Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 501: Nam Nhân Kia Đã Trở Lại Rồi!

Chương 501: Nam Nhân Kia Đã Trở Lại Rồi!
Ngày hôm đó, khi Lục Huyền đang chăm sóc linh thực, bỗng nhiên lại có một vị khách không thể ngờ nổi tới thăm.
"Chung sư huynh, ngọn gió nào thổi sư huynh tới đây vậy?" Lục Huyền tươi cười đi ra chào đón, ngươi đến chính là Chung Hạo, nuôi dưỡng một cặp Sất Âm Thú.
"Ha ha, vô sự không lên Tam Bảo điện, ta có chuyện nên tới đây tìm sư đệ." Chung Hạo với vóc dáng vạm vỡ, lập tức cười sang sảng đáp.
Gã vừa thản nhiên quan sát động phủ Lục Huyền vừa nói.
"Xem ra mấy con linh thú trong động phủ của Lục sư đệ được nuôi dưỡng rất tốt, tuy phẩm cấp không cao lắm nhưng con nào con đấy mạnh như rồng như hổ." Chung Hạo liếc nhìn Đạp Vân Linh Miêu, Phong Chuẩn và các linh thú khác rồi cảm thán nói.
"Kém xa so với linh thú do sư huynh nuôi dưỡng." Lục Huyền khiêm tốn trả lời.
"Lần này ta sang đây cũng vì chuyện có liên quan đến linh thú. Ngoại trừ nuôi dưỡng linh thú của chính mình, ngày thường ta cũng giúp tông môn thuần dưỡng linh thú, đặc biệt là những con linh thú phẩm cấp cao. Trong tông môn có một lứa ấu thú phẩm cấp cao mới, đang cần người thuần hóa chúng. Lần trước, sư đệ đã giúp ta giải quyết vấn đề sinh sản của cặp Sất Âm Thú, sau khi chúng ta trao đổi với nhau, có thể thấy được trình độ nuôi dưỡng linh thú của Lục sư đệ không tầm thường. Vì vậy ta cố ý tới hỏi một chút, không biết sư đệ có bằng lòng đi thuần dưỡng chúng không?"
"Trực tiếp lập khế ước với linh thú, chẳng phải chúng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao? Còn cần đi thuần hóa?" Lục Huyền bày tỏ thắc mắc của mình với tu sĩ vạm vỡ kia.
"Sư đệ có chỗ không biết, những linh thú đó không thuộc quyền sở hữu của cá nhân, cho nên không thể lập khế ước với một vị đồng môn cụ thể nào đó. Chúng có những điểm hữu dụng riêng, ví dụ như trấn thủ bí cảnh hiểm địa, sản xuất tài nguyên tu hành hay làm phương tiện vận chuyển của tông môn. Chuyện thuần hóa chúng, sẽ giúp chúng hiểu rõ hơn về các chỉ lệnh khác nhau, cũng làm hao mòn yêu tính vốn có của chúng, từ đó phục vụ tông môn tốt hơn." Chung Hạo kiên nhẫn giải thích.
"Nếu không lập khế ước, chúng ta có thể thẳng thừng dùng pháp khí khống chế chúng được mà?" Lục Huyền nhớ tới pháp khí Phược Long Hoàn phỏng chế phẩm khi vừa mới bắt đầu nuôi dưỡng Giao Long cự mãng ở Thiên Long hồ.
"Đó là những loại linh thú phẩm cấp cao, đương nhiên cũng đòi hỏi pháp khí phẩm cấp cao. Nếu làm như vậy, chi phí sẽ đội lên rất nhiều. Ngoài ra, dù có pháp khí, trận pháp và các loại phương thức khống chế khác, cũng nhất định phải thuần hóa được yêu tính vốn có của linh thú. Bằng không, một ngày nào đó nó đột nhiên bạo phát, sẽ gây ra tổn thất nặng nề."
"Thì ra là thế." Lục Huyền nghe vậy, cũng gật đầu: "Vậy để ta thử xem, đa tạ sư huynh đã giới thiệu."
"Tất cả đều do bản lĩnh của chính sư đệ."
Từ cuộc trò chuyện giữa hai người, Lục Huyền biết cặp Sất Âm Thú kia đã thụ thai thành công sau vài tháng giao hợp, nhưng vẫn cần phải mất mấy năm nữa mới sinh ra ấu thú.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, Lục Huyền đi theo phía sau Chung Hạo, bay đến chỗ ở của lứa ấu thú cần thuần hóa kia. Lúc đi ngang qua một đầm nước rộng lớn, Lục Huyền không khỏi dừng bước khi nhìn thấy hàng trăm hàng nghìn con Linh hạc đang tự do bay lượn trong đầm nước.
Đầm nước có diện tích hàng trăm mẫu, thực vật thủy sinh tươi tốt, linh khí dày đặc, vô số Linh hạc đang chải chuốt bộ linh vũ trắng phau trên mặt nước, hoặc đang vui sướng chơi đùa dưới nước, thỉnh thoảng lại mổ linh ngư linh hà ở trong đầm.
Lục Huyền thấy cảnh tượng như vậy, khóe miệng không nhịn được khẽ cong lên.
Đang lúc hắn chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một con Linh hạc phát hiện ra bóng dáng của hắn, nó phát ra tiếng kêu to lanh lảnh, âm thanh vừa gấp gáp vừa hưng phấn.
Dường như tiếng kêu này đã tạo ra một loại phản ứng dây chuyền, khiến đàn hạc trong đầm nước lần lượt kêu lên, hơn nghìn con Linh hạc lập tức vỗ đôi cánh màu trắng nõn, vẽ ra những đường vòng cung đẹp mắt, rồi dùng tốc độ cao bay về phía Lục Huyền.
Nam nhân kia đã trở lại rồi!
Dù chuyện lúc ấy đã trôi qua được mười mấy năm, nhưng toàn bộ tộc quần Linh hạc vẫn nhớ những thay đổi Lục Huyền từng mang lại cho chúng. Nếu không có sự xuất hiện của hắn, có lẽ tất cả Linh hạc vẫn giống như trước đây, vẫn miệt mài vận chuyển tu sĩ chẳng phân biệt được ngày đêm, mà thù lao nhận được lại cực kỳ ít ỏi, được bữa sớm lo bữa tối, khó có thể nuôi sống bản thân.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, kết cục mà cả tộc quần Linh hạc gặp phải sẽ là dần dần nằm thẳng buông xuôi, hệt như một cái ao tù nước đọng.
"Đi đi đi, mau lui ra, lui ra!" Đột nhiên, một đệ tử ngoại môn từ đằng xa bay tới, gã rất sợ đàn Linh hạc bên trong đầm nước sẽ va chạm với hai vị sư thúc nội môn trước mặt, nên mới lo lắng đuổi hết đám Linh hạc kia đi.
"Hai vị sư thúc, Linh hạc ta nuôi không có mắt đã đụng phải hai vị, mong sư thúc tha lỗi." Đệ tử ngoại môn vừa bay tới có nước da ngăm đen, tu vi Luyện Khí viên mãn, hiện giờ đang cúi đầu, vẻ mặt vô cùng sợ hãi nói.
"Không sao đâu, chúng ta chỉ đang ôn lại chuyện xưa thôi, Hứa đạo hữu không cần phải lo lắng." Lục Huyền nhìn đệ tử ngoại môn trước mắt này, ấm áp đáp. Hắn có chút ấn tượng với đối phương.
Người này tên là Hứa Nghị. Nhiều năm trước, khi hắn nhận nhiệm vụ sinh sản của Linh hạc, chính gã đã phụ trách nuôi dưỡng toàn bộ tộc quần Linh hạc ở nơi đây.
Hứa Nghị nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên, ngay khi nhìn thấy Lục Huyền, nét mặt lộ rõ vẻ giật mình kinh ngạc.
"Lục... Lục sư thúc." Gã thực sự không ngờ mình sẽ chạm mặt với Lục Huyền theo cách này.
Mười mấy năm trước, Lục Huyền chỉ là một tu sĩ Luyện Khí cao cấp mới gia nhập vào tông môn, hai người quen biết nhau vì nhiệm vụ sinh sản của Linh hạc.
Không ngờ khi gặp lại, Lục Huyền đã trở thành đệ tử nội môn. Mà bản thân gã vẫn chỉ là Luyện Khí viên mãn, còn không biết khi nào mới có thể thử nghiệm đột phá cảnh giới Trúc Cơ.
"Hứa đạo hữu vẫn ổn chứ?"
"Đa tạ Lục sư thúc còn nhớ đến, ta vẫn ổn. Dự định sẽ mài giũa linh thức nhục thân thêm chừng vài năm nữa, rồi sẽ đi nếm thử tấn chức cảnh giới Trúc Cơ." Hứa Nghị hơi cúi đầu, cung kính trả lời.
Lục Huyền khẽ thở dài trong lòng, hắn ngắm nhìn rất nhiều Linh hạc đang vui sướng bay múa xung quanh mình.
"Chuyện sinh hoạt của những con Linh hạc này có gì thay đổi so với trước đây không?"
"Nhờ phúc của Lục sư thúc, Ngự Thú đường đã tiếp thu lời đề nghị của ngài, đã ủy thác Trận Pháp đường luyện chế ra rất nhiều pháp khí cỡ nhỏ có chức năng định vị, liên lạc, nhờ đó mà giải thoát được phần lớn Linh hạc khỏi phải làm lụng vất vả cả ngày. Đồng thời cũng nâng thù lao vận chuyển cho chúng lên, mở rộng khu vực sinh sống và cải thiện điều kiện sống của chúng. Trải qua rất nhiều biến hóa, toàn bộ tộc quần Linh hạc đã từ từ bước vào giai đoạn tốt, mọi thứ đều đang phát triển theo hướng thuận lợi rồi."
"Vậy là tốt." Lục Huyền vui mừng gật đầu, hắn động viên Hứa Nghị mấy câu, sau đó tiếp tục bay về phía dãy núi cùng với tu sĩ vạm vỡ đang đợi ở bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận