Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1333: Người Giúp ĐỡI

Chương 1333: Người Giúp ĐỡIChương 1333: Người Giúp ĐỡI
Nghĩ đến đây, trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên hình tượng Lăng Cổ.
"Một linh thực sư thiện chí giúp người, không giỏi đấu pháp, một tà tu sinh hoạt tại Phong Uyên Tỉnh Động, đã thực hiện vô số cuộc giết chóc, e rằng không một ai có thể liên hệ được mối quan hệ giữa hai bên với nhau." Khóe miệng hắn chợt cong lên để lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Ngay sau đó, hắn dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong Phong Uyên Tỉnh Động, lại dùng tâm thần bắt được liên lạc với hóa thân.
Chờ tới khi Lục Huyền vừa mới quay về Lôi Hỏa Tinh Động, hắn lại trùng hợp gặp được mấy người Quách Bỉnh Thu tới mời hắn cùng đi thăm dò Thụ Giới, hắn cũng thuận thế mà đồng ý luôn.
Hai ngày sau, hắn hội hợp cùng đám người Quách Bỉnh Thu. Lần này, ngoại trừ hắn, còn có thêm năm vị tán tu Kết Đan khác cùng đi tới Thanh Mộc Tinh Động, trong đó Quách Bỉnh Thu có tu vi mạnh nhất - Kết Đan hậu kỳ - nên được tôn lên làm kẻ đứng đầu năm người.
Mặt khác, trong nhóm cũng có Diệp Huyền Ngân - tán tu tương đối quen thuộc với hắn. Ba người còn lại chỉ quen biết sơ sơ, không có lui tới bao nhiêu.
Năm người bọn họ vừa nhìn thấy Lục Huyền thì đầu tăng tốc chạy tới.
"Ha ha ha, Lục đạo hữu, ban đầu ta đi tới mời ngươi tham gia chuyến hành trình này cũng chỉ xuất phát từ lễ tiết mà thôi, không ngờ ngươi lại đồng ý cùng đi thăm dò Thụ Giới với chúng ta." Tiếng cười sang sảng của Quách Bỉnh Thu vang vọng khắp khu vực xung quanh.
"Trong buổi tụ họp lần trước, Lục đạo hữu đã biểu hiện ra một chút hứng thú đối với Thụ Giới ở Thanh Mộc Tinh Động rồi, hiện giờ hắn quyết định cùng chúng ta tiến vào Thụ Giới, lại là điều có thể dự đoán được." Diệp Huyền Ngân mỉm cười nói.
Lần trước sau khi nàng được Bách Độc Phệ Tâm Trùng hút đi dị độc, chẳng những thân thể hay thực lực không bị ảnh hưởng gì, mà ngược lại tu vi còn tỉnh tiến không ít, đã đạt đến cảnh giới Kết Đan trung kỳ rồi.
"Sau khi tiến vào Thụ Giới, còn phải nhờ năm vị đạo hữu chiếu cố nhiều hơn." Kỹ xảo diễn xuất của Lục Huyền vẫn xuất sắc như trước, hắn mỉm cười chắp tay, hoàn toàn bày ra dáng vẻ cẩn thận chặt chẽ. "Lục đạo hữu cứ nói đùa, ngươi đã có cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, nếu chỉ đơn thuần bàn về tu vi linh lực, trong nhóm chúng ta ngươi chỉ xếp đằng sau Quách đạo hữu mà thôi. Đồng thời ngươi còn là đệ tử nội môn Động Huyền Kiếm Tông, hoặc ít ít nhiều trên người cũng có chút bảo vật hay thủ đoạn áp đáy hòm, nân là ngươi chiếu cố chúng ta ở bên trong Thụ Giới kia mới đúng." Một gã trẻ tuổi khí chất trầm ổn nói với giọng điệu lẫy lòng. "Thân phận đệ tử Kiếm Tông kia là thật, nhưng có thể đi vào Kiếm Tông, thứ ta dựa vào vốn không phải thực lực hay kiếm thuật mà là bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo. Ngày thường, ta đầu đặt phần lớn tâm tư lên việc bồi dưỡng linh thực, tu vi đã bị bỏ bê không ít, lại càng không cần phải nói đến chuyện đi tu hành bí thuật thần thông gì, bởi vậy vẫn mong các vị đạo hữu chiếu cố nhiều hơn."
"Lục đạo hữu chỉ cần cẩn thận không thoát ly đội ngũ của chúng ta là được, còn chuyện bảo vệ ngươi chu toàn ở trong Thụ Giới hẳn là không thành vấn đề." Quách Bỉnh Thu mỉm cười nói.
Lúc trước, khi gã trọng thương sắp chết, đã từng có ý định đi học tập phương pháp bồi dưỡng linh thực từ Lục Huyền, nhưng cuối cùng đành phải bất đắc dĩ từ bỏ. Cứ như vậy, một nhóm sáu người cấp tốc xuyên thẳng qua lôi mang đầy trời, rất nhanh đã đến thông đạo kỳ dị kia. Thông đạo này dài rộng hơn ba trượng, dường như đã ngăn cách toàn bộ đám linh thảo linh mộc lại, trực tiếp chống đỡ màn sáng màu bích lục quanh bốn phía. Trên màn sáng có từng tia linh quang xanh biếc di chuyển, tản ra sinh cơ tràn đầy, đồng thời còn không ngừng lưu chuyển vào chỗ sâu bên trong thông đạo, tiến vào một vùng không gian kỳ dị khó lường.
Vừa vượt qua một khúc ngoặt, thân hình Quách Bỉnh Thu chợt dừng lại, năm người phía sau gã lập tức đề cao cảnh giác, các loại phù lục, pháp khí cũng cầm chắc trong tay, vận sức chờ phát động. Chỉ thấy một gã tu sĩ thanh niên tuấn lãng đang dựa nghiêng vào màn sáng nằm ngay bên trái thông đạo.
Tu sĩ nọ có vẻ mặt trầm mặc, không nói một lời, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần hung tợn dữ dăn. Xung quanh thân thể gã tràn ra một luồng sát khí nồng đậm, chỉ dựa vào chỉ tiết này thôi cũng cảm nhận được người này đã tạo ra vô số sát nghiệt.
Dưới chân gã còn có một viên thịt tròn vo, dường như nó cũng cảm ứng được đám người Quách Bỉnh Thu đang tới gần, khiến cho từng mảng da lông màu đỏ nhạt trên thân thể cuồn cuộn bay lên, nhìn ra được nó đang vô cùng hưng phấn.
Quách Bỉnh Thu chắp tay với đối phương rồi nhanh chóng dẫn theo mấy người Lục Huyền rời khỏi.
"Người vừa rồi là ai?" Một thiếu nữ thanh lệ vừa tấn chức Kết Đan Chân Nhân không bao lâu, hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
"Đó là một tên tà tu đi ra từ Phong Uyên Tỉnh Động, tên là Lăng Cổ, theo phỏng đoán của ta thì trước mắt hắn đã có cảnh giới Kết Đan trung kỳ rồi."
"Lai lịch của kẻ này cực kỳ thần bí, hắn tiến vào Phong Uyên Tinh Động được mấy chục năm nhưng không hề bại lộ một chút tin tức nào về mình."
"Thực lực cường đại, trong tay có vài món bảo vật quý hiếm, lại tu luyện công pháp thần thông thượng đẳng, còn nuôi dưỡng một con tà ma huyết đạo, chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, thứ này có thể hấp thu huyết nhục của yêu thú, tu sĩ hầu như không còn."
"Nghe nói, hắn từng lấy một địch ba ở trong một khu bí cảnh tại Phong Uyên Tỉnh Động. Đến cuối cùng, ba gã Kết Đan Chân Nhân đối địch với hắn rơi vào tình huống hai chất một bị thương, vô cùng thảm thiết."
"Hít! Lại là một tên tà tu lợi hại trong Phong Uyên Tỉnh Động." Có một tu sĩ thanh niên nghe vậy, không nhịn được lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng, dường nhữ người này cũng có một chút hiểu biết đại khái đối với hung danh của Lăng Cổ.
"Lại có thể chém giết tu sĩ cùng cấp? Còn dưới tình huống lẫy ít địch nhiều?"
Sáu người đồng thời cảm thán một phen.
Phải biết rằng, tu sĩ cùng cấp đấu pháp, trừ phi một bên nắm giữ ưu thế đặc biệt rõ ràng, bằng không rất khó chém giết được đối phương.
"Trong tay hoá thân của ta có nhiều công pháp bảo vật như vậy, nếu còn không thể dễ dàng chém giết tu sĩ cùng cấp, chẳng phải ta đã đầu tư vô ích rồi?" Lục Huyền đứng phía sau mấy người, trong mắt hiện lên một tia tự đắc cực kỳ mịt mờ.
Không nói cái khác, chỉ tính riêng đống công pháp bảo vật thất phẩm thôi, trong tay Lăng Cổ đã có đến mấy loại rồi, có thực lực như vậy đương nhiên là nước chảy thành sông.
"Lục đạo hữu, nấu ngươi chỉ có một mình, lại gặp phải tên tà tu Lăng Cổ kia ở trong Thụ Giới thì phải để ý nhiều hơn mới được." Diệp Huyền Ngân quay đầu nhỏ giọng nói với Lục Huyền.
"Đa tạ Diệp đạo hữu đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận tránh đi bóng dáng tên tà tu kia." Lục Huyền mỉm cười trả lời.
Sáu người dùng tốc độ cực nhanh, tiến lên trong thông đạo, thoáng cái đã bỏ lại tên tà tu kia ở phía sau.
Lục Huyền vừa đi theo đội ngũ vừa dùng tâm thần khống chế hóa thân Lăng Cổ ở phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận