng nhìn con Thanh Giác Long Lý đang nhảy nhót trên mặt đất, trong mắt lóe lên một tia hâm mộ.
Câu được một con hải ngư tam phẩm, dù chỉ là một con ấu ngư, đó cũng là trải nghiệm mà gã chưa từng có rồi.
"May mắn, nhờ có cần câu của Thạch đạo hữu, mới thành công câu được con linh ngư này." Lục Huyền cười nói.
Thạch Trọng hâm mộ thì hâm mộ, nhưng không hề có ý nghĩ gì khác với con Thanh Giác Long Lý này.
Bởi đối với gã, một con hải ngư tam phẩm cũng không có bao nhiêu giá trị, trừ phi là đích thân gã câu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận