Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 798: Lôi Khí Tử!

Chương 798: Lôi Khí Tử!
Mặc dù Lục Huyền cũng biết Tề Vô Hành cùng với những tu sĩ khác đã tìm kiếm trên thân thể con chim này rất nhiều lần rồi, nhưng cái nên làm thì vẫn phải làm.
Kết quả không ngoài dự liệu, không phát hiện ra bất cứ điểm dị thường nào.
Lục Huyền vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên như thường, vừa thấy Lôi Dực Điểu dần dần thả lỏng bản thân, hắn nhanh chóng lấy một trái linh quả Mê Tiên Đào từ trong túi trữ vật ra.
"Đến đây nào, nếm thử linh quả ta tự tay gieo trồng đi. Thả lỏng nhé, ta lại đổi một biện pháp khác tới kiểm tra cho ngươi đây." Hắn nhẹ giọng thì thầm, vừa nói cho Lôi Dực điểu biết, cũng là nói cho hai người Tề Vô Hành và Lôi Chính bên cạnh biết mình đang định làm gì.
Lôi Dực Điểu ngửi mùi thơm ngát truyền đến từ Mê Tiên Đào, rồi không chút do dự đã lập tức nuốt nó vào trong bụng.
Ngay khi Lục Huyền trông thấy cảnh tượng này, trong lòng hắn cũng có phần thả lỏng hơn. Không còn cách nào khác, nếu không hoàn thành quá trình chăn nuôi này, hắn cũng không thể hiểu được điểm dị thường của Lôi Dực Điểu.
Mặc dù hắn đã đọc đủ các loại điển tịch về ngự thú, nhưng cũng chỉ hiểu được một ít kiến thức thông thường, còn đối với loại bệnh tật nan y không rõ lai lịch trên người Lôi Dực điểu, nếu không sử dụng năng lực đặc thù kia, khẳng định là khả năng giải quyết thành công sẽ giảm xuống cực kỳ thấp.
Tâm thần Lục Huyền trực tiếp ngưng tụ trên thân thể Lôi Dực điểu, trong lúc nhất thời, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
【 Lôi Dực Điểu, yêu thú tứ phẩm, có thể khống chế lực lượng phong lôi, tốc độ cực nhanh, đồng thời lại có khả năng vận dụng bí pháp lôi điện, thực lực cường đại. 】
【 Tình trạng không tốt, bởi vì phục dụng một viên Lôi Khí Tử nên yêu lực trong cơ thể bị rơi vào trạng thái không ngừng suy yếu. 】
【 Lôi Khí Tử, do linh thực ngũ phẩm Lôi Khí Thảo hấp thu lượng lớn lôi nguyên chi khí ngưng kết ra, bên trong tích trữ rất nhiều nguyên khí đặc thù thần bí, có thể trợ giúp tu sĩ hoặc yêu thú đột phá cảnh giới, nếu phương pháp luyện hóa không thích hợp sẽ làm cho linh lực, yêu lực của bản thân bị hao tổn. 】
"Lôi Khí Tử... Lôi Khí Thảo? Đây là ngọn nguồn khiến Lôi Dực điểu uể oải suy sụp sao?" Trong lòng Lục Huyền âm thầm cảm thán.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy loại linh thực có tên là Lôi Khí Thảo này. Mặc dù trong lòng tràn đầy tò mò, nhưng giải quyết chuyện trước mắt vẫn quan trọng hơn.
Hắn mở to mắt, đi tới trước mặt hai người Tề Vô Hành.
"Lục tiểu hữu, có phát hiện gì không?" Trên mặt tu sĩ nho nhã mang theo vài phần chờ mong, tuy bọn họ đã kiểm tra nhiều lần cũng không phát hiện ra vấn đề của linh thú, nhưng sự xuất hiện của Lục Huyền lại làm cho gã dấy lên một tia hy vọng mới.
"Tiền bối, vãn bối cả gan hỏi một câu, có phải trước đây ngài đã từng nuôi nấng Lôi Dực Điểu bằng một loại linh vật đặc thù nào đó hay không? Có lẽ phẩm giai của loại linh vật nọ còn không thấp." Lục Huyền lên tiếng gợi ý.
"Đúng là có việc này." Trên mặt Tề Vô Hành lộ vẻ suy tư trầm ngâm, lát sau mới chậm rãi nói: "Lúc trước khi ta ra ngoài du lịch, đã lấy được một trái linh quả đặc thù tên là Lôi Khí Tử ở Vô Lượng cảnh, nghe đồn sau khi ăn vào có thể gia tăng một tia khả năng để tu sĩ hoặc là yêu thú đột phá đến Kết Đan. Có lẽ loại linh quả kia đã đạt đến ngũ phẩm rồi. Sau khi trở về, ta lập tức cho Lôi Dực Điểu ăn nó."
"Vậy chắc là nó rồi." Khả năng diễn xuất của Lục Huyền cực kỳ tinh tế, vừa nghe vậy, hắn đã rơi vào trầm ngâm, như có điều suy nghĩ nói: "Ta từng đọc được thông tin về một loại linh thực ngũ phẩm có tên là Lôi Khí Thảo ở trong một cuốn điển tịch nào đó, Lôi Khí Tử kia chính là hạt cỏ do nó ngưng kết ra. Bên trong ẩn chứa một loại nguyên khí đặc thù thần bí, sau khi ăn vào cần luyện hóa thứ nguyên khí này, nếu không sẽ làm cho linh khí yêu khí trong cơ thể bị hao tổn."
Hắn tỏ ra cực kỳ thuần thục, lại thuận miệng lấy cuốn điển tịch thần bí kia ra làm bình phong cho mình.
"Thì ra là thế. Nói như vậy, sở dĩ Lôi Dực Điểu xuất hiện tình huống dị thường này, chỉ đơn thuần là ăn phải mấy thứ không dễ tiêu hóa làm đau bụng rồi?"
"Có thể lý giải như vậy." Lục Huyền gật đầu thật mạnh, nếu như ăn linh quả linh dược không đúng, thì ngay cả linh thú tứ phẩm, trên người cũng sẽ xuất hiện những tác dụng tiêu cực.
Đến đây, Tề Vô Hành đã tin tưởng lời nói của Lục Huyền đến bảy - tám phần rồi. Bởi vì vốn không có người nào biết chuyện gã nhận được viên Lôi Khí Tử kia rồi mang đi nuôi nấng Lôi Dực Điểu, mà sau khi Lục Huyền kiểm tra cho Lôi Dực Điểu xong, hắn lại tự đi tới hỏi thăm gã về chuyện này.
Hành động ấy đã đủ để nói lên rằng hắn có nắm được ngọn nguồn của câu chuyện rồi.
"Đa tạ Lục tiểu hữu, nếu không có ngươi, chỉ sợ rất lâu về sau, ta vẫn không thể tìm ra ngọn nguồn dẫn đến tình huống dị thường của linh thú." Tề Vô Hành chắp tay tỏ vẻ cảm kích Lục Huyền.
"Về phần thứ nguyên khí đặc thù đã dung nhập vào hạt Lôi Khí Tử bên trong cơ thể linh thú, ta sẽ nghĩ biện pháp để nhanh chóng luyện hóa chúng nó." Gã mỉm cười nói.
"Được rồi tiền bối, vậy chúc cho Lôi Dực Điểu sớm ngày khôi phục."
Tuy Lục Huyền đã kiểm tra ra vấn đề của Lôi Dực Điểu, nhưng lại không biết nên xử lý như thế nào đối với việc luyện hóa thứ nguyên khí đặc thù trong cơ thể con chim kia. Hơn nữa, Tề Vô Hành sẽ không để một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như hắn đi luyện hóa linh quả ngũ phẩm đâu, vì vậy hắn tiếp nhận chuyện này trong trạng thái cực kỳ thoải mái ung dung.
"Không ngờ ngự thú chi đạo của Lục tiểu hữu lại uyên bác như vậy."
Ba người lui ra ngoài, đi tới một tiểu viện u tĩnh. Tề Vô Hành nhìn về phía Lục Huyền trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng. Vấn đề quấy nhiễu gã lâu như vậy, lại bị Lục Huyền nhẹ nhõm giải quyết xong, khiến cho kết quả đánh giá đối với Lục Huyền trong lòng gã trực tiếp được đề cao lên rất nhiều.
"Tiền bối khen lầm rồi, vãn bối không dám nhận." Lục Huyền vội vàng đứng dậy nói.
"Chỉ đơn thuần là từ khi tiếp xúc với tu hành, vãn bối đã sinh ra hứng thú cực lớn đối với chuyện bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, thậm chí còn bởi vì vậy mà lơ là chuyện tu hành. Về sau, để hiểu biết được càng nhiều tri thức về linh thực linh thú hơn, vãn bối đã đi tìm kiếm sưu tập đủ các loại điển tịch quý hiếm, lại trải qua quá trình bồi dưỡng không biết bao nhiêu linh thực, chăn nuôi thêm không ít linh thú, kết hợp giữa lý luận cùng thực tiễn, cuối cùng mới có được lượng lớn kinh nghiệm như ngày hôm nay." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói.
"Ha ha, dụng công như vậy, khó trách Lục tiểu hữu lại có bản lĩnh uyên bác như thế." Tề Vô Hành cười vang nói, Lôi Chính ở bên cạnh nhìn về phía Lục Huyền, trong ánh mắt cũng có vài phần khâm phục.
Phải biết rằng, tuyệt đại đa số tu sĩ bước lên con đường tu hành này đều vì một mục đích duy nhất đó là gia tăng thực lực của mình, để bản thân càng ngày càng cường đại hơn, từ đó nhìn trộm được một tia khả năng đạt tới đại đạo.
Trong quá trình tu hành, có lẽ bọn họ sẽ tu tập một loại hoặc là nhiều loại kỹ nghệ tu chân, nhưng những thứ này cũng chỉ nhằm phục vụ cho bản thân tu hành, có rất ít tu sĩ chân chính nhiệt tình và đam mê với những loại kỹ nghệ nọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận