Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 874: U Tuyển Hoa Đã Hoàn Toàn C...

Chương 874: U Tuyển Hoa Đã Hoàn Toàn C...Chương 874: U Tuyển Hoa Đã Hoàn Toàn C...
Nghe thấy giọng nói có vài phần quen thuộc này, trong đầu Lục Huyền lập tức nghĩ tới Ngọc Lâm tán nhân, hai người bọn họ đã từng gặp mặt ở Hắc Thủy Tỉnh Động. Đổi phương cũng là mật vị linh thực sư, ở thời điểm trao đổi với người này, hắn cũng nhận được một Ít kinh _ nghiệm bồi dưỡng linh thực từ chỗ đồi phương, nên có ân tượng rât sâu sắc.
“Hóa ra là Ngọc Lâm tán nhân, không thể tiếp đón từ xa, mong được thứ lỗi." Lục Huyền nhanh chóng đứng dậy rồi đi ra ngoài nghênh đón.
“Không có gì, ta cũng vừa hay đi ngang qua vùng này, nhớ tới động phủ của Lục đạo hữu ở gần đây nên mới nảy ra ý nghĩ tới bái phỏng một phen."” Ngọc Lâm tán nhân dịu dàng nói.
“Mời đạo hữu đi qua bên này." Lục Huyền dẫn nàng vào trong động phủ, lại dâng lên những trái linh quả linh trà do chính tay mình bổi dưỡng.
“Lúc ấy ta từng nghe đạo hữu nói mình có bổi dưỡng vài loại linh quả dùng làm đổ ăn vặt, hôm nay được thấy, quả nhiên tư vị tuyệt vời. Linh nhưỡng này lại càng trân quý hiểm thấy, dường như nó còn có thể tẩy rửa khí tức vấn đục trong cơ thể, không thua kém một số loại bảo vật có hiệu quả tương tự.” Ngọc Lâm tán nhân chậm rãi thưởng thức Ngọc Tẩy Linh Lộ, không ngừng gật gù, trong mắt ánh lên vẻ tán thưởng.
“Đạo hữu quá khen rồi.” Lục Huyển khiêm tốn đáp: “Chỉ đơn thuần là môi ngày ta đều ở bên trong động phủ làm bạn với linh thực nên mới tìm tòi được một ít đồ vật có liên quan thôi." “Lục đạo hữu đừng khiêm tốn thế, có tìm khắp Ly Dương cảnh thì Ngọc Tẩy Linh Lộ này cũng là bảo vật quý hiêm."”
Hai người nói chuyện phiếm thêm một lát, Ngọc Lâm tán nhân lại đưa mặt nhìn quanh bổn phía.
Đa số linh thực trong động phủ đều bị ẩn giầu bên trong màn sương trăng nống đậm nên không thể. nhìn rõ được, nhóm linh thực cấp cao kia càng là những bảo vật quan trọng của Lục Huyền, chúng được bảo vệ bởi tầng tầng lớp lớp trận pháp câm chê.
Ngày thường tu sĩ tới đây làm khách cũng không nhiều, chỉ thỉnh thoảng mới có người tới, nếu để người ta biết trong động phủ của hẳn có nhiều linh chủng ngũ phẩm và lục phẩm như thế, kiểu gì cũng sẽ đưa tới mối họa cho bản thân. Nhất là những loại linh thực âm phủ cần huyết nhục hổn phách để tẩm bổ, một khi bị người ngoài phát hiện, rất có thể sẽ rước lấy vô số phiền phức không đáng có. “Không ngờ Lục đạo hữu lại gieo. trồng nhiều linh thực như vậy, hắn là trong nhóm này có không ít linh thực tam phẩm tứ phẩm."
Tránh làm Lục Huyền không vui nên Ngọc Lâm tán nhân chỉ dùng linh thức đảo qua xung quanh một lát, bởi vậy cũng chỉ có thể cảm nhận được tình trạng của nhóm linh thực đang được gieo trồng tại nơi này một cách đại khái mà thôi.
“Cũng tạm, chẳng qua là không có nhiều linh thực cao giai." Lục Huyền thấp giọng nói. Đúng là với nhu cầu của hắn hiện giờ, thì một - hai chục loại linh chủng ngũ phẩm lục phẩm vẫn là hơi ít.
“Đó là chuyện bình thường, dù sao thì Lục đạo hữu cũng vừa mới tần thăng Kêt Đan không bao lâu, trong khi phần lớn linh chủng ngũ phẩm đều là bảo vật do thiên địa sinh ra nên cực kỳ hiểm thây, môi một hạt đều trân quý vô cùng. Ta đột phá đến Kết Đan đã không dưới hai mươi năm, nhưng tới giờ cũng chỉ bổi dưỡng được ba loại linh thực ngũ phẩm, số còn lại phần lớn đều là nhị phẩm và tam phẩm.” Ngọc Lâm tán nhân lên tiếng an ủi Lục Huyền.
(( 1
Lục Huyền im lặng không nói, nếu ta chỉ có ba loại linh thực ngũ phẩm thì còn trồng trọt làm gì nữa, chẳng băng chuyên tâm tu hành còn hơn] “Đúng rồi Lục đạo hữu, không biết ngươi có nguyện ý cùng ta và mãy vị đạo hữu khác đồng hành tiến vào Lôi Hải không?” Ngọc Lâm tán nhân thấy Lục Huyền cứ một mực im lặng không nói nên vội vàng đổi sang chủ đề khác.
+Ổ? Ta cũng từng tới Lôi Hải không ít lần, không biết đạo hữu có chuyện gì quan trọng cần phải làm ở đó?” Lục Huyền lên tiếng hỏi.
“Ta muốn tới Lôi Hải để thu thập một ít linh lôi cô đọng, mặt khác cũng muốn thử xem mình có thể tìm được một - hai loại lôi dịch dùng để tu luyện công pháp, bồi dưỡng một loại linh thực thuộc tính Lôi hay không." Ngọc Lâm tán nhân nói qua về mục đích của mình.
“Lôi dịch vốn là bảo vật cực kỳ hiếm thấy trong Lôi Hải, bởi vậy lần này, rất có thể chúng ta sẽ phải đi vào khá sâu bên trong, cũng có khả năng đụng độ với lôi thú cấp cao. Nhưng mây vị đạo hữu cùng đi thăm dò với chúng ta đều có tu vi Kêt Đan, dù gặp phải lôi thú lục phẩm cũng có sức đánh một trận, bởi vậy đạo hữu không cần phải lo lắng về vấn để an toàn đâu.”
“Còn phải mạo hiểm đi tìm kiếm lôi dịch á? Không phải rất dễ nhận được lôi dịch trong Lôi Hải sao?" Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ. Lúc trước, khi tiến vào Lôi Hải, con Lôi Hồng Thú dị chủng kia đã đưa hắn tới câm địa sinh ra lôi dịch thần kỳ, bởi vậy hắn thực sự không hiểu lãm, vì sao Ngọc Lâm tán nhân lại phải hao phí nhiều công sức, còn mời người khác đi tìm kiêm lôi dịch như vậy.
“Ta không lo về phương diện an . toàn, chỉ là... ta vừa tân thăng Kết Đan chưa bao lâu, linh lực trong cơ thể còn chưa hoàn toàn vững chắc. Lúc trước, toàn bộ tâm tư của ta đều được đặt lên chuyện bồi dưỡng linh thực, trong tay vốn không có pháp khí cao giai, cũng không năm giữ thuật pháp cường đại, nều cùng đi chắc chăn sẽ kéo chân các vị đạo hữu, bởi vậy chỉ có thể nói một tiếng xin lôi mà thôi.” Lục Huyền khéo léo từ chối.
“Vậy thì tiếc quá, nói gì thì nói, có Lục đạo hữu cùng đi thì thực lực tổng thể của chúng ta vần mạnh hơn mấy phần.” Ngọc Lâm tán nhân cũng không ép Lục Huyền, giọng điệu chỉ có một chút tiếc nuối mà thôi.
Có lẽ lời Lục Huyền nói không giả, nhưng xét cho cùng, hẵn cũng là tu sĩ Kết Đan, dù chỉ vừa mới tần thăng không lâu nhưng cũng là một phần chiến lực không tầm thường rồi.
Nàng ngổi trong động phủ của Lục Huyền khoảng một canh giờ, hai người trao đổi những tâm đắc lĩnh hội được trong quá trình bổi dưỡng linh thực, sau khi cảm ứng được có đồng bạn đến gần, nàng mới chào Lục Huyền để rời đi.
Lục Huyền dõi mắt nhìn nàng đi xa, linh thức đảo qua xung quanh động phủ, lại lập tức kích hoạt hai tòa đại trận pháp ngũ phẩm rồi một lần nữa đi vào trong linh điển. Lần này, hắn đi đến khu vực linh điển âm phủ, đang gieo trồng rất nhiều loại linh thực tà dị. Vừa mới tiền vào đã có âm khí nồng đậm ập thẳng vào mặt, xen lân tiểng oán hổn kêu rên, gặm cắn hài cốt, tựa như một mảnh địa ngục trần gian.
Lục Huyền đã sớm quen thuộc với cảnh tượng như vậy nên nét mặt vần thản nhiên như thường, hắn bắt đầu cẩn thận đi xem xét trạng thái của môi một gốc linh thực tà dị trong này.
“U Tuyền Hoa đã hoàn toàn chín muổi!” Đột nhiên hắn chú ý tới thanh tiên độ bán trong suôt phía dưới U Tuyền Hoa đã hoàn toàn được kéo căng, trong lòng vui mừng không thôi.
Chỉ thấy một đóa U Tuyển Hoa đen nhánh u tĩnh trơ trọi một mình trong Oán Linh Nê, lại thây một dòng sông màu đen dài nhỏ kéo dài từ gôc cây một đường đi thăng lên trên. Dòng sông nhỏ này không ngừng phân ra thành từng nhánh, lan tràn đến tất cả các cành lá, bên trong có âm khí tỉnh thuần nổng đậm chậm rãi chảy xuôi như nước suối.
Nếu ngưng thần lắng nghe, còn mơ hồ nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận