Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1164: Ngạ Quỷ Cự Ma!

Chương 1164: Ngạ Quỷ Cự Ma!Chương 1164: Ngạ Quỷ Cự Ma!
Mầm non kia nhìn có vẻ bình thường không có gì đặc sắc, cũng chẳng có gì khác biệt với những loại linh thực bình thường, nhưng khi tâm thần Lục Huyền ngưng tụ trên đó, bên tai lại lập tức truyền ra từng tiếng vang khẽ, hư ảnh của một cây đại thụ cao chọc trời bỗng trống rỗng xuất hiện.
Bên dưới đại thụ có một dòng sông lớn âm u uốn lượn quanh co, bọt khí màu đen sôi trào, khí tức do nó tản ra giống U Hà Tử Thủy tới bảy - tám phần. Rễ cây to lớn cắm vào giữa dòng sông sâu thẳm, vô số quỷ vật từ trên cành lá rủ xuống, càng tăng thêm vẻ quỷ dị thần bí cho cảnh tượng này.
“Tốt lắm, Hoàng Tuyền Bất Tử Thụ đã tiến vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng rồi.” Lục Huyền hài lòng gật đầu: “Hơn nữa không ngoài dự đoán của ta, gốc Thực Quỷ Ác Đằng lục phẩm kia đã hoàn toàn trưởng thành.” Cuối cùng hắn đi tới trước một gốc dây leo tà dị. Trên thân dây leo mơ hồ có một ác quỷ đang xoay quanh, thỉnh thoảng lại có một luồng hắc quang phun ra từ miệng ác quỷ, nhẹ nhàng cuốn một cái đã hút một âm hồn ở phía xa vào bụng.
Ngay sau đó âm khí trên thân ác quỷ tràn ra, rót vào bên trong dây leo, như thể đang tẩm bổ cho linh thực. “Cũng may trong linh điền âm phủ không có thứ khác chứ âm hồn quỷ vật thì nhiều vô số kể, hoàn toàn có thể để cây Thực Quỷ Ác Đằng này tự phục vụ quỷ vật cho mình.” Tâm thần Lục Huyền ngưng tụ trên Thực Quỷ Ác Đằng, lập tức nhìn thấy thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới đã hoàn toàn được kéo căng. Hắn cẩn thận kéo dây leo từ linh nhưỡng Ù Nê Nhục ra. Một ý niệm xuất hiện trong thức hải của hắn.
[Thực Quỷ Ác Đằng, linh chủng lục phẩm, sản vật đặc biệt chỉ có trong động thiên Âm La Quỷ Vực, được nuôi dưỡng bởi hàng vạn hàng nghìn lệ quỷ âm vật, có thể hóa thành hình thái ác quỷ, hút quỷ vật trong khu vực nhất định.]
“Lần đầu tiên khi ta tham gia hội đấu giá của Hải Lâu thương hội, khi ấy khí linh tiền bối từng lấy ra ba món bảo vật hiếm thấy, chỉ cần nhận ra là có thể sở hữu chúng. Lúc trước, ta dựa vào năng lực đặc biệt về linh thực mà có được gốc Thực Quỷ Ác Đằng lục phẩm này, đào tạo nhiều năm, cuối cùng cũng bồi dưỡng nó tới lúc thành thục. Hiện giờ ngoại trừ thu hoạch một gốc linh thực trân quý hiếm gặp ấy, ta lại có thể nhận được thêm một bảo vật có giá trị càng lớn hơn.”
Ánh mắt Lục Huyền ẩn chứa chờ mong, nhìn xuống quầng sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện phía dưới. Hắn giơ tay chạm nhẹ vào bề mặt quầng sáng, thoáng chốc quầng sáng đã lằng lặng vỡ vụn như bong bóng, hóa thành vô số điểm sáng nhỏ bé phóng lên cao, rồi rất nhanh, chúng lại ngưng kết thành một luồng hư ảnh quỷ vật, nhanh chóng chui vào cơ thể Lục Huyền. Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong thức hải của hắn. [Thu hoạch một gốc Thực Quỷ Ác Đằng lục phẩm, nhận được bảo vật Ngạ Quỷ Cự Ma thất phẩm.]
Ý niệm trong đầu biến mất, một con ác quỷ cao lớn lập tức xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Toàn thân ác quỷ có màu xanh đen, cao tới ba trượng, miệng đầy răng nanh, trong hốc mắt trống rỗng có ngọn lửa xanh biếc lóe lên, khuôn mặt vô cùng dữ tợn. Tứ chi ác quỷ khô quắt, chỉ có da bọc xương, riêng phần bụng dưới lại nhô lên cao như thể đang mang thai mười tháng. Giữa rốn có một hốc tối sâu hoắm, nhìn giống hệt một cái động không đáy, từ bên trong có từng luồng âm phong thổi ra, mơ hồ có thể nghe được tiếng gào khóc thảm thiết, nghe cực kỳ rợn người.
Ác quỷ hung ác tà dị như vậy lại như thể không có ý thức riêng, nãy giờ vẫn đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Vẻ mặt Lục Huyền tự nhiên như thường, tâm thần tập trung vào ác quỷ, lập tức biết được tin tức chỉ tiết liên quan đến nó.
[Ngạ Quỷ Cự Ma, bảo vật thất phẩm, do Vạn Quỷ Chân Quân của Vạn Quỷ Quật tại Âm La Quỷ Vực thu thập vô số ngạ quỷ luyện chế thành pháp thân quỷ đạo, nắm giữ bí thuật quỷ đạo cường đại, có khả năng cắn nuốt vạn vật. ]
“Bảo vật thất phẩm!” Tuy trong lòng Lục Huyền đã có dự liệu nhưng khi nhận được một món bảo vật thất phẩm hắn vẫn cảm thấy vui vẻ khôn cùng.
“Âm La Quỷ Vực... Thực Quỷ Ác Đằng lục phẩm cũng từ đó mà ra, coi như có chung một nguồn gốc.” Hắn thầm cảm khái một câu: “Quan trọng hơn là Ngạ Quỷ Cự Ma này cũng có năng lực cắn nuốt rất mạnh như Thực Quỷ Ác Đằng, điểm khác biệt là một bên chỉ nhằm vào quỷ vật, một bên lại không gì không cắn nuốt được.”
Lục Huyền dùng linh thức dò xét, sau đó thử khống chế con ác quỷ cao lớn không có ý thức này. Trải qua quá trình tế luyện đơn giản, trong lòng hắn hơi động, Ngạ Quỷ Cự Ma đã nhanh chóng biến hóa, chỉ trong chớp mắt, chiều cao của nó trực tiếp vượt qua hai mươi trượng, hốc tối giữa rốn càng thêm nổi bật, nhìn có vẻ cực kỳ khủng bố.
“Đây mới là tế luyện đơn giản nhất, nếu triệt để nắm giữ món dị bảo thất phẩm này, rất có thể ác quỷ trước mắt có thể hóa thành trăm trượng, thậm chí là lên tới cả nghìn trượng rồi.” Lục Huyền thầm cảm khái.
Hắn không chút do dự đã giao Ngạ Quỷ Cự Ma thất phẩm này cho hóa thân Lăng Cổ, nhằm tăng cường thực lực của hóa thân trên diện rộng.
Về phần Thực Quỷ Ác Đằng, nó được Lục Huyền giữ lại, chờ đến khi hóa thân Lăng Cổ phải ra ngoài thăm dò bí cảnh thì thứ này có thể tạm thời thay đối phương bảo hộ động phủ.
Lục Huyền xử lý xong xuôi mọi việc trong động phủ Phong Uyên Tỉnh Động lại lặng lẽ trở về Lôi Hỏa Tinh Động. Hắn rất cẩn thận để ý nên trên đường không gặp phải bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn nào. Không ngờ đi tới bên ngoài động phủ lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang lẳng lặng chờ đợi. “Diệp đạo hữu, sao ngươi lại ở bên ngoài động phủ của ta? Cánh tay ngươi... là gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn sao?” Linh thức của Lục Huyền đảo qua, sau khi xác nhận qua không có gì dị thường mới đi tới phía trước mặt Diệp Huyền Ngân.
Có thể thấy trạng thái của nàng hiện giờ không ổn lắm, ngũ quan sắc bén tái nhợt, mái tóc dài trước đây quấn đầy lôi quang giờ rối loạn lung tung, lôi quang ảm đạm. Quan trọng nhất là một cánh tay của nàng đã không còn, chỗ bả vai đứt gãy có một vết sẹo đen sậm.
Dưới ánh mắt chăm chú của Lục Huyền, dường như phía dưới vết sẹo còn có thứ gì đó đang ra sức nhúc nhích, rất nhanh lại có từng mầm thịt đen thui chui ra từ bên trong vết sẹo. Mấy hơi thở sau, chúng đã mọc ra một mảng lớn, chỉ cần nhìn một cái cũng khiến người ta cảm thấy khó chịu.
“Như Lục đạo hữu thấy đấy, tình trạng cánh tay này của ta không ổn chút nào. Lúc săn giết tà ma, ta bất cẩn bị một loại dị độc của tà ma lây nhiễm, tốc độ lây nhiễm của nó vô cùng nhanh, cũng may ta đã nhanh chóng đưa ra quyết định là tự chặt một tay của mình. Nhưng chỗ đứt gãy lại thành như hiện tại.”
Lục Huyền nghe vậy, lặng lẽ lui lại một bước, vẻ mặt nghiêm nghị: “Diệp đạo hữu có gì cần tại hạ giúp phải không?”
“Không sai, Diệp mỗ đến đây để mua một bình Địch Trần Đan tứ phẩm của Lục đạo hữu. Sau khi nhiễm loại dị độc chứa khí tức tà ma này ta đã thử rất nhiều cách nhưng đều không có mấy hiệu quả, cùng lắm cũng chỉ có thể ngăn không cho vết thương chuyển biến xấu hơn thôi.” “Mà Địch Trần Đan đạo hữu luyện chế lại có hiệu quả không tệ. Ta định dùng Địch Trần Đan để trì hoãn thương thế chuyển biến xấu trước, sau đó mới tìm cách giải quyết triệt để sau.” Diệp Huyền Ngân có phần bất đắc dĩ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận