Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 382: Lặn Xuống Đáy Thiên Long Hồ!

Chương 382: Lặn Xuống Đáy Thiên Long Hồ!
"Tương truyền là rất nhiều năm về trước từng có vị trưởng lão Kết Đan thử vớt nó ra, nhưng lại bị một tia ý chí trên hài cốt Chân Long ngăn cản, thậm chí vị trưởng lão kia còn bị nó cắn trả trọng thương, vì vậy sau này không có ai đi thử nữa. Vả lại nếu đặt bộ hài cốt kia ở dưới đáy hồ, vô hình trung sẽ có long khí yếu ớt phiêu tán ra ngoài, thứ này cực kỳ có lợi cho sự phát triển của đám Giao Long cự mãng, cũng dần dần hình thành nên Thiên Long hồ như ngày nay."
Lục Huyền gật đầu thật mạnh, sau đó trong lòng nổi lên một chút tâm tư đề phòng, nhìn về phía văn sĩ nho nhã: "Vậy sư huynh..."
Linh thực ngũ phẩm có sức hấp dẫn rất lớn đối với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, tuy hai người đều là đệ tử cùng một tông môn, nhưng cũng khó bảo đảm Đào Chi Thanh này thà mạo hiểm cũng muốn độc chiếm bảo vật.
Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng nếu tình huống xấu nhất xảy ra thì trong lòng Lục Huyền vẫn tràn đầy tự tin, dù trong tay đối phương có hơn chục con Giao Long trợ trận cùng với rất nhiều bảo vật khác, hắn cũng nắm chắc có thể an toàn rút lui.
"Lục sư đệ phát hiện ra dấu vết của Long Hài Thảo, ta cũng muốn chia sẻ bảo vật với sư đệ lắm, đáng tiếc chúng ta đều không có tư cách tiến vào chỗ sâu dưới đáy Thiên Long hồ. Ta sẽ báo cáo chuyện này lên cho tông môn xử lý! Còn về chuyện đã tìm thấy Long Hài Thảo thế nào, ta cũng sẽ bẩm báo đúng sự thật, không tham công lao của sư đệ." Văn sĩ nho nhã thở dài một hơi, linh quang lấp lóe bên ngoài túi trữ vật, một con khôi lỗi mộc điểu lập tức xuất hiện trước mặt hai người.
Môi gã mấp máy, nhanh chóng truyền tin tức có liên quan về Long Hài Thảo vào trong đó, khôi lỗi mộc điểu vỗ cánh phành phạch, nhanh chóng bay lên trời rồi biến mất.
"Chờ một chút, chuyện liên quan đến hài cốt Chân Long và linh thực ngũ phẩm, tông môn sẽ sớm phái người tới xử lý." Gã bất đắc dĩ nói với Lục Huyền ở bên cạnh.
Lục Huyền gật đầu tỏ vẻ không sao cả, nhưng trong đầu đang tính toán liệu mình có thể tiến vào đáy Thiên Long hồ xem một chút hay không. Đương nhiên hắn biết sẽ có tu sĩ cảnh giới cao hơn của tông môn đến đây xem xét, mà trong lòng hắn cũng không có ý định thu lấy Long Hài Thảo, chủ yếu chỉ muốn nhìn xem bí ẩn dưới đáy hồ là gì thôi.
"Ngang ~" Trong khi hai người Lục Huyền đang chờ đợi, đột nhiên một tiếng rồng ngâm ẩn chứa long uy mơ hồ vang lên bên tai mỗi người. Âm thanh vừa dứt, một thanh niên vạm vỡ đã xuất hiện cạnh.
Thanh niên này mặc một bộ pháp bào màu đỏ, nhìn chất liệu thì dường như thứ này được làm từ da của Giao Long, thậm chí còn có hư ảnh của một con Giao Long như ẩn như hiện lóe lên trong lúc người nọ bước đi.
Thanh niên này có một đôi con ngươi dựng thẳng màu vàng óng, khí thế không giận tự uy nghiêm, trên cổ còn có lân phiến màu đỏ kéo dài đến tận ngực.
"Long Ly sư huynh, không ngờ sư huynh lại đích thân đến đây. Vị bên cạnh này chính là Lục Huyền sư đệ vừa tấn chức đệ tử nội môn chưa được bao lâu, am hiểu linh thực linh thú nhất đạo. Cũng chính sư đệ ấy là người đã phát hiện ra Long Hài Thảo trong cơ thể con Tuyết Tuyến Giao của ta." Đào Chi Thanh vội vàng giới thiệu Lục Huyền với tu sĩ nửa người nửa rồng này.
"Lục sư đệ, vị này là Long Ly sư huynh, một trong những đệ tử chân truyền, cũng chính là một trong những người quản lý thực sự của Thiên Long hồ."
"Sư đệ xin chào Long Ly sư huynh." Lục Huyền nhanh chóng thi lễ, đệ tử chân truyền có thể tính là nhóm người mạnh nhất dưới Kết Đan của Thiên Kiếm Tông, tu vi cao hơn hắn không biết bao nhiêu.
"Lục sư đệ." Thanh niên vạm vỡ nọ khẽ gật đầu, lại đưa mắt nhìn về phía con Tuyết Tuyến Giao ngu ngơ chả biết gì vẫn đang bị khống chế bên cạnh hồ.
"Nó được tìm thấy trong cơ thể con Giao Long này." Đào Chi Thanh lấy Long Hài Thảo còn chưa bị Giao Long tiêu hóa hết tới, trình lên cho Long Ly.
"Có lẽ nó được phát hiện ở dưới đáy Thiên Long hồ." Thanh niên vạm vỡ đưa ra phán đoán.
"Ta muốn đi xuống xem một chút, nếu hai người nguyện ý, cũng có thể đi theo ta. Nhưng có một điều kiện tiên quyết, dưới đáy Thiên Long hồ còn sót lại một chút long uy nhất định, càng đi vào chỗ sâu, long uy càng mạnh. Nếu muốn đi xuống, chỉ cần người đừng cách ta quá xa, là ta có thể bảo vệ được các ngươi. Hơn nữa di chuyển dưới nước không tiện, cho nên tốt nhất là trên thân các ngươi có phù lục hộ thân hoặc pháp khí hệ thủy, mới có thể hoạt động được như bình thường."
"Vậy ta sẽ không đi theo sư huynh xuống dưới tham gia náo nhiệt." Đào Chi Thanh ngượng ngập đáp.
"Long sư huynh, vừa vặn là trong tay ta có một viên tam phẩm Thủy Hành Châu, có thể giúp ta ở dưới thủy vực vạn trượng vẫn có thể đi như trên đất bằng, hẳn là sẽ không có vấn đề gì khi tiến vào đáy Thiên Long hồ." Lục Huyền tiến lên một bước và nói. Đồng thời trên tay hắn có nắm một hạt châu lớn bằng cái trứng chim bồ câu, với thủy khí mơ hồ tràn ngập bên trên.
Đây chính là bảo vật tam phẩm Thủy Hành Châu, hắn từng mở ra được từ quầng sáng phần thưởng khi Thủy Huỳnh Thảo thành thục, may mắn nó lại phù hợp với hoàn cảnh đặc thù của Thiên Long hồ.
"Sư đệ muốn đi mở mang kiến thức, mong sư huynh hãy dẫn theo ta tiến vào đáy hồ."
"Được." Thanh niên vạm vỡ gật đầu, chỉ cần Lục Huyền không làm ảnh hưởng đến hành động của gã, thì chuyện tiện đường dẫn theo cũng đơn giản mà thôi. Gã vốn không lo lắng về chuyện Lục Huyền có thể động tay động chân gì ngay dưới con mắt của mình.
"Đi theo ta." Long Ly quay đầu dặn dó Lục Huyền, sau đó mở miệng khẽ phun nhẹ một hơi. Ngay lập tức, một luồng long ảnh hư ảo thật nhỏ đã gầm thét lao ra từ trong miệng gã. Nó dừng lại ngay giữa không trung, trực tiếp hóa thành một cái ngọc ấn hình rồng, mặt nước không ngừng rung động, từng tòa cấm chế trận pháp hiện rõ ra ngoài.
Thanh niên vạm vỡ Long Ly dẫn đầu nhảy xuống nước, tiếp theo là Lục Huyền đang ngậm Thủy Hành Châu trong miệng.
Khoảnh khắc tiến vào Thiên Long hồ, hơi nước từ bên trong Thủy Hành Châu lập tức bay ra, nhẹ nhàng vây quanh thân thể Lục Huyền, hình thành nên một tấm màng trong suốt gần như vô hình, bám chặt vào người hắn.
Lục Huyền lập tức có một loại cảm giác kỳ diệu như cá gặp nước, áp lực dồn nén từ nước hồ bốn phía đã không còn là trở ngại đối với hắn, mà ngược lại, chúng đã trở thành trợ lực giúp hắn đi đi lại lại xung quanh.
"Hiệu quả của Thủy Hành Châu này tốt thật." Lục Huyền cảm khái một câu, rồi nhìn về phía Long Ly ở cách đó không xa. Chỉ thấy một luồng long ảnh hư ảo thoát ra từ trong pháp bào, nhẹ nhàng bay lơ lửng xung quanh người gã, cũng chẳng biết từ lúc nào, phía sau thắt lưng của gã đã nhô ra một cái đuôi rồng phủ đầy lân phiến màu đỏ sậm, nó không ngừng vung trái vung phải, trợ giúp Long Ly di chuyển cực nhanh, trực tiếp lặn xuống đáy hồ.
"Cái đuôi rồng này mọc ở đâu ra nhỉ..." Lục Huyền không khỏi suy nghĩ một chút, sau đó lại nặng nề lắc đầu, trực tiếp loại bỏ những ý nghĩ vớ vẩn kia đi, rồi vừa theo sát phía sau vừa tập trung ánh mắt lên người Long Ly phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận