Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 641: Ngọc Tẩy Linh Lộ!

Chương 641: Ngọc Tẩy Linh Lộ!
Tuy Lục Huyền làm người khiêm tốn, thích ẩn mình, lại rất ít rời khỏi động phủ hay đi giao tiếp với người khác, nhưng toàn bộ đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông đều biết bản môn có một vị linh thực sư, nhiệt tình đến cực hạn đối với chuyện bồi dưỡng linh thực, ngay cả tu hành cũng phải đặt phía sau linh thực.
Thiên phú cũng như trình độ của người này về linh thực cực kỳ khủng bố, đã thay tông môn giải quyết không ít vấn đề khó khăn.
Người bên ngoài chưa từng gặp được hắn đều biết như thế, nữa là vị linh thực sư Liễu Tố này?
Còn nhớ thời điểm Lục Huyền vừa mới tấn thăng làm đệ tử nội môn, trong một lần ngẫu nhiên, hắn tiến vào vòng tròn nhỏ với tất cả những thành viên bên trong đều là linh thực sư, còn từ đó học được không ít bí quyết nho nhỏ để bồi dưỡng linh thực.
Tất cả mọi người thực sự không ngờ, tiểu sư đệ lúc trước kia lại có thể trưởng thành đến tình trạng như thế chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi.
Điều này đã khiến cho ấn tượng của bọn họ đối với Lục Huyền có phát sinh một chút biến hóa nghiêng trời lệch đất, và trong lúc nói chuyện cùng Lục Huyền ít nhiều cũng mang thêm vài phần tâm tư muốn kết giao.
Đối với vấn đề của mọi người, Lục Huyền đều nghiêm túc trả lời, thay bọn họ giải quyết không ít nghi hoặc.
Hắn gần như không cần tu luyện và phần lớn thời gian đều dành cho việc bồi dưỡng linh thực, học tập tri thức có liên quan đến linh thực, lại có thể nắm giữ trạng thái tức thời của linh thực, xem như là chỉ thẳng đến bản nguyên của đại đạo, nên trình độ lý giải đối với linh thực nhất đạo của hắn cũng mạnh tương đương với nước từ trên thác cao đổ xuống, thường chỉ mấy câu ngắn ngủi đã vạch trần được nguyên nhân của vấn đề, làm cho người ta thể hồ quán đỉnh, trong nháy mắt liền sáng tỏ.
Gặp nhau nửa ngày, Lục Huyền trở lại động phủ trong sự lưu luyến không nỡ rời xa của mọi người. Hắn thấy sắc trời còn sớm, mới chậm rãi đi lại bên trong khe linh điền, xem xét tỉ mỉ trạng thái của linh thực trong linh điền.
"Ồ, có một trái Ngọc Lộ Quả thành thục."
Trong lúc đó, Lục Huyền ngoài ý muốn phát hiện, thanh tiến độ phía dưới một trái linh quả trên một gốc linh thực Ngọc Lộ Quả, đã hoàn toàn được kéo căng.
Trái linh quả nọ trong suốt như ngọc, từ mặt ngoài có thể nhìn thấy những giọt sương đang chậm rãi chảy xuôi, ngưng tụ không tan, khiến cho toàn bộ linh quả như được nước suối mát lạnh cọ rửa qua hết lần này đến lần khác, nhìn qua cực kỳ trong trẻo không tì vết.
【 Ngọc Lộ Quả, linh thực tam phẩm, được bồi dưỡng từ linh khí hóa sương tinh khiết, ẩn chứa linh lực tinh thuần phong phú, có thể dùng làm tài liệu chủ yếu của nhiều loại đan dược, cũng có thể trực tiếp sử dụng, hoặc ủ linh nhưỡng. 】
"Linh quả phẩm chất bình thường, coi như không tệ." Lục Huyền cẩn thận hái Ngọc Lộ Quả xuống, cất giữ ở bên trong hộp ngọc đặc chế, tránh cho sinh cơ của linh quả bị xói mòn.
Một quầng sáng màu trắng lặng yên xuất hiện tại vị trí của linh quả trước kia, hơi lập lòe tỏa sáng giữa đống cành lá xanh tươi. Khóe miệng Lục Huyền nhếch lên, vẽ ra một đường cong vui vẻ rồi đưa tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng.
Quầng sáng lặng yên vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng, vòng qua cành lá linh thực, tụ tập trên người Lục Huyền.
Thời điểm chúng tiến vào trong cơ thể hắn, Lục Huyền nhanh chóng cảm nhận được một tia mát mẻ thấm vào da thịt, khiến cho lỗ chân lông toàn thân vô cùng vui sướng mở ra.
Một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【 Thu hoạch một trái Ngọc Lộ Quả tam phẩm, thu được linh nhưỡng tứ phẩm Ngọc Tẩy Linh Lộ. 】
Một vũng linh dịch chợt xuất hiện trong tay Lục Huyền, rõ ràng là chất lỏng, nhưng lại có tính chất đặc biệt như ngọc, thuần hậu, trong veo, không tỳ vết, long lanh, cầm nó ở trong tay, một cảm giác mát lạnh sẽ xuyên qua phần tiếp xúc.
【 Ngọc Tẩy Linh Lộ, linh nhưỡng tứ phẩm, dùng Ngọc Lộ Quả làm tài liệu chủ yếu để ủ thành, sau khi phục dụng có thể tẩy rửa khí tức vẩn đục trong cơ thể tu sĩ, khiến linh khí trở nên thuần khiết không tỳ vết. 】
"Linh nhưỡng mới xuất hiện, rốt cuộc cũng có thể thay đổi khẩu vị rồi." Trong lòng Lục Huyền vui sướng vô cùng, bởi vì cho tới nay, thứ dùng để đãi khách trong động phủ của hắn cũng chỉ có một loại linh nhưỡng duy nhất là Bách Quả Linh Tương mà thôi, hiện giờ Ngọc Tẩy Linh Lộ xuất hiện, xem như đã bổ sung vào chỗ thiếu hụt này, làm phong phú thêm loại hình linh nhưỡng.
"Nếu mở ra phối phương thì càng tốt." Lục Huyền đưa mắt nhìn những trái Ngọc Lộ Quả còn lại đang ẩn giấu giữa những cành lá, trong giọng nói có mang theo vài phần chờ mong.
Mười cây Ngọc Lộ Quả là Đan Điện ủy thác hắn gieo trồng, trên mỗi một gốc linh thực kết ra được bốn - năm trái linh quả, tổng cộng có bốn mươi sáu trái.
Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia khi mở ra quầng sáng, Lục Huyền cho rằng khả năng mở ra phối phương Ngọc Tẩy Linh Lộ là không nhỏ.
Hắn uống một ngụm linh nhưỡng, một luồng cảm giác mát lạnh lập tức chảy từ yết hầu xuống dưới, rất nhanh đã chảy qua tứ chi bách hải, khiến cho toàn thân trong nháy mắt đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đầu óc vô cùng tỉnh táo sáng suốt.
"Có thể tẩy rửa khí tức vẩn đục trong cơ thể, công hiệu của nó cũng tương tự như hạt sen Địa Hỏa Tâm Liên, có vai trò cực kỳ quan trọng đối với những tu sĩ quanh năm ở bên ngoài, tiếp xúc với đám tà tu." Lục Huyền âm thầm cảm khái một câu.
Hắn lại đưa mắt quan sát những trái linh quả trên cây, còn có mấy quả sẽ chín trong vòng vài ngày, không cần vội vã sử dụng Thanh Mộc Nguyên Khí đi thúc giục chúng nó.
Ngày thứ hai, sau khi thu hoạch một trái Ngọc Lộ Quả, trong lúc Lục Huyền đang bồi dưỡng linh thực, đột nhiên Bách Lý Kiếm Thanh đi tới bái phỏng.
"Về rồi ư? Không sao là tốt rồi." Lục Huyền nhìn thấy gã, một tia lo lắng trong lòng cũng nhẹ nhàng buông xuống.
Thoạt nhìn bộ dạng Bách Lý Kiếm Thanh khá là phong trần mệt mỏi, dường như gã còn chưa trở về động phủ của mình, nhưng trên nét mặt lại có thêm mấy phần hưng phấn, có thể thấy được chuyến đi bí cảnh lần này, đã có thu hoạch không nhỏ.
"Hắc hắc, Lục sư huynh, ta đã nói là không có việc gì rồi mà?" Bách Lý Kiếm Thanh cười nói.
"Thu hoạch của đệ ở trong bí cảnh như thế nào? Có đụng phải nguy hiểm gì hay không?" Lục Huyền tò mò hỏi, hắn tuy cẩn thận không thích đi thám hiểm, nhưng vẫn có vài phần hứng thú đối với kinh nghiệm thám hiểm của người khác.
"Ta kết hợp với mấy người đồng môn cùng nhau tiến vào bí cảnh Hắc Ma Uyên. Tuy tu vi của mấy người chúng ta cũng đạt đến trình độ trung thượng trong số những tu sĩ tiến về bí cảnh, nhưng lại không dám tiến vào trung tâm bí cảnh, chỉ hoạt động ở vị trí nằm gần khu vực bên ngoài của bí cảnh mà thôi."
"Trong lúc đó, nhóm chúng ta đã đụng phải không ít yêu thú tà ma, nhưng con nào con nấy đều bị chúng ta liên thủ giải quyết hết, tình huống nguy hiểm nhất là đụng phải một con tà ma có thực lực tiếp cận Trúc Cơ trung kỳ, phải dùng không ít thủ đoạn mới giải quyết được nó. Có một vị sư đệ bởi vì trận chiến này mà bị thương không nhẹ, cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, mới đưa hắn về tông môn trị liệu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận