Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 372: Những Ngày Tháng Nuôi Trùng…

Chương 372: Những Ngày Tháng Nuôi Trùng…
Lục Huyền im lặng hồi lâu.
Tin tức này có nghĩa là gì vậy? Đang ám chỉ ta đi giúp đỡ chúng nó mang thai sao?
Ta đường đường là Linh thực sư có tiếng trong Thiên Kiếm Tông, sao có thể đi trợ giúp hai con côn trùng quái dị mang thai được?
Đương nhiên, nếu chi trả đầy đủ tiền nong, ừm cũng không phải là không thể...
Theo như lời dặn dò của Chủng Cảnh Sơn, thì hiện nay cặp Bách Độc Phệ Tâm Trùng tứ phẩm ở bên trong trùng thất, đang tiến vào giai đoạn chuẩn bị mang thai. Chủng Cảnh Sơn đã tốn rất nhiều công sức chỉ để có được ấu trùng Bách Độc Phệ Tâm Trùng, nhưng rất lâu rồi vẫn chưa thu được kết quả.
"Có lẽ bởi vì chúng ở bên nhau quá lâu, nên không còn hứng thú với nhau nữa." Lục Huyền nghĩ thầm về lời gợi ý hắn vừa nhận được từ tin tức.
Đến tận đây, tất cả đám kỳ trùng trân quý hiếm thấy bên trong các trùng thất đều đã xuất hiện.
Yêu Đao Hắc Lang tứ phẩm là thích khách trời sinh.
Ngưng Ngọc Thù tam phẩm chăm chỉ phun tơ nên thường phát chứng hưng cảm.
Yêu trùng nhị phẩm Âm Hỏa Nghĩ có số lượng vô cùng nhiều, tập hợp lại không hề thua kém yêu thú tam phẩm phổ thông.
Thất Tinh Lưu Ly Trùng tam phẩm có thể nhả ra một loại bảo vật tên Lưu Ly Sa.
Cuối cùng là Bách Độc Phệ Tâm Trùng tứ phẩm đang ở trong giai đoạn chuẩn bị mang thai.
Hai chủng tứ phẩm, hai chủng tam phẩm, và một loại nhị phẩm thắng ở số lượng nhiều. Điều này để cho Lục Huyền hiểu rõ hơn về thực lực của đệ tử chân truyền tông môn.
Chỉ riêng những kỳ trùng được để lại bên trong Trùng Cốc đã là một nguồn lực lượng không thể khinh thường rồi, chưa kể đến những con đang được gã mang theo bên mình nữa.
Trong đó, cũng không thiếu những con đang ở trong trạng thái phát triển, chờ sau khi chúng hoàn toàn trưởng thành, là có thể ung dung đối phó với một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ phổ thông rồi.
Ngoại trừ trùng thất, bên ngoài Trùng Cốc không cần hắn phải tốn nhiều công sức đi quản lý nuôi dưỡng, chỉ cần đảm bảo trình tự vận hành cơ bản là được.
Trong một - hai tháng tiếp theo, phần lớn thời gian hắn đều sẽ ở bên trong Trùng Cốc này, nuôi dưỡng đủ loại kỳ trùng.
Trong môi trường bóng tối dày đặc, Lục Huyền cầm hơn chục con côn trùng khác biệt đi tới, rồi lần lượt ném chúng vào trùng thất theo các góc độ khác nhau. Khí đen đột nhiên dâng trào dữ dội, từng tiếng phập phồng vang lên bên tai không dứt, vô cùng ăn khớp trôi chảy.
Trong nháy mắt, một con bọ ngựa khổng lồ màu đen nhánh đã hiện rõ bên trong bóng tối, rồi đi đến trước mặt Lục Huyền. Con bọ ngựa này giơ đôi chân trước màu đen giống như đại đao đầy răng cưa lởm chởm lên, đôi mắt kép sẫm màu lồi ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ nhìn vào một bên của chân trước.
Lúc này, đang có một dòng chất lỏng màu xanh lục đậm đặc dính vào trên chân trước của Yêu Đao Hắc Lang, dù nó có làm thế nào đi chăng nữa cũng không thể rũ bỏ được, điều này khiến cho đôi mắt của con vật vẫn luôn lạnh nhạt này, không khỏi lóe lên một tia sốt ruột.
"Biểu hiện lần này không tệ, có thể chém ra liên tục mười lăm nhát mà không dừng lại tí nào. Đáng tiếc, ta đã giấu một con yêu trùng tương đối rắc rối ở bên trong hơn chục con yêu trùng kia. Khi giết chết nó, sẽ bắn ra một loại dịch thể sền sệt, cực kỳ khó vẩy đi, ngay cả khi dính trên pháp khí cũng phải rất lâu không thể gạt bỏ." Lục Huyền nhìn Yêu Đao Hắc Lang vẫn đang vẫy vẫy chân trước, khóe miệng khẽ cong lên.
"Đây cũng là một bài học nho nhỏ cho ngươi, để cho ngươi biết rằng chiến đấu không chỉ dựa vào bản năng, mà còn phải nắm trong lòng bàn tay rất nhiều yếu tố." Hắn nói lời thấm thía với Yêu Đao Hắc Lang.
Kỳ trùng tứ phẩm đã sở hữu linh trí cực cao rồi, bởi vậy khi nghe hắn nói, thi thoảng con bọ ngựa to lớn màu đen nhánh này sẽ gật đầu một cái, bày tỏ nó đã hiểu rồi.
Chuyện Lục Huyền vừa làm vốn được dựa trên một loại trò chơi nhỏ ở kiếp trước (trò chém hoa quả), là hắn đặc biệt bố trí cái bẫy này cho Yêu Đao Hắc Lang.
Lúc đầu, hắn chỉ ném vào chừng hai - ba con yêu trùng, sau khi quăng trùng vào trong phòng, hắn lại truyền lệnh cho Yêu Đao Hắc Lang phải chém giết côn trùng trước khi chúng rơi xuống đất. Nếu không làm được, những yêu trùng còn sống sẽ được thả ra khỏi trùng thất, những con đã chết sẽ trở thành thức ăn của Yêu Đao Hắc Lang.
Trong quá trình đó, hắn không ngừng nâng cao số lượng, điều chỉnh lực ném và gia tăng thêm các loại góc độ quái dị khác nhau, tất cả đều vì thỏa mãn dục vọng giết chóc ẩn sâu bên trong nội tâm Yêu Đao Hắc Lang.
Hôm nay, lại có thêm một cách chơi mới, hắn cố ý ném vào trùng thất một con yêu trùng đáng ghê tởm, nhằm dạy cho Yêu Đao Hắc Lang một bài học nhỏ.
Một cuộc kiểm tra nhỏ như vậy, đã làm mức độ thân thiết của Yêu Đao Hắc Lang với hắn tăng lên rõ rệt, khiến nó không còn vẻ lạnh lùng hờ hững như lúc đầu nữa.

Tại trùng thất Ngưng Ngọc Thù.
trong khoảng thời gian này hắn luôn theo dõi các dấu hiệu trước khi nhện bạch ngọc phun tơ. Ví dụ như suy nghĩ tâm tư, dấu hiệu cơ thể, các kiểu hành vi... Từ đó tìm ra quy luật cụ thể khi chúng phun tơ, để đảm bảo năng lực sản xuất cao hơn nữa, đồng thời cũng không còn dễ dàng phát sinh tranh đấu với đám đồng loại xung quanh.
Nhưng đáng tiếc, vẫn chưa có manh mối hay phát hiện gì cả.

Trong trùng thất của Âm Hỏa Nghĩ.
Hàng chục ngàn con Âm Hỏa Nghĩ đang ngưng tụ thành một người khổng lồ cao lớn, dưới sự điều khiển của Lục Huyền, người khổng lồ kia không ngừng biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau, giúp hắn thỏa mãn tâm nguyện nhỏ nhoi để lại từ kiếp trước.

Tại Trùng thất của Thất Tinh Lưu Ly Trùng.
Lục Huyền đã quen thuộc với sự tồn tại của Lưu Ly Sa, thậm chí quá trình nhặt rồi nhặt không ngừng như vậy đã mang đến cho hắn một loại cảm giác thu hoạch kỳ dị, mỗi lần tiến vào trong trùng thất, lại mang theo một chút chờ mong nho nhỏ.
Còn cặp Bách Độc Phệ Tâm Trùng kia, đã rất lâu rồi chúng nó vẫn không có động tĩnh, cả ngày vẫn ở trong trạng thái nhìn nhau đã thấy ghét.
Ngoài chuyện nuôi dưỡng và chăm sóc những con kỳ trùng này, Lục Huyền cũng thỉnh thoảng trở lại sơn phong của mình để bồi dưỡng đám linh thực và chơi đùa với các bạn nhỏ linh thú.
Mặc dù hiện tại, hắn không thể ngày ngày đi bồi dưỡng tỉ mỉ những loại linh thực trên sơn phong, nhưng mỗi cây đều ở trong trạng thái sinh trưởng tốt, điều này khiến Lục Huyền yên tâm hơn rất nhiều.

Vào một ngày này, khi hắn đang chăm sóc Mê Tiên Đào, đột nhiên trong đầu lại nảy ra một suy nghĩ, sau đó, hắn lập tức thu thập gần một nửa loại chướng khí màu phấn hồng phía dưới cây đào.
Chờ đến khi quay lại trùng thất, hắn cầm một cái bình bạch ngọc từ trong túi trữ vật ra, mở nắp bình, trực tiếp rót loại chướng khí màu phấn hồng sinh ra từ Mê Tiên Đào vào trong trùng thất.
"Trùng thất này quá mức đơn điệu và nặng nề, ở trong đây quá lâu cũng không có tâm trạng gì chứ đừng nói đến loại ham muốn kia. Hôm nay, ta sẽ tạo cho hai đứa một cái trùng thất tràn đầy tình thú, cam đoan các ngươi sẽ bộc phát thú tính dạt dào, chiến đấu hăng hái ngày đêm." Lục Huyền hắc hắc cười, hắn đưa mắt nhìn mảnh chướng khí màu phấn hồng càng ngày càng nồng đậm bên trong trùng thất, trong lòng tràn đầy tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận