Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 351: Kết Đan Chân Nhân Vẫn Lạc!

Chương 351: Kết Đan Chân Nhân Vẫn Lạc!
Hay ví như Kiếm Thảo, nó vốn là Kiếm Khí trời sinh, nên phần thưởng mở ra được từ nó sẽ là Tốn Lôi Kiếm Hoàn, Kiếm Thai, phi kiếm.
Còn có Liệt Diễm Quả mới chín muồi gần đây, nó vốn là loại linh quả nồng đậm linh lực thuộc tính hỏa, nên phần thưởng mở ra được từ quầng sáng sẽ là bảo vật Bạo Viêm Châu tam phẩm, đan dược Phần Nguyên Đan tam phẩm, Hồng Liên Diễm và 《 Lộng Diễm Quyết 》, tất cả chúng đều có mối quan hệ nhất định với hỏa linh.
Cho nên, nếu hắn thật sự gieo trồng linh thực là tài liệu chính của Trúc Cơ Đan, vậy sau khi nó thành thục, có khả năng cao sẽ nhận được Trúc Cơ Đan, thậm chí là đan phương Trúc Cơ Đan từ quầng sáng.
Nghĩ đến đây, ý cười trên mặt Lục Huyền càng sâu.
"Vậy làm phiền Quan sư tỷ chú ý nhiều hơn, nếu xác định xong, ngươi có thể đến động phủ tìm ta. Ta thường ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, nuôi dưỡng linh thú." Lục Huyền đưa cho nữ tử áo vàng một tấm Truyền Tấn phù.
"Được, đến lúc đó, ta sẽ qua quấy rầy sư đệ." Nữ tử áo vàng vui vẻ nhận phù lục, trực tiếp rời đi.
Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch.
"Ta ở trong tông môn vẫn luôn tuân theo quy củ, vốn không có ý định đánh cắp đan phương cơ mật, thật không ngờ nó lại tự mình tìm đến ta, rồi dứt khoát tiến vào trong tay ta, không muốn nhận cũng không được. Đan phương Trúc Cơ Đan - cơ mật quan trọng đại tông môn sắp rơi vào trong tay ta rồi."
Lục Huyền trở về sơn phong, mở Lưu Quang Phù Trận ra, vừa mới tiến vào, sợi dây leo màu xám lạnh đã tuột ra khỏi ống tay áo của hắn.
Thảo mộc linh khí tỏa ra từ khắp các nơi trong sơn phong khiến cho nó như si như say, lúc thì uốn éo vặn vẹo lúc thì trườn lề mề theo những tảng đá.
Bởi vì thời điểm nó thai nghén sinh ra đời, đã được Lục Huyền rót vào không ít Thanh Mộc Nguyên Khí, nên Yêu Quỷ Đằng vô cùng ỷ lại vào hắn, phần lớn thời gian nó đều ẩn mình ở trong tay áo của hắn, chỉ khi trở lại sơn phong mới cất cánh bay xa, say đắm trong nơi phồn hoa đông đảo linh thực này.
Dây leo màu xám nhìn bên trái một chút lại nhìn bên phải một chút, nó cứ do dự đi lòng vòng giữa các phương hướng dẫn đến Địa Hỏa Tâm Liên, Huyền Trùng Đằng và Uẩn Linh Tùng tứ phẩm, cuối cùng vẫn tuyển chọn vị trí của Mê Tiên Đào tam phẩm. Không vì bất cứ điều gì khác cả, chỉ đơn giản là nó thích đắm mình ở gần Mê Tiên Đào mà thôi.
Cái bụng của Phong Chuẩn vẫn to như quả bóng hơi, đôi cánh xanh nhạt không ngừng vỗ, nó lập tức biến thành một luồng sáng màu xanh lam rồi dùng đầu của Lục Huyền làm đệm, nảy lên mấy cái mới hạ được xuống mặt đất.
Dưới mắt cá chân nó, vẫn như thường lệ, đều treo một cái vòng màu đỏ thẫm. Cái vòng này chính là Ly Hỏa Giao, nuôi lâu như vậy, nó đã dài hơn nửa trượng, trên thân thể thon dài phủ đầy lân phiến tinh xảo màu đỏ rực như lửa.
Trong rừng cây, Đạp Vân Linh Miêu đang dùng đôi con ngươi màu xanh biếc lẳng lặng nhìn Lục Huyền trêu chọc Phong Chuẩn và ấu giao. Sau đó, nó thờ ơ quay đầu đi, chỉ có đôi tai nhọn đang nhúc nhích, không ngừng nghe ngóng thông tin từ phía hắn.
Chờ hắn đi qua nhéo hai chỏm lông xám trắng trên đôi tai thính kia, nó mới gầm nhẹ một tiếng giọng gió, rồi thong thả rời đi.
Lục Huyền trở lại trong phòng, cẩn thận sắp xếp thu hoạch từ chuyến đi đến Truyền Công điện lần này.
Trong quá trình giảng dạy, hắn cùng với đông đảo đám đệ tử ngoại môn đã trao đổi không ít kinh nghiệm tâm đắc về linh thực, đồng thời cũng gặp được không ít chủng linh thực ly kỳ quái dị, điều này đã mở rộng tầm nhìn của hắn rất nhiều.
Đối với chuyện truyền thụ kinh nghiệm gieo trồng và phương thức bồi dưỡng tinh tế hóa, Lục Huyền cũng không lo lắng sẽ gặp phải trường hợp dạy học trò, thầy chết đói.
Bởi xét cho cùng, nếu muốn bồi dưỡng ra linh thực phẩm chất tốt hơn, bọn họ cần tiếp tục tìm tòi thí nghiệm, tổng kết ra phương thức đào tạo linh thực tốt nhất. Mà hắn lại đơn giản thô bạo hơn nhiều, có thể trực tiếp hiểu được trạng thái tức thời của linh thực.
Quan trọng hơn, với từng người, linh thực lại có ý nghĩa không giống nhau.
Đối với Lục Huyền, hắn bồi dưỡng linh thực sẽ nhận được tu vi và các loại bảo vật quý hiếm, khiến hắn hoàn toàn có thể gác chuyện tu luyện và tìm kiếm cơ duyên sang một bên.
Còn những tu sĩ khác, dù tư duy của bọn họ có chút thay đổi sau khi nghe Lục Huyền giảng bài, thì khẳng định là mức độ thay đổi kia cũng cực kỳ hạn chế, bởi vì với bọn họ, tu luyện mới là vị trí hàng đầu.
Ngày hôm sau, Lục Huyền được Liễu Tố mời tham gia một cuộc tụ họp nhỏ cùng mấy vị sư huynh sư tỷ có quan hệ khá tốt. Mấy người này đều am hiểu linh thực linh thú nhất đạo, vì vậy thỉnh thoảng bọn họ sẽ gặp nhau để trao đổi kinh nghiệm tâm đắc.
Không lâu sau khi biết được Lục Huyền mới tiến vào Lãng Nguyệt phúc địa, thái độ của mọi người đối với hắn đã có thay đổi đáng kể, bọn họ nhiệt tình hơn trước đây rất nhiều.
Khúc thủy lưu thương, ăn uống linh đình, cùng nhau ngồi đàm đạo, vô cùng thích ý.
Khi cuộc trò chuyện đang đi vào phần quan trọng, đột nhiên một tiếng kiếm rít rất nhỏ nhưng bén nhọn lại truyền đến bên tai mọi người. Gần như ngay lập tức, một thanh kiếm bằng linh khí đã im hơi lặng tiếng xuất hiện sát tai mỗi người.
Kiếm khí lập tức nổ tung như bong bóng, một giọng nói vang lên cạnh tai.
"Tất cả các đệ tử nội môn nghe lệnh! Mấy ngày gần đây, Đồng Dần - một tên ma đầu Kết Đan của Cực Âm tông đã bị Kết Đan chân nhân của ba tông phái vây công và giết chết ngay tại chỗ, nhưng bí bảo do hắn luyện chế - Ngũ Tử Đồng Tâm Ma lại thừa cơ hội chạy trốn. Không ít hơn hai con Đồng Tâm Ma đã trốn vào phạm vi hai nghìn dặm, bên ngoài Tinh Nguyên thành cùng với các phường thị xung quanh. Để ngăn chặn Đồng Tâm Ma lạm sát người vô tội, gây hỗn loạn Tu Hành giới, trả Tinh Nguyên thành trở lại vẻ tươi sáng ngày xưa, hiện tại tông môn tổ chức đệ tử nội môn đi vây quét ma đầu. Có thể tự nguyện tham gia, mỗi lần tiêu diệt thành công một con Đồng Tâm Ma, sẽ nhận được phần thưởng là một thanh phi kiếm tứ phẩm. Ngày mai sẽ xuất phát." Giọng nói trầm thấp truyền vào trong đầu tất cả mọi người.
"Ngũ Tử Đồng Tâm Ma! Trốn vào sát biên giới khu vực tông môn, nên trảm!" Một tu sĩ trung niên tướng mạo trưởng thành chững chạc phẫn nộ nói.
"Đúng vậy, trừ ma vệ đạo là trách nhiệm của tu sĩ chính đạo chúng ta, huống chi Đồng Tâm Ma dám xâm nhập vào khu vực Thiên Kiếm Tông ta, cũng coi như là tự tìm đường chết." Có người lên tiếng phụ họa.
"Làm chuyện trừ ma vệ đạo còn được thưởng một thanh phi kiếm tứ phẩm! Vốn dĩ trong lòng ta còn hơi lo lắng, nhưng sau khi phần thưởng xuất hiện, một chút lo lắng kia lại lập tức tan thành mây khói rồi."
"Ha ha, còn phải xem là ai có bản lĩnh lấy được thanh phi kiếm tứ phẩm kia."
Mọi người đều rất có hứng thú với phần thưởng là thanh phi kiếm tứ phẩm nọ, như thể nó đã nằm trong túi của họ rồi.
"Lần này lại có Kết Đan chân nhân ngã xuống? Thật sự quá kinh khủng." Điều Lục Huyền quan tâm lại khác với mọi người, hắn vốn cho rằng sau khi mình tấn thăng đến cảnh giới Trúc Cơ, năng lực sinh tồn tại Tu Hành giới sẽ tăng lên rất nhiều, mà ở trong mắt hắn, cảnh giới Kết Đan đã có thể hô mưa gọi gió trong Tu Hành giới, đạt được địa vị tôn sùng không gì sánh được rồi.
Ai ngờ, hôm nay chính tai hắn lại nghe được tin tức Kết Đan chân nhân vẫn lạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận