Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1370: Cùng Là Thành Tựu Của Mộ...

Chương 1370: Cùng Là Thành Tựu Của Mộ...Chương 1370: Cùng Là Thành Tựu Của Mộ...
“Chẳng lẽ những thiên phú hậu cần khác của ta cũng sắp bại lộ ra rồi?” Nghe được câu nói kia của Hoàn Chân Kiếm Chủ, vẻ mặt Lục Huyền vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng không khỏi nhảy dựng lên.
Cũng may Hoàn Chân Kiếm Chủ chỉ thuận miệng nói như vậy mà thôi, hiện giờ người đã đi xa rồi, nếu không kiểu gì ông ấy cũng có thể phát hiện ra manh mi.
“Trên thực tế, đối với Trúc Cơ đan, Địch Trần đan và mấy loại đan dược cấp thấp khác, trình độ luyện đan của ta đã không hề thua kém chế phù rồi, về phần luyện khí, trận đạo, cũng vượt xa trình độ bình quân, nếu tham gia tỷ thí, điểm số thấp nhất cũng là cấp Ất. Nhưng ta đã hoàn toàn triển lộ ra ba loại kỹ nghệ linh thực, linh nhưỡng, phù lục này rồi, cũng không cần thiết phải đi rêu rao thêm nữa.”
Ba điểm cấp Giáp, đã làm cho thanh danh của Lục Huyền lan truyền rộng rãi ở trong Kiếm Tông, nấu lại bộc lộ ra những điểm khác nữa, cũng chỉ có thể dùng hai từ yêu nghiệt để hình dung về hắn mà thôi.
Bảo hắn từ bỏ tu hành thần thông bí thuật, lại cộng thêm thiên phú, cuối cùng lấy được thành tích chói mắt bậc này trên ba loại kỹ nghệ tu hành kia, còn có thể dùng lẽ thường để giải thích. Nhưng nếu lại xuất hiện thêm những thứ khác nữa thì rất có thể chúng sẽ dẫn tới một ít phiền toái không cần thiết cho hắn. Lục Huyền chỉ mong một cuộc sống bình thản, chỉ muốn một hoàn cảnh bình thường để bản thân an tâm làm ruộng, hắn giành lấy ba điểm số cấp Giáp chỉ nhằm một mục đích là biểu hiện ra giá trị của mình, từ đó nhận được càng nhiều linh chủng cùng với bảo vật liên quan mà thôi.
“Đương nhiên, nếu về sau này, có thứ gì đó đủ sức mê hoặc khiến ta khó có thể chống cự được thì triển lộ ra một chút thiên phú thích hợp, cũng không phải là không thể được.” Hắn lại âm thầm bổ sung trong lòng.
“Lục sư điệt, những cuộc tỷ thí ngươi báo danh đầu đã hoàn thành rồi, giờ có muốn đi xem đệ tử chín đại Kiếm Phong đấu pháp hay không? Hẳn là hiện giờ cuộc tỷ thí kia đã đi vào hồi cuối rồi, cũng chính là thời điểm đặc sắc nhất đó.” Diệp Lăng Không còn nhớ Lục Huyền rất có hứng thú đối với quá trình đấu pháp của đệ tử Kiếm Phong nên chủ động nhắc tới. “Được, sư điệt cũng mong muốn được xem kiếm đạo, thần thông của nhóm đồng môn một phen.” Lục Huyền nghe vậy, vẻ mặt cũng trở nên hưng phấn, cực kỳ nóng lòng muốn thử.
“Ta cùng sư điệt đi, sư điệt tiến vào Kiếm Tông chưa được bao lâu, hẳn là vẫn chưa hiểu rõ lắm về rất nhiều loại kiếm quyết, thần thông, vừa vặn ta có thể giảng giải cho sư điệt ngươi một phen.” Diệp Lăng Không mỉm cười nói.
Hiện tại đúng là thời điểm thanh danh của Lục Huyền đang dần dần nổi lên, dù Diệp Lăng Không khá là yên tâm đối với tâm tính của Lục Huyền, nhưng lại không yên lòng về tám tòa Kiếm Phong còn lại.
Phải biết rằng, nhân tài hậu cần toàn năng như vậy, còn muốn đi đâu để tìm nữa đây? Ở chỗ sâu bên trong Kiếm Cung vẫn có động thiên khác, chỉ thấy hai con Giao Long màu trắng bạc đang gào thét bay đến, mang theo kiếm khí cuồn cuộn vang vọng toàn bộ động thiên.
Thân hình Kiếm Hoàn Chân hiển lộ ra, ông ấy đưa mắt nhìn quanh bốn phía, sau đó mỉm cười nói: “Chư vị, ta tới trễ.”
“Hai lần trước, Hoàn Chân đạo hữu đầu không tới, sao lần này lại tới sớm hơn rồi, chẳng lẽ ngươi rất mong chờ xếp hạng cuối cùng sao?” Một gã trung niên mặc đạo bào màu tím, thần sắc uy nghiêm, ánh mắt như điện, chung quanh có từng luồng tử khí rủ xuống, chính là Tử Tiêu Kiếm Chủ trong chín đại Kiếm Chủ.
“Không đâu, Hoàn Chân đạo hữu tới sớm nhất vậy, nhất định là cảm thấy lần này Kiếm Phong nhà mình có cơ hội di chuyển lên trên rồi.” Một lão giả đang nằm nghiêng trên ghế gỗ, phe phẩy chiếc quạt hương bồ trên tay, bộ râu cá trê run lên, vừa cười vừa nói. Lão giả này mặc áo gai vải thô, nhìn qua cực kỳ bình thường, nhưng lại toát ra một luồng ý vị phản phác quy chân này chính là Trùng Hư Kiếm Chủ có tu vi cao nhất trong mấy người ở đây. Trùng Hư Kiếm Phong của lão đã liên tục đoạt giải nhất trong bảy lần Kiếm Phong Đại BỈ rồi.
“Vẫn là Xung Hư lão nhi hiểu ta.” Kiếm Hoàn Chân không để ý đến lời chế nhạo trong miệng Trùng Hư Kiếm Chủ, chỉ thản nhiên ngồi xuống vị trí của mình.
“Từ nhiều năm về trước, Hoàn Chân Kiếm Phong đã nộp lên hai loại linh thực cải tiến, một loại là Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm, một loại khác là Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm, nhất là kiếm hồ kia, không biết cải tiến như thế nào mà ra, chỉ biết bên trong lại uấn dưỡng một tia Động Huyền kiếm khí rõ ràng, đã mang đến tác dụng không nhỏ đối với đệ tử cảnh giới Trúc Cơ thậm chí là Kết Đan của Kiếm Tông. Đưa mắt nhìn toàn bộ ba mươi năm gần đầy, nó cũng là thành tựu đáng quý.” Một thanh niên khí chất xuất trần vừa cười vừa nói. Chỉ thấy bàn tay của thanh niên này tùy ý khoa tay múa chân trong hư không, linh quang như ẩn như hiện, chờ nhìn kỹ một phen lại có cảm giác bên trong đang ẩn chứa triết lý vô cùng sâu sắc. Người này chính là Thiên Cương Kiếm Chủ, đệ tử thân truyền của gã vừa lấy được điểm Giáp thượng duy nhất trong lần tỷ thí phù lục vừa rồi.
“Ngoại trừ điểm này, trong Hoàn Chân Kiếm Phong vừa xuất hiện một thiên tài phù đạo, lúc trước trong tỷ thí chế phù, hắn đã dùng lực chèn ép không ít đệ tử Thiên Cương Kiếm Phong, từ đó lấy được điểm Giáp trung.” Thiên Cương Kiếm Phong chậm rãi mở miệng.
“Không chỉ như vậy, đệ tử kia còn thắng được Vạn Hạc trong cuộc tỷ thí linh thực, nhận được điểm Giáp thượng duy nhất.”
Ngay sau đó, từng tia thanh quang bay ra từ bên trong linh thực linh thú, trực tiếp ngưng tụ thành một bóng người màu xanh đậm, thân hình nhẹ nhàng bay lên, đã ngưng kết thành hình. Đối phương chính là Thanh Vi Kiếm Chủ.
“Kiếm Hoàn Chân, ngươi tìm được một thiên tài hậu cần như thế ở đâu vậy?” Tử Tiêu Kiếm Chủ trầm giọng hỏi. Trong những lần diễn ra Kiếm Phong Đại BỈ trước đây, Tử Tiêu Kiếm Phong chỉ mạnh hơn Hoàn Chân Kiếm Phong một bậc, phần lớn đầu rơi vào hạng tám, ngẫu nhiên vọt lên trên một bậc, lại nhanh chóng trở về vị trí cũ trong lần Đại Bỉ lần sau.
“Chính là Vạn Linh Đại Hội lần trước do Ly Dương Đạo Tông tổ chức đó, Tử Tiêu sư huynh không rảnh, đã để cho ta đi tham gia kìa. Ai ngờ đi tham dự một đại hội lại không cẩn thận phát hiện ra một tên đệ tử chi mạch lưu lạc ở nơi đó, mới thuận tay mang về.” Trên mặt Kiếm Hoàn Chân hiện lên một nụ cười.
“Đúng rồi, quên nói cho chư vị sư huynh biết, chuyện cải tiến Thiên Lôi Kiếm Thảo, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ, cũng như lấy được ba điểm số cấp Giáp trên phương diện linh thực, linh nhưỡng, chế phù, đều là thành tựu của cùng một người đó.” Ý cười trên mặt ông ấy trực tiếp tản ra xung quanh.
“Vận khí cứt chó gì chứ.” Tử Tiêu Kiếm Chủ hừ lạnh một tiếng, sau đó dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, nhưng luồng tử khí xung quanh càng thêm nồng đậm đã trực tiếp tiết lộ nội tâm của ông ấy vốn không bình tĩnh như mặt ngoài.
“Hậu cần toàn tài như thế, Hoàn Chân sư đệ à, ngươi ra giá đi!” Xung Hư Kiếm Chủ vẫn một mực ung dung nằm nghe, vừa bắt được dữ kiện quan trọng này, đã vội vàng đứng dậy nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận