Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 698: Ta Nguyện Gánh Chịu Phần Gian Khổ Này!

Chương 698: Ta Nguyện Gánh Chịu Phần Gian Khổ Này!
"Mời sư tỷ nói." Gương mặt Lục Huyền thoáng có chút sững sờ, hắn vẫn đang cố gắng kiềm chế không để cho Kiếm Vô Hạ cảm nhận được niềm vui sướng đang nhảy nhót trong lòng mình.
"Lúc trước, dưới cơ duyên xảo hợp, ta đã thu được một hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm, nhưng thời gian qua lâu, vẫn không có tinh lực đi bồi dưỡng nó, thậm chí cũng không có lòng tin tuyệt đối có thể bồi dưỡng ra được, cho nên đã lãng phí không ít năm. Ta muốn tặng hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm kia cho sư đệ, coi như báo đáp, sư đệ hãy thay ta bồi dưỡng hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm trong tay ta đi." Kiếm Vô Hạ trầm ngâm một chút, cuối cùng nhẹ giọng nói.
Lục Huyền kinh ngạc đứng yên tại chỗ, trong ánh mắt có chút mơ hồ tựa như không thể tưởng tượng nổi tình cảnh này lại có thể xảy ra.
"Nói cách khác, điều kiện tiên quyết để nhận được hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm do Kiếm Trì thai nghén ra kia, lại là ta cần thay sư tỷ bồi dưỡng một gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm khác?" Trong lòng hắn đang mừng rỡ như điên, chỉ thiếu chút nữa là không khống chế nổi biểu cảm trên gương mặt mình
"Còn có loại chuyện tốt này?"
"Làm sao vậy? Có phải điều kiện này đã làm khó sư đệ ngươi quá mức rồi? Đúng là bồi dưỡng một gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm sẽ rất cực khổ, " Kiếm Vô Hạ thấy dáng vẻ của Lục Huyền như vậy, còn cho rằng hắn e ngại bồi dưỡng Kiếm Thảo ngũ phẩm quá mức cực khổ nên có chút không tình nguyện.
"Không phải!" Lục Huyền vội vàng nói: "Ta nguyện gánh chịu phần gian khổ này!"
"Vậy thì làm phiền Lục sư đệ ngươi rồi." Rốt cuộc trên khuôn mặt lạnh lùng của Kiếm Vô Hạ cũng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
"Nhưng sư đệ có một nghi vấn, nếu là nhóm đồng môn còn lại của Kiếm Đường, khi bọn họ nhận được một hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm, khẳng định là trong lòng sẽ coi nó như trân bảo, sẽ dốc lòng bồi dưỡng, sao có thể cam lòng giao cho những người khác trồng trọt thay mình được?" Lục Huyền tò mò hỏi.
Phải biết rằng, linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm cực kỳ thưa thớt, cần phải đoạt tạo hóa của Kiếm Trì mới có thể ngẫu nhiên nhận được một hạt. Bởi vậy chỉ cần kiếm tu lấy được thứ này thì gần như tất cả mọi người đều sẽ nghĩ hết thảy mọi biện pháp đi tự mình bồi dưỡng Kiếm Thảo tới thành thục.
Xét cho cùng, trong quá trình bồi dưỡng, bọn họ cũng có thể nhanh chóng gia tăng kiếm thuật tương ứng của mình, từ đó càng thêm hiểu rõ tính chất và điểm đặc thù của Kiếm Thảo, từ đó, cả hai sẽ thành lập được một mối quan hệ cực kỳ hòa hợp ăn ý.
Hắn không tưởng tượng nổi vì sao Kiếm Vô Hạ lại có hành động như thế.
"Đầu tiên, đương nhiên là ta tin tưởng vào trình độ bồi dưỡng Kiếm Thảo của Lục sư đệ ngươi rồi. Thứ hai, Kiếm Thảo ngũ phẩm cũng không phải dễ dàng bồi dưỡng ra như vậy, vì lý do ổn thỏa, vẫn nên giao cho sư đệ ngươi sẽ khiến ta càng yên tâm hơn một chút. Thứ ba, lúc trước ta từng lấy được một bản kiếm sách tàn quyển ở trong một khu bí cảnh thượng cổ, bên trong ẩn chứa kiếm đạo huyền ảo khiến ta nhận được ích lợi không nhỏ, dẫn đến trầm mê trong đó, ngày đêm tìm hiểu, trong thời gian ngắn thực sự không có cách nào phân tâm đi bồi dưỡng Kiếm Thảo." Kiếm Vô Hạ lộ vẻ mặt tự nhiên nói.
Lục Huyền thầm rùng mình trong lòng.
"Có thể khiến đệ tử chân truyền từ bỏ cơ hội bồi dưỡng Kiếm Thảo ngũ phẩm, một mực đi tìm hiểu một cuốn kiếm sách tàn quyển, thì khẳng định là cuốn tàn quyển kia có lai lịch rất lớn, có lẽ nghiên cứu thứ này còn có thể trợ giúp nàng nhắm thẳng tới Nguyên Anh đại đạo." Hắn thầm nghĩ trong lòng.
"Sư tỷ đã tín nhiệm sư đệ như thế, đó là vinh hạnh của sư đệ. Ta đương nhiên sẽ dốc hết tâm lực, trợ giúp Vô Hà sư tỷ bồi dưỡng ra gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm kia." Lục Huyền chân thành nói.
"Nhưng sư đệ ta vẫn còn một chuyện không hiểu. Dựa theo kinh nghiệm bồi dưỡng Kiếm Thảo lúc trước, hẳn là ta nên tu luyện kiếm quyết ngũ phẩm tương ứng, mới có thể thuận lợi đi bồi dưỡng Kiếm Thảo ngũ phẩm. Vấn đề là kiếm quyết ngũ phẩm vô cùng trân quý, hẳn là sư thúc trong đường sẽ không tùy ý truyền thụ cho ta đâu."
"Lục sư đệ." Kiếm Vô Hạ nhẹ giọng cắt ngang lời Lục Huyền: "Có một điểm hẳn là ngươi còn không rõ lắm, linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm vốn là thứ được Kiếm Trì của tông môn thai nghén mà thành, dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể sinh ra một hạt, cho nên các loại thuộc tính hay điểm đặc biệt của loại Kiếm Thảo này đều là ẩn số, đương nhiên cũng không có kiếm quyết ngũ phẩm tương ứng."
"Vậy nên bồi dưỡng như thế nào?" Lục Huyền thoáng có chút sửng sốt, lập tức nghi ngờ hỏi.
"Cái này cần sư đệ tự mình đi tìm tòi lĩnh ngộ, bản thân Kiếm Thảo ngũ phẩm có rất nhiều điểm kỳ dị, bên trong tự mang kiếm ý. Bởi vậy, căn cứ vào quá trình bồi dưỡng tìm hiểu, sư đệ ngươi có thể tìm được phương pháp bồi dưỡng thích hợp nhất cho Kiếm Thảo."
"Ta đoán chừng đám đồng môn bình thường rất khó làm được việc này, nhưng với thiên phú kiếm đạo lại cộng thêm kinh nghiệm bồi dưỡng Kiếm Thảo tứ phẩm của sư đệ, hẳn là chuyện này vẫn không thành vấn đề."
"Thì ra là thế." Lục Huyền nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Ta có thiên phú kiếm đạo gì mà bản thân ta lại không biết vậy?" Hắn âm thầm thở dài một hơi,
Nếu là trước kia, không có sẵn kiếm quyết, khẳng định là hắn sẽ hết đường xoay sở với gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm này, không biết phải bắt đầu từ đâu, nhưng bây giờ thì khác, trong tay có món bảo vật Thông Minh Kiếm Tâm ngũ phẩm từng mở được từ bên trong quầng sáng lúc trước, có thể nói hắn đã chân chính trở thành một vị thiên tài kiếm đạo rồi.
"Nếu sư đệ không còn nghi vấn gì khác, ta sẽ đưa hạt linh chủng Kiếm Thảo kia cho ngươi." Kiếm Vô Hạ nói.
"Được, sư tỷ." Lục Huyền lộ vẻ mặt phấn chấn.
Chỉ thấy chiếc áo bào trắng như tuyết trên người Kiếm Vô Hạ không gió mà bay, sau đó, một cái hộp kiếm tinh mỹ nhẹ nhàng bay ra từ trong ống tay áo, có vô số kiếm khí rất nhỏ chậm rãi di chuyển trên hộp kiếm, nhìn giống như một đàn cá.
Kiếm Vô Hạ phất tay một cái, một hạt linh chủng thần dị lập tức nhảy ra từ trong hộp kiếm. Thoạt nhìn sẽ có cảm giác hạt linh chủng này chính là một khúc xương dài nhỏ, trong suốt như ngọc, có hình dạng tương tự như một thanh kiếm.
Linh thức của Lục Huyền vừa mới chạm vào mặt ngoài của linh chủng, bên tai lập tức phát sinh biến hóa, có cảm giác như âm thanh vạn quân xung phong liều chết vừa truyền đến bên tai, khắp nơi đều là huyết nhục bay tứ tung, sát khí tràn ngập, phảng phất như hắn vừa tiến vào một chiến trường khổng lồ tràn đầy giết chóc vô cùng vô tận.
Bên ngoài da thịt, linh quang của kiện Thanh Phù Vũ Y mỏng như cánh ve đã bắt đầu lặng lẽ phun ra, rót vào trong cơ thể Lục Huyền.
Lục Huyền nhanh chóng rút lui linh thức về thân thể, chỉ trong nháy mắt, tâm thần đã khôi phục lại trạng thái tỉnh táo như thường.
"Hạt linh chủng Kiếm Thảo này có sát ý thật lớn!" Hắn không khỏi cảm khái một câu.
"Đúng là như vậy, nhưng Lục sư đệ ngươi có thể lập tức thoát ra từ trong mảnh sát ý sắc bén kia, coi như tâm tính cũng khá là vững vàng.” Trong mắt Kiếm Vô Hạ toát lên một tia tán thưởng: "Được rồi, ta giao hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm này cho sư đệ nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận