Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 727: Chạm Trán Với Yêu Cầm!

Chương 727: Chạm Trán Với Yêu Cầm!
"Ta đến từ Vạn Thú môn, có kinh nghiệm phong phú về chuyện chém giết yêu thú tà ma, am hiểu ngự thú, nắm trong tay nhiều loại linh thú tứ phẩm, ngoài ra còn có mấy món pháp khí không tệ."
"Linh Tiêu Tông Mạnh Nguyệt, am hiểu chế phù, tinh thông trận pháp, từng tiến vào nhiều bí cảnh."
"Thanh Nguyên Môn Tôn Vân Minh, không có chỗ nào đặc biệt am hiểu, chỉ có trình độ không tệ trên mấy môn thuật pháp trung giai, có hiểu biết cặn kẽ đối với khu vực tầng ngoài của Hắc Ma Uyên." Lão giả gầy gò ngượng ngùng cười nói.
"Thiên Kiếm Tông Lục Huyền tinh thông linh thực, hiểu sơ về kiếm quyết, rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh, kinh nghiệm chém giết không nhiều lắm. Nhưng để bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình, ta đã tốn một khoản tiền lớn để chuẩn bị không ít bảo vật phù lục, hẳn là sẽ không kéo chân sau của các vị đạo hữu."
"Lục đạo hữu rất ít thăm dò bí cảnh, chém giết cùng yêu thú tà ma?" Khâu Trường Viên nghe vậy, khẽ nhíu mày, nghi hoặc hỏi.
"Phần lớn thời gian ta đều ở lại trong tông môn để bồi dưỡng linh thực." Lục Huyền thành thật trả lời.
"Vậy cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ của đạo hữu đều là tu hành trong tông môn?"
"Đúng là như thế." Lục Huyền cũng không giấu giếm, linh lực trong cơ thể hắn gần như đều đến từ phần thưởng bên trong quầng sáng, không trải qua đủ loại chém giết, cũng không đi tìm kiếm các loại cơ duyên, cứ vậy mà thuận buồm xuôi gió có được tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
"Làm sao bên trên lại phân cho ta một linh thực sư có tu vi nhưng không giỏi đấu pháp chứ?" Khâu Trường Viên nhìn Lục Huyền một cái thật sâu, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng, hoàn toàn không thèm bận tâm đến mặt mũi của hắn, nói thẳng ra.
Vừa dứt lời, sắc mặt Tôn Vân Minh và Mạnh Nguyệt cũng phát sinh biến hóa, thoáng cái bầu không khí đã trở nên cực kỳ vi diệu.
"Tại hạ không biết, việc này phải nhờ sư huynh đi hỏi thăm những vị đạo hữu có liên quan rồi." Lục Huyền lộ vẻ mặt tự nhiên, tựa như không nghe ra sự lạnh lùng kèm theo một chút ghét bỏ trong giọng nói của thanh niên kia.
"Lục đạo hữu xin chớ lo lắng, Khâu Trường Viên sư huynh nói lời này cũng không có ác ý. Theo ta được biết, một người trong ba đạo hữu lần trước phân phối cho sư huynh, cũng có thân phận linh thực sư, rất ít khi ra ngoài rèn luyện kinh nghiệm đấu pháp, vận khí không tốt đụng phải một con yêu ma cường đại, đã tử vong tại chỗ, còn liên lụy khiến mấy người Khâu sư huynh bị trọng thương, thiếu chút nữa là toàn quân bị diệt. Bởi vậy sư huynh mới nói ra lời này."
Một giọng nói già nua truyền vào trong tai Lục Huyền, chủ nhân của giọng nói ấy chính là lão giả gầy gò vẫn luôn ở trong Hắc Tinh thành, đối phương đang giải thích cho Lục Huyền biết nguyên nhân khiến Khâu Trường Viên làm ra hành vi như vậy.
"Tôn đạo hữu yên tâm, Khâu đạo hữu thấy ta như thế nào cũng không quan trọng, ta đảm bảo với ngươi là sẽ không làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ tuần tra sau này." Lục Huyền hiểu rõ nỗi băn khoăn trong lòng lão giả, nên truyền âm nói với lão.
“Vậy là tốt rồi.” Lão giả gầy gò thở dài một hơi nhưng vẻ lo lắng trên mặt cũng không hoàn toàn biến mất.
Bốn người vừa mới thành lập một tổ đội nhỏ, tu vi cao nhất là Khâu Trường Viên – lại vì kinh nghiệm cá nhân mà chướng mắt với thân phận linh thực sư của Lục Huyền, lão già lại là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ xuất thân từ một tông môn nhỏ, dù có ý muốn xóa bỏ hiềm khích giữa mọi người nhưng bản thân vốn thấp cổ bé họng, điều này càng khiến lão giả cảm thấy con đường phía trước của tiểu tổ này vô cùng ảm đạm.
Lục Huyền lại chẳng hề để ý đến những thứ này, hắn theo sau ba người, đi tới biên giới thành trì.
“Tôn đạo hữu, không phải bên ngoài Hắc Tinh thành vẫn còn đại trận phòng hộ sao? Vì sao chúng ta phải đi tuần tra mỗi ngày?” Hắn truyền âm cho lão giả gầy gò, dò hỏi.
“Đúng là có đại trận hộ thành lục phẩm, do mấy vị Kim Đan Chân Nhân của đại tông liên thủ bố trí.” Lão giả gật đầu: “Nhưng diện tích của Hắc Tinh thành quá lớn, mỗi ngày đều mở trận pháp sẽ tiêu hao cực nhiều, vậy nên trận pháp chỉ mở ra ở một số vị trí quan trọng bên cạnh thành trì mà thôi, còn lại hầu hết những khu vực khác, tầng phòng hộ đều mỏng manh, yếu ớt hơn.”
“Chỉ có tại thời khắc mấu chốt, mới có thể toàn diện khởi động trận pháp.” Lão giả gầy gò giải thích cặn kẽ cho Lục Huyền hiểu.
Bốn người xuyên qua vòng bảo hộ linh khí, bước ra bên ngoài thành trì, sau đó phân tán, giữ một khoảng cách nhất định để có thể phối hợp tác chiến với nhau bất cứ lúc nào. Sau đó, cả bốn người bắt đầu bay cực nhanh xung quanh vòng bảo hộ linh khí.
Linh thức khuấy động, dò xét khắp nơi.
Lục Huyền thể hiện ra linh thức ở trình độ của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường, cẩn thận dò xét bốn phía.
Nửa ngày trôi qua vẫn không có bất cứ tình huống gì phát sinh. Bốn người lại không vì vậy mà sinh lòng lười biếng, vẫn một mực chăm chú tuần tra trong ngoài thành trì như thường lệ.
“Hử? Có biến.” Vẻ mặt Lục Huyền không có bất cứ biến hóa nào, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ.
Trong bốn người, tu vi của hắn là cao nhất, đã tới cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, hơn nữa còn tu luyện《Thần Diễn Kinh》ngũ phẩm có thể tăng cường linh thức, trong thức hải vẫn còn Uẩn Thần Thiếp ngũ phẩm không ngừng tẩm bổ cho linh thức, vậy nên linh thức của hắn đã vượt xa tu sĩ cùng giai bình thường.
Trong cảm giác linh thức của hắn, có một đám yêu cầm đang nhanh chóng bay về phía Hắc Tinh thành.
“Có thứ gì đó đang tới!” Khoảng mười hơi thở sau, Khâu Trường Viên mới phát hiện ra tung tích của yêu cầm, gã lập tức lên tiếng nhắc nhở mấy người Lục Huyền.
Ba người còn lại nghe vậy đều khẩn trương như lâm đại địch, tất cả đều lấy ra pháp khí phù lục, bày trận địa sẵn sàng đón địch.
“Rítttt!” Tiếng rít chói tai trực tiếp truyền vào trong tai Lục Huyền, dường như muốn đâm thủng màng nhĩ, khiến khí huyết trong cơ thể xao động không yên. Ngẩng đầu nhìn lại, mấy chục con yêu cầm cực lớn đã xuất hiện trong tầm mắt.
Yêu cầm mọc ra đôi cánh thịt rộng lớn, khi giương ra sẽ che khuất bầu trời, trên đầu chúng mọc lên một cái bướu thịt màu đen thui, xung quanh bướu thịt tràn ngập tà khí, vừa nhìn đã biết đám này không dễ chọc.
Yêu cầm vừa phát hiện ra mấy người Lục Huyền, tiếng rít trong miệng lại càng thêm hưng phấn, tốc độ đập cánh tăng nhanh hơn vài phần, từ xa xa đã truyền đến từng hồi gió tanh.
Trên không trung, cái bướu thịt màu đen trên đầu một con yêu cầm đột ngột bành trướng, yêu lực điên cuồng tuôn ra, từng luồng khí màu đen như mưa to trút xuống, rậm rạp chằng chịt, phát ra vô tận tiếng rít gào chói tai.
“Nghiệt súc, chết đi!” Khâu Trường Viên hừ lạnh một tiếng, một con bọ cạp sáu cánh khổng lồ màu đỏ thẫm đã bắn ra như điện, bản thân gã lại đứng trên một con yêu thú cự ưng khổng lồ thân thể như bạch ngọc, sẵn sàng nghênh đón con yêu cầm to lớn kia lao đến từ chính diện.
Mạnh Nguyệt không cam lòng lạc hậu, những tấm phù lục từ trong ống tay áo liên tiếp bay ra. Chỉ nháy mắt sau đó, các loại thuật pháp cấp thấp đồng loạt bắn ra, vô số phong nhận, băng thứ, thổ trùy… cùng lúc bay về phía yêu cầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận