Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1345: Bách Lý Kiếm Thanh!

Chương 1345: Bách Lý Kiếm Thanh!Chương 1345: Bách Lý Kiếm Thanh!
Thanh niên khôi ngô này tên là Hùng Phong, tu vi Trúc Cơ trung kỳ. Về phần một người khác, nếu Lục Huyền đang có mặt ở đây, hắn là hắn sẽ cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, bởi vì gã chính là Bách Lý Kiếm Thanh lúc trước từng cùng hắn tiến vào Thiên Kiếm Tông.
Hai người bọn họ vốn có tình cảm tương hợp, giao tình sâu đậm với nhau.
"Hùng đạo hữu, vết thương lần trước của ngươi đã hoàn toàn khôi phục rồi?" Bách Lý Kiếm Thanh ở thời điểm hiện tại, rõ ràng là đã thành thục hơn rất nhiều so với bộ dáng ngây ngô lúc trước, bình tĩnh lên tiếng hỏi.
"Nhờ có Bách Lý huynh lo lắng, đã đỡ được bảy - tám phần rồi, chờ qua một đoạn thời gian nữa, ta có thể cùng ngươi đi thăm dò bí cảnh, săn giết yêu thú."
"Vậy là tốt rồi." Thanh phi kiếm trong tay Bách Lý Kiếm Thanh khẽ xoay chuyển, lưu quang lúc ẩn lúc hiện giống như hỏa diễm.
"Ai da, nhưng mà cuộc sống như vậy biết đến khi nào mới có thể chấm dứt đây?" Trong mắt thanh niên khôi ngô hiện lên một tia buồn rầu.
“Trong một năm qua, hơn phân nửa thời gian chúng ta đầu phải ra ngoài săn giết yêu thú, thu hoạch tài nguyên tu hành, khiến cho thời gian dùng để tu luyện chẳng còn lại được bao nhiêu, đã vậy còn phải thời thời khắc khắc đề cao cảnh giác, chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm bị thương thậm chí là tử vong." "Không còn cách nào khác, hai chúng ta đều có xuất thân tán tu, có thể sống yên ổn ở nơi này đã tốt hơn rất nhiều tu sĩ bên ngoài rồi." Bách Lý Kiếm Thanh trầm giọng nói. Lúc trước khi Thiên Kiếm Tông di chuyển, bọn họ đã dùng truyền tống đại trận đưa một đám đệ tử nội môn đến Trung Châu, bởi vì địa điểm truyền tống có chút chênh lệch rất nhỏ nên sau khi đến nơi, nhóm tu sĩ này sẽ xuất hiện ở các giới vực khác nhau thuộc Trung Châu.
Sau khi Bách Lý Kiếm Thanh tiến vào Tinh Vân Cảnh, dựa vào tạo nghệ kiếm đạo tỉnh xảo lúc trước, cùng với một ít tài nguyên tu hành cuối cùng được tông môn tặng cho, bản thân lại tìm được một toà thành trì tương đối an toàn để định cư, nên hơn mười năm về trước, gã đã thuận lợi đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ rồi.
Ở thời điểm hiện tại, Bách Lý Kiếm Thanh đã sớm thích ứng với thân phận tán tu của mình rồi, chẳng qua là lúc đêm khuya vắng người, thỉnh thoảng gã cũng sẽ hồi tưởng lại quãng thời gian vô ưu vô lự lúc còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông.
"Không còn cách nào khác, chúng ta là tán tu... và theo một ý nghĩa nào đó, xuất thân cũng đã quyết định kiếp sống tu hành cả đời của chúng ta rồi." Hùng Phong khẽ thở dài một tiếng, thân thể khôi ngô khi ngồi xuống nhìn như một ngọn núi nhỏ lại toát ra một tia chán nản.
Đột nhiên, dường như gã vừa nghĩ đến điều gì, vẻ mặt lập tức trở nên hưng phấn: "Đúng rồi, Bách Lý huynh, ta vừa mới thăm dò được một tin tức, có khả năng thứ này sẽ cải biến được tình huống trước mắt của chúng ta."
"Ô? Kính xin Hùng đạo hữu báo cho ta biết một hai."
"Nghe nói bên Ly Dương cảnh có một cửa hàng với quy mô rất nhỏ, nhưng danh khí cực lớn đang chiêu mộ tu sĩ Trúc Cơ thích hợp tới đó làm công. Chúng ta có thể đi qua thử xem."
"Ly Dương cảnh? Đường xá quá mức xa xôi." Bách Lý Kiếm Thanh khẽ lắc đầu nói.
“Tìm một thương đội cùng đi cũng tương đối nhanh chóng mà. Quan trọng nhất là phúc lợi đãi ngộ của cửa hàng kia cực kỳ tốt luôn!" Hùng Phong lộ vẻ mặt hưng phấn nói.
"Chỉ cần thành công tiến vào cửa hàng nọ là mỗi tháng có thể dễ dàng nhận được bốn ngàn linh thạch hạ phẩm. Hai chúng ta ra ngoài đánh sống đánh chết cũng chưa chắc đã kiếm được nhiều như vậy."
"Hơn nữa, chỉ cần làm việc chăm chỉ khiến chủ cửa hàng hài lòng thì về sau này, khoản tiền nhận được hàng tháng vẫn còn không gian rất lớn để gia tăng, đãi ngộ này tuyệt đối là cao hơn rất nhiều so với Hải Lâu thương hội nổi danh nhất Ly Dương cảnh."
"Ngoài ra, bên trong cửa hàng có bày bán các loại bảo vật quý hiếm, mà chủ cửa hàng sẽ thường xuyên ban một ít bảo vật hỗ trợ cho nhóm tu sĩ quản lý."
"Còn một điểm quan trọng nhất, cửa hàng bên kia tuy nhỏ nhưng địa vị lại cực kỳ to lớn. Nó vốn là sản nghiệp thuộc về một vị đệ tử nội môn của đại tông Động Huyền Kiếm Tông trong Chư Thiên Giới Vực, Bách Lý huynh ngươi cũng là một kiếm tu, hẳn là biết thân phận này đại biểu cho cái gì chứ?" Thanh niên khôi ngô kia nhỏ giọng nói.
Bách Lý Kiếm Thanh nhẹ nhàng gật đầu.
Động Huyền Kiếm Tông kia có địa vị vô cùng cao thượng đối với mỗi một tu sĩ kiếm đạo, cần thiên phú kiếm đạo vô cùng tốt, vạn dặm mới tìm được một, mới đủ tư cách tiến vào bên trong tông môn kia, về phần trở thành đệ tử nội môn của Kiếm Tông, lại càng khó như lên trời.
Có thể nói mỗi một vị đệ tử nội môn của Động Huyền Kiếm Tông đầu có xác suất không nhỏ sẽ tấn chức cảnh giới Nguyên Anh. "Đúng rồi, nghe nói những gì chủ cửa hàng kia từng trải qua cũng có màu sắc vô cùng truyền kỳ. Bản thân hắn vốn là một linh thực sư, trình độ trên phương diện linh thực còn là số một số hai trong toàn bộ Ly Dương cảnh. Nghe đồn hắn vốn xuất thân từ một tông môn kiếm đạo ở Đông Hoang, ngẫu nhiên bị Nguyên Anh Chân Quân của Động Huyền Kiếm Tông tìm được, sau đó thành công tiến vào Động Huyền Kiếm Tông."
“Linh thực sư? Tông môn kiếm đạo ở Đông Hoang?" Vừa nghe hai dữ liệu cực kỳ quan trọng này, trong lòng Bách Lý Kiếm Thanh hơi động, vẻ mặt không khỏi rơi vào ngẩn ngơ.
"Hùng đạo hữu có biết chủ tiệm kia tên họ là gì không?” Trong giọng nói của gã ẩn chứa một tia gấp gáp không dễ phát hiện ra.
"Để ta suy nghĩ một chút đã, đúng rồi! Hắn tên là Lục Huyền!" Thanh niên khôi ngô thoáng hồi tưởng lại một chút, sau đó lập tức trả lời.
"Lục Huyền... Lục đại ca..." Bỗng dưng đôi mắt dài nhỏ của Bách Lý Kiếm Thanh chợt mở ra, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ mãnh liệt. Nói thật, ngay khi nghe được những lời miêu tả về chủ tiệm từ trong miệng Hùng Phong, trong đầu gã đã hiện lên bóng dáng của thanh niên tuấn lãng ngày ấy rồi.
Sau khi nỗi nghi hoặc được xác nhận, đột nhiên có trăm mối cảm xúc ngổn ngang tràn ngập trong lòng, kinh ngạc, vui sướng, nghi hoặc, hâm mộ... Trong lúc nhất thời, đủ các loại cảm xúc xông thẳng lên đầu.
"Quả nhiên ... ở bất cứ nơi nào, tạo nghệ linh thực của Lục đại ca cũng sẽ phát sáng." Trong đầu gã lại bắt đầu xuất hiện những sự tích có liên quan đến phương diện linh thực đã từng được Lục Huyền giải quyết khi ở bên trong Thiên Kiếm Tông, trên mặt không khỏi hiện lên một nụ cười.
"Đúng rồi, Hùng đạo hữu, tu vi hiện tại của vị Lục... Lục điếm chủ kia là?" Đột nhiên Bách Lý Kiếm Thanh nhớ tới cái gì, lại hiếu kỳ hỏi.
"Nghe nói là tu vi Kết Đan hậu kỳ, có lẽ chính vì có tu vi như vậy, hắn mới được Động Huyền Kiếm Tông thu làm đệ tử nội môn?" Thanh niên khôi ngô kia cũng không biết mối quan hệ giữa Thiên Kiếm Tông và Động Huyền Kiếm Tông, nên mới suy đoán như vậy.
Bách Lý Kiếm Thanh nghe vậy chỉ mỉm cười, cũng không giải thích nhiều.
"Quả nhiên... Kết Đan hậu kỳ! Tu vi của Lục đại ca đã đạt đến cảnh giới như thế rồi!"
Lúc trước khi rời khỏi Thiên Kiếm Tông, hai người đầu có tu vi Trúc Cơ, chỉ khác là Lục Huyền đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, còn gã mới tấn chức Trúc Cơ sơ kỳ không được bao lâu.
Thực sự không ngờ, mấy chục năm trôi qua, tu vi của hai người lại chênh lệch lớn đến thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận