Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1282: Bước Đầu Tiếp Xúc (2)!

Chương 1282: Bước Đầu Tiếp Xúc (2)!Chương 1282: Bước Đầu Tiếp Xúc (2)!
"Trần sư điệt, lúc trước ta ngẫu nhiên nhận được một phần bảo vật do sư thúc tổ Trần Hiêu Bạch lưu lại, chính thứ kia đã trợ giúp rất nhiều trên con đường tu hành của ta. Hiện giờ cũng miễn cưỡng xem như tu hành có thành tựu, lại may mắn tìm được sư điệt ngươi, đương nhiên phải có báo đáp." Lục Huyền nói xong, đã nhanh chóng lấy từ trong túi trữ vật ra mấy thứ, đưa đến trước mặt Trần Thanh Sương.
"Ở đây có ba tấm kiếm phù tứ phẩm, có thể trong nháy mắt phóng ra kiếm khí cường đại, nói không chừng trong lúc ra ngoài thăm dò bí cảnh, dựa vào thứ này, ngươi có thể xoay chuyển thế cục hiểm nghèo."
"Hai viên Địch Trần Đan tứ phẩm, có thể loại trừ khí tức tà dị trong cơ thể, tránh bị yêu vật tà ma xâm nhập, ô nhiễm."
"Mặt khác còn có ba hạt Lôi Bạo Liên, sau khi ăn vào sẽ có hiệu quả rèn luyện nhất định đối với thân thể, đồng thời cũng có hiệu quả phụ trợ không tệ đối với quá trình tu luyện thần thông bí thuật hệ lôi."
Ba miếng kiếm phù mang theo kiếm ý bừng bừng phấn chấn, mặt ngoài có vô số kiếm khí rất nhỏ đang di chuyển, hai viên Địch Trần đan, xung quanh có thanh linh khí quanh quấn, cùng với ba hạt sen màu trắng bạc, mơ hồ có lôi quang hồ quang điện rất nhỏ nhảy nhót, lập tức xuất hiện trước mặt Trần Thanh Sương.
"Cái này... Quá quý trọng rồi." Trần Thanh Sương cố gắng chuyển dời ánh mắt từ trên mấy món bảo vật này đi, sau đó cúi đầu nói.
Đối với nàng, mấy món bảo vật vừa được Lục Huyền lấy ra này đầu cực kỳ trân quý, khiến cho nàng ngại ngùng, không có ý tứ muốn nhận lấy chúng. "Không sao, đây là thứ sư điệt nên được, coi như ta thay Trần sư thúc tổ chiếu cố hậu nhân của ngài ấy một phen đi." Lục Huyền khẽ cười nói. Hắn lấy ra mấy món bảo vật này là cực kỳ phù hợp đối với Trần Thanh Sương còn đang dừng lại ở cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, vừa có thể phát huy ra tác dụng không nhỏ trên đường tu hành sau này của nàng, cũng có thể phòng ngừa chúng sẽ dẫn tới một ít phiền toái không cần thiết cho nàng.
Đúng là trên người hắn đang có rất nhiều bảo vật ngũ phẩm thậm chí cả phẩm cấp cao hơn, nhưng nếu đưa chúng cho Trần Thanh Sương, kiểu gì cũng khiến đối phương nảy sinh hiềm nghỉ tựa như không có việc gì lại xum xoe nịnh nọt, bởi vậy, hắn chỉ có thể chờ sau khi quen biết thân thiết hơn một chút, lại tìm cơ hội thích hợp đưa ra, chậm rãi lấy được tín nhiệm của vị hậu nhân Trần gia này.
"Đạo Nguyên Anh kiếm phách trong Tâm Kiếm hồ kia cũng không phải dễ dàng nhận được như thế." Trong lòng hắn than nhẹ một tiếng.
Trần Thanh Sương từ chối không được, đành phải nhận lấy vài món bảo vật kia. Trong lòng nàng đã có sự cảm kích thật sâu đối với Lục Huyền rồi.
Mấy món bảo vật nàng vừa nhận được này, món nào cũng có thể xưng tụng là mặt hàng trân quý hiếm thấy trong đám bảo vật cùng giai, thậm chí kiếm phù cùng với Địch Trần Đan còn là hàng hoá có cầu mà không đủ cung, dù trong tay có nhiều linh thạch cũng không nhất định sẽ mua được.
"Đa tạ Lục sư thúc!" Nàng kính cẩn thi lễ nói.
"Không cần cảm ơn, một chút ưu ái này là chuyện ta nên làm. Ta cũng coi như có chút địa vị ở Hoàn Chân Kiếm Phong, nếu ngày sau ngươi có việc cần hỗ trợ, có thể dựa vào tấm phù lục đưa tin này tới tìm ta." Lục Huyền dứt khoát đưa cho Trần Thanh Sương một tấm phù lục truyền tin, lại mở miệng dặn dò.
"Được." Trần Thanh Sương dùng cả hai tay tiếp nhận phù lục, sau đó cần thận để nó vào trong túi trữ vật của mình.
Lục Huyền cũng không dừng lại quá lâu, đã lên tiếng cáo từ rời đi.
"Không biết phải làm như thế nào mới có thể hóa giải được chấp niệm trong lòng đạo kiếm phách kia, chỉ có thể kết mối giao tình cùng hậu nhân của Trần gia trước, sau đó lại từ từ lên kế hoạch sau." Hắn điều khiển phi kiếm, vừa đi tới Kiếm Cung vừa âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Lần trước khi tiến vào Tâm Kiếm hồ, hắn đã ngoài ý muốn nhận được mấy khối Ảnh Thạch, sau đó dùng chúng để đổi lấy không ít Kiếm Ẩn, hiện trong tay đang có nhiều Kiếm Ấn thì đương nhiên là phải tiêu phí một phen, xem có thể tìm được linh chủng mình hằng ngưỡng mộ trong lòng hay không. Bên trong Linh Thực Điện của Kiếm Cung.
Có kinh nghiệm lúc trước, hắn tỏ ra cực kỳ quen thuộc đi thẳng đến phía trước mấy tấm bia đá bạch ngọc kia, tìm kiếm những hạt linh chủng cao giai trân quý hiếm thấy. "Đáng tiếc số lượng linh chủng thất phẩm cực kỳ có hạn, hiện giờ chỉ có vài viên ít ỏi mà ta còn chưa đủ tư cách đi trao đổi chúng." Lục Huyền đưa ánh mắt tràn ngập thèm thuồng đảo qua phần đông đám linh chủng bên trong bia đá, trong lòng âm thầm thở dài nói.
"Xem ra sau này còn phải nghiên cứu cải tiến Kiếm Thảo nhiều hơn một chút, nếu như cải tiến ra chừng một - hai chủng Kiếm Thảo tứ phẩm mới, thậm chí là ngũ phẩm, thì nói không chừng mấy hạt linh chủng thất phẩm của Kiếm Thảo trong này cũng không cần ta mở miệng nói ra mà Hoàn Chân Kiếm Chủ sẽ đích thân đưa tới."
"Chỉ có thể cho Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm chịu ấm ức một chút, để một đoạn thời gian sau này, dùng nó đi tẩm bổ linh chủng Kiếm Thảo nhiều hơn, ít đi dụ dỗ gạ gẫm với những thanh phi kiếm lớn nhỏ kia." Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó đi tới phía trước tấm bia đá có ghi chép nội dung về linh chủng Kiếm Thảo.
Hắn trực tiếp bỏ qua những loại linh chủng phẩm cấp khá thấp bên dưới, trọng tâm đầu đặt cả lên những hạt linh chủng ngũ phẩm lục phẩm, nhất là những chủng loại trân quý hiếm thấy.
"Ồ? Lần này lại có hai hạt linh chủng Thiên Nguyên quả?" Lục Huyền kinh hỉ nói. Hắn có ấn tượng rất sâu với loại linh thực lục phẩm này.
Lúc trước, khi Lôi Hống Thú nhất tộc gặp phải nguy cơ, mà Thanh Giác Lôi Huỷ vốn trấn thủ lãnh địa tộc đàn lại bởi vì đại nạn buông xuống, khiến cho chiến lực suy giảm rất nhiều, tình thế vô cùng nguy cấp.
Trước đó, Lục Huyền đã được Lôi Hống Thú nhất tộc cùng với Thanh Giác Lôi Huỷ chiếu cố rất nhiều, mới lần đầu tiên vận dụng thảo mộc linh khí đã chuyển hóa trong Thần Mộc Thanh Hồ quy mô lớn, để thúc giục Thiên Nguyên Quả có thể tăng thêm thọ nguyên, từ đó nhận được Quy Hạc Nguyên Đan - một loại đan dược thất phẩm.
Sau khi Thanh Giác Lôi Huỷ ăn Quy Hạc Nguyên Đan và Thiên Nguyên quả, đối phương đã trực tiếp trở về thời kỳ đỉnh phong, từ đó dựa vào sức một mình đánh lui ba vị Nguyên Anh Chần Quân vây công lãnh địa Lôi Hống Thú.
Sau đó, vì bày tỏ lòng cảm tạ, nó đã mang theo Lục Huyền quét ngang khu dược viên thượng cổ hắn từng tiến vào trước đó, lại trợ giúp hắn di dời gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng vào trong động phủ của mình, đồng thời còn nhận được một hạt linh chủng thất phẩm Khinh Hồng Tiên Vũ. "Linh quả linh dược có thể tăng thêm thọ nguyên cũng không thấy nhiều, nhất định phải đổi được hai hạt linh chủng Thiên Nguyên quả này." Lục Huyền vội vàng đánh dấu hai hạt linh chủng trong tấm bia đá bạch ngọc kia trước.
Linh chủng bực này một khi không để ý sẽ bị nhóm linh thực sư khác cướp đi, có thể ngoài ý muốn phát hiện đã coi như có chút may mắn rồi. Trước mắt trong vô số những loại linh thực hắn từng trồng, cũng chỉ có hai loại mang theo công dụng tăng thêm tuổi thọ, một loại là Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm, một loại là Thiên Nguyên Quả lục phẩm trước mắt. Trong đó, Dị Thọ Bàn Đào còn có một chút tác dụng tà dị, sau khi phục dụng có thể sẽ sinh ra hiệu quả tiêu cực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận