Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 386: Đến Kiếm Đường!

Chương 386: Đến Kiếm Đường!
Bốn loại kiếm quyết này đều thăng cấp từ kiếm thuật lên thành kiếm thế, khiến hắn có thể tự do chuyển đổi giữa các loại kiếm thế khác nhau, tương tự như sự thay đổi và tuần hoàn của bốn mùa, từng chiêu từng thức đều bao hàm tự nhiên chi đạo.
"Có cảm giác dù mình không tu luyện 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 nhiều lắm, nhưng đến một ngày lại không hiểu vì sao bỗng dưng bản thân đã trở thành một cao thủ kiếm đạo rồi." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu.
Sau khi nhận được phần thưởng, đột nhiên trong đầu hắn lại sinh ra ảo giác, dường như bản thân đã đắm chìm trong 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 hàng chục hoặc hàng trăm năm rồi.
Nhưng thường ngày, thời gian hắn tu luyện 《 Đại Ngũ Hành Công 》 vốn không nhiều, chứ đừng nói đến chuyện tu luyện kiếm quyết.
"Nhưng khi bồi dưỡng Kiếm Thảo, bởi vì cần chăm sóc tinh tế hóa nên gần như quá trình này đã buộc ta phải liên tiếp kiểm soát và kích phát bốn loại kiếm khí kia lên trên Kiếm Thảo. So sánh với những kiếm tu bình thường khác, khi gieo trồng Kiếm Thảo, ta đã nhận được nhiều cơ hội để rèn luyện kiếm quyết hơn. Đó là chưa nói đến chuyện, quầng sáng màu trắng sẽ mang đến kiếm ý kiếm quyết tương ứng cho ta sau khi Kiếm Thảo thành thục. Nói chung, bồi dưỡng một gốc Kiếm Thảo, xem như là thu hoạch kép kiếm quyết luôn." Hắn nghĩ thầm.
"Mười gốc Kiếm Thảo nhận được lúc trước, đã thành thục tám cây, Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm còn cần một khoảng thời gian nữa mới thành thục, chờ cây Kiếm Thảo được kiếm khí Xích Diễm Kiếm nuôi dưỡng thành thục, đó chính là lúc ta nên đến Kiếm đường một chuyến rồi."
Trước đó, Thẩm Diệp từng đưa cho hắn mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, cứ hai cây hắn sẽ dùng một loại kiếm khí trong 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》đi bồi dưỡng, tổng cộng là tám cây. Hai cây còn lại, một gốc được Xích Diễm kiếm khí kết hợp từ Xích Diễm Kiếm và Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm tẩm bổ, một gốc khác được Tốn Lôi kiếm quang bồi dưỡng đã cải tạo thành công, biến thành Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm.
Vẫn còn một thời gian khá dài nữa Phong Lôi Kiếm Thảo mới có thể thành thục.
Nhưng chờ Xích Diễm Kiếm Thảo hoàn toàn trưởng thành lại chẳng mất bao lâu, khi nó thành thục, thông qua quầng sáng phần thưởng màu trắng, Lục Huyền đã nhận được Xích Diễm kiếm ý. Hắn lập tức sắp xếp chín cây Kiếm Thảo dựa theo thứ tự, và quyết định sẽ mang chúng đến Kiếm đường một chuyến, cho Thẩm Diệp một câu trả lời.
Một canh giờ sau, Lục Huyền đã đi tới vị trí của Kiếm đường. Hắn đứng phía trước một tòa kiếm trận mênh mông không biết kéo dài bao nhiêu dặm, rồi yên lặng chờ đợi ở nơi đó.
Linh thức không thể cảm nhận được phạm vi bao phủ của kiếm trận, chỉ thấy trên bề mặt trận pháp có vô số những tia kiếm khí như con cá tự do bơi lội. Nhìn thì có vẻ yên ả bình thường, nhưng một khi liều lĩnh thử xông vào trong kiếm trận, vô số kiếm khí kia sẽ lập tức bao phủ hắn vào bên trong.
Vì vậy, hắn đã sử dụng Truyền Tấn phù để liên lạc với Thẩm Diệp. Không bao lâu sau, một thanh niên có vẻ ngoài bình thường đi ra khỏi kiếm trận, tu vi của thanh niên này là Trúc Cơ sơ kỳ, vóc dáng thẳng tắp giống như một thanh kiếm sắc, đàng hoàng tự tin.
"Các hạ chính là Lục sư đệ đúng không?" Đôi mắt thanh niên kia nhìn chăm chú vào Lục Huyền, lại như có một luồng kiếm khí vô hình tập trung lên người hắn.
"Đúng vậy, chính là tại hạ, xin hỏi nên xưng hô với sư huynh như thế nào?"
"Cứ gọi ta là Lý sư huynh, Thẩm Diệp sư huynh đã căn dặn ta đi ra nghênh đón sư đệ, mời sư đệ đi sát phía sau ta, không được cách quá xa, bằng không kiếm trận có thể làm sư đệ bị thương."
Lục Huyền gật đầu, hắn lập tức đi theo thanh niên kia tiến vào trong kiếm trận.
Một tòa sơn phong kiếm khí khổng lồ nhanh chóng hiện ra trước mắt hắn, đủ loại kiếm khí điên cuồng nhảy múa xung quanh sơn phong.
Hai người đi đến phía trước một gian đình viện đơn giản. Có một tu sĩ hiền hậu đang lặng lẽ đứng trước cửa viện, sau lưng người này vẫn cõng một cái hộp kiếm đen thẫm, cả người giống như một thanh trường kiếm ẩn chứa kiếm ý nội liễm bên trong.
Đối phương chính là điện chủ Tư Nông điện, đồng thời cũng là lãnh đạo cao tầng của Kiếm đường - Thẩm Diệp, từng gặp Lục Huyền mấy lần và khá thưởng thức thiên phú của hắn.
"Thẩm sư huynh." Lục Huyền nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
"Lục sư đệ, đã lâu không gặp." Thẩm Diệp ấm áp cười nói, tu sĩ thanh niên lặng lẽ lui ra ngoài.
"Lần này Lục sư đệ qua đây, chẳng lẽ mười hạt giống Kiếm Thảo ta đưa cho sư đệ lúc trước đã trồng thành thục rồi sao?" Hai người nói chuyện phiếm một hồi, ôn lại chút chuyện xưa, sau đó Thẩm Diệp lên tiếng hỏi.
"May mắn không làm nhục mệnh, mười hạt linh chủng Kiếm Thảo Thẩm sư huynh giao cho ta đều đã sinh trưởng thành thục."
"Ồ? Vậy sao? Sư đệ mau lấy ra cho ta xem." Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Lục Huyền, trên mặt Thẩm Diệp lại xuất hiện một tia tò mò.
Lục Huyền phất tay, chín cây Kiếm Thảo có hình dạng như những thanh kiếm sắc bén nhanh chóng bay ra khỏi túi trữ vật, lần lượt bày ra trước mặt hai người họ.
"Kiếm Thảo phẩm chất tốt, nếu ta không đoán lầm, thì hẳn là nó được nuôi dưỡng bằng Hạ Nhật kiếm khí bên trong 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》." Thẩm Diệp cầm gốc Kiếm Thảo đầu tiên lên, dùng ngón tay búng nhẹ vào thân kiếm, một luồng kiếm khí vô hình bắn lên Kiếm Thảo, ngay lập tức kích hoạt phản ứng dữ dội từ bên trong Kiếm Thảo, khiến cho rất nhiều kiếm khí bạo ngược nóng nảy bắn nhanh ra ngoài.
"Không tệ." Thẩm Diệp gật đầu khen ngợi.
"Chín cây Kiếm Thảo, tất cả đều có phẩm chất tốt, Lục sư đệ đã phát huy vượt ngoài dự đoán của ta rồi." Sau khi cẩn thận kiểm tra chín cây Kiếm Thảo, gã lại quay đầu nói với Lục Huyền.
"Thường ngày ta đã dành rất nhiều thời gian và tinh lực cho linh thực, lại cộng thêm vận may khá tốt nên mới may mắn trồng được Kiếm Thảo phẩm chất tốt." Lục Huyền mỉm cười trả lời.
"Nhưng Lục sư đệ à, ta nhớ lúc trước, ta từng đưa cho sư đệ mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, sao bây giờ mới có chín cây Kiếm Thảo? Một gốc kia đã bồi dưỡng thất bại rồi sao?" Thẩm Diệp xác nhận số lượng Kiếm Thảo, sau đó lấy làm lạ hỏi.
"Ừm, một gốc Kiếm Thảo kia..." Lục Huyền dừng một chút, trong đầu đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào.
"Thất bại cũng không sao, bởi ngay cả những vị kiếm tu kinh nghiệm lão luyện trong Kiếm đường cũng không thể đảm bảo tỷ lệ thành công như sư đệ." Thẩm Diệp nhẹ nhàng an ủi Lục Huyền.
"Không phải, Thẩm sư huynh, gốc Kiếm Thảo kia … ta không cẩn thận đã cải tạo thành công, biến nó trở thành một gốc linh thực tam phẩm rồi." Lục Huyền nói nhỏ.
"Chỉ thiệt hại một cây Kiếm Thảo mà thôi." Thẩm Diệp lập tức theo bản năng nói: "Cũng không tính là..."
"Cái gì?" Đang định an ủi Lục Diệp, đột nhiên gã lại cao giọng nói, trong mắt tràn ngập kinh hãi.
"Lục sư đệ, ngươi vừa nói mình đã cải tạo một gốc Kiếm Thảo thành linh thực tam phẩm? Ngươi nghiêm túc chứ?" Chỉ trong nháy mắt, gã đã vọt tới trước mặt Lục Huyền, cẩn thận hỏi lại lần nữa.
"Đúng vậy, dựa vào kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực nhiều năm của ta, thì nó đúng là một gốc Kiếm Thảo tam phẩm mới." Lục Huyền dùng giọng điệu đầy kiên định trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận