Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 360: Tiểu Hội Trao Đổi!

Chương 360: Tiểu Hội Trao Đổi!
"Đúng là ồn ào quá, thảo nào lại có nhiều vết nứt như vậy." Lục Huyền cảm thán một câu, rồi cẩn thận nhìn đoạn gốc ngọc trúc lưu ly trong tay tu sĩ nọ.
Chê thì chê, chứ loại linh thực trân quý hiếm thấy như này, hắn vẫn muốn chiếm làm của riêng cho mình, chẳng qua trong lòng còn đang do dự, không biết nên lấy thứ gì ra để trao đổi cho thỏa đáng thôi.
Trước mắt, loại bảo vật hắn có thể cầm ra trao đổi cũng không nhiều lắm, hai khối Vân Sơn Ngọc Lục tứ phẩm, năm khối linh khoáng Xích Cương Ngọc tứ phẩm, còn có Bạo Viêm Châu tam phẩm, Phần Nguyên Đan, ba khối Bách Niên Băng Phách cùng với ba bầu Dưỡng Kiếm Hồ Lô do chính tay hắn gieo trồng.
Về phần những loại pháp khí tam phẩm hay Tiếu Hải Kiếm phù tứ phẩm và Đại Nhật Kiếm phù, hắn muốn giữ chúng lại để dùng. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có linh khoáng Xích Cương Ngọc tứ phẩm và Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm là thích hợp dùng để trao đổi với các tu sĩ ở đây thôi.
"Huyễn Âm Trúc là linh thực tứ phẩm, tương truyền nó có thể mô phỏng ngôn ngữ của loài người và động vật, thậm chí còn có thể bắt chước những loại âm thanh kỳ lạ khác trên thế gian. Nó là tài liệu hàng đầu được lựa chọn để luyện chế sáo trúc có lực công kích âm thanh mạnh mẽ, đồng thời cũng được sử dụng để luyện chế các loại pháp khí đặc biệt khác." Tu sĩ nọ giới thiệu xong, nhưng hơn ba mươi tu sĩ Trúc Cơ phía dưới lại đồng loạt rơi vào im lặng.
Pháp khí có thể luyện chế từ Huyễn Âm Trúc tương đối có giới hạn, lại khá là không chính thống, nếu đối phương đưa ra một đoạn ngọc trúc thành thục, bọn họ còn có thể cân nhắc một chút, nhưng Huyễn Âm Trúc trong tay đối phương chỉ là một đoạn gốc ngắn ngủn, lấy nó về chưa chắc đã luyện chế được cái gì, nên đa phần mọi người đều mất đi hứng thú với nó.
Thêm nữa, chu kỳ sinh tưởng của linh thực tứ phẩm khá dài, cần nhiều năm chăm bón, lại không chắc sẽ trồng thành công loại linh thực hiếm thấy này, càng nghĩ phần lớn tu sĩ ở đây lại càng không có suy nghĩ đứng lên trao đổi.
Sau một lúc, tu sĩ trên bục cũng mất dần kiên nhẫn, đang chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ ra giá: "Sư huynh, trong tay ta có một món pháp khí tam phẩm Hàn Giao Thương, nó được luyện chế từ hài cốt của Giao Long tam phẩm hệ thủy, ta muốn dùng nó để đổi lấy phần gốc Huyễn Âm Trúc của sư huynh, ý sư huynh thế nào?"
Lời nói vừa dứt, một cây thương dài hơn một trượng đã xuất hiện trên tay người nọ, thân thương trắng như tuyết, tỏa ra hơi lạnh ngút ngàn.
Khuôn mặt tu sĩ trên bục thoáng có chút dao động, mặc dù giá trị của món pháp khí tam phẩm Hàn Giao Thương này thấp hơn phần gốc Huyễn Âm Trúc tứ phẩm kia một chút, nhưng vào thời điểm này, nó lại vô cùng thích hợp với gã.
"Vị sư huynh này, ta có một khối linh khoáng Xích Cương Ngọc tứ phẩm, muốn đổi lấy khúc rễ Huyễn Âm Trúc của sư huynh, sư huynh nghĩ sao?" Ngay lúc gã sắp sửa đồng ý, đột nhiên một giọng nói trong trẻo lại truyền đến từ một góc hẻo lánh bên trong đại sảnh.
Nhìn về phía giọng nói, chỉ thấy một tu sĩ tuấn tú đang dùng đôi mắt trong suốt nhìn gã, trên tay người nọ còn cầm theo một khối khoáng thạch lồi lõm bất quy tắc có màu đỏ đậm, nhìn từ bên ngoài cũng có thể trông thấy một loại vật chất tương tự như ngọc tủy đang chầm chậm lưu chuyển bên trong khối khoáng thạch kia.
"Xích Cương Ngọc tứ phẩm?" Tu sĩ nọ kinh ngạc kêu lên.
Phải biết rằng, giá trị của linh khoáng thường cao hơn linh chủng cùng phẩm cấp, Xích Cương Ngọc được dùng để luyện chế hầu hết các loại pháp khí phi kiếm, cho nên giá cả của nó còn cao hơn phần gốc Huyễn Âm Trúc trong tay gã nhiều.
"Sư đệ xác định muốn trao đổi với ta sao?" Tu sĩ nọ có chút kinh ngạc đến không dám tin, lại hỏi Lục Huyền.
"Xác định." Lục Huyền mỉm cười trả lời.
Hắn không quá để ý đến một chút chênh lệch nho nhỏ này, vì chỉ cần bồi dưỡng Huyễn Âm Trúc đến phẩm chất tốt là chút xíu chênh lệch kia sẽ mau chóng được bù đắp lại thôi.
Hơn nữa, với năng lực có thể tùy thời nắm bắt trạng thái tức thời của linh thực, chuyện bồi dưỡng Huyễn Âm Trúc đến phẩm chất tốt chẳng thể làm khó được hắn.
Huống chi, sau khi linh thực thành thục, hắn còn nhận được quầng sáng phần thưởng, mà quầng sáng đến từ linh thực tứ phẩm, chắc chắn sẽ là một khoản lợi ích kếch xù.
Tu sĩ sở hữu pháp khí tam phẩm Hàn Giao Thương thấy Lục Huyền xuất thủ, cũng tự hiểu lấy mình, chỉ biết hậm hực ngồi xuống.
Xích Cương Ngọc trong tay Lục Huyền trôi lơ lửng giữa không trung, rồi nhẹ nhàng bay về phía tu sĩ có Huyễn Âm Trúc kia, đồng thời đoạn gốc Huyễn Âm Trúc của đối phương cũng nhanh chóng rơi xuống tay hắn, bị hắn dùng hộp ngọc đậy chặt lại, ngăn âm thanh kỳ dị kia lọt ra ngoài rồi cất kỹ đi.
Sau khi đổi được đoạn rễ của Huyễn Âm Trúc, chẳng mấy chốc đã đến lượt Lục Huyền bước lên bục. Hắn vững vàng tiến lên, dõng dạc nói: "Xin chào chư vị sư huynh sư tỷ, bảo vật lần này ta muốn mang đến chính là một miếng ngọc lục đặc thù. Ngọc lục này có tên là Vân Sơn Ngọc Lục, phẩm cấp tứ phẩm, được tinh luyện từ Vân Sơn Ngọc, có thể trực tiếp sử dụng làm pháp khí hộ thân, trừ tà tránh ma, cũng có thể khắc phù văn lên trên, nhằm gia tăng sát thương đối với tà ma. Mục đích chủ yếu của ta là muốn trao đổi lấy linh chủng có phẩm cấp tương ứng, hoặc là trứng linh thú, ấu thú, dị hỏa cùng phẩm cấp cũng được."
Sự xuất hiện của Vân Sơn Ngọc Lục đã đưa tới một hồi xao động rất nhỏ cho các tu sĩ đang có mặt tại đây.
Phải biết rằng, những loại pháp khí có tác dụng với tà ma đều cực kỳ hiếm thấy, bản thân Vân Sơn Ngọc Lục này đã có công năng trừ tà tránh ma rồi, chỉ cần đeo nó trên người cũng mang đến hiệu quả khá tốt, mà hơn nữa, bọn họ còn có thể khắc phù văn lên trên, nhằm gia tăng khả năng sát thương tà ma cho nó.
Nó đúng là một món bảo vật tương đối tốt trong số các loại bảo vật cùng cấp.
"Lục sư đệ, ta muốn dùng một món pháp khí tứ phẩm để trao đổi với ngươi, ý ngươi thế nào?" Phía dưới, một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ lập tức hô to với hắn.
"Xin lỗi sư huynh, ta chỉ muốn linh chủng, trứng linh thú, ấu thú mà thôi..."
Lục Huyền kiên định lắc đầu, đương nhiên là giá trị của pháp khí tứ phẩm không thua kém Vân Sơn Ngọc Lục cùng cấp, nhưng nếu có thể đổi được một hạt linh chủng hoặc cây non linh thực tứ phẩm, thì với Lục Huyền, giá trị hai thứ tuyệt đối là cách biệt một trời một vực rồi.
Sau khi hắn từ chối, lại có mấy ngươi lên tiếng, muốn dùng pháp khí hoặc đan dược phù lục để trao đổi với hắn, nhưng đến cuối cùng đều nhận về một kết quả là không.
Cũng đúng thôi, khi tham dự tiểu hội, trên người đa số những tu sĩ ở đây đều chỉ có một vài thứ thông thường nhất như pháp khí, đan dược, phù lục, linh dược, linh khoáng, rất ít người mang theo linh chủng.
Khi bọn họ nhận được linh chủng, thường sẽ trồng luôn hoặc nhanh chóng bán đi, tránh để sinh cơ bên trong linh chủng hao tổn.
Hơn nữa, Lục Huyền chỉ muốn đổi lấy phẩm chủng linh thực ở bên ngoài sách ngọc của Tư Nông điện, cho nên đứng chờ hồi lâu vẫn không có ai đáp ứng được yêu cầu của hắn.
Lục Huyền rơi vào đường cùng, chỉ có thể cầm theo Vân Sơn Ngọc Lục bước xuống bục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận