Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 907: Nơi Ở Của Thụ Nương!

Chương 907: Nơi Ở Của Thụ Nương!Chương 907: Nơi Ở Của Thụ Nương!
Sau khi hút xong, mấy Thụ Nương lại dán chặt lên thân thể Lục Huyền, thỉnh thoảng còn phát ra những âm thanh ríu rít trong trẻo êm tai, nhưng không biêt bọn họ đang nói cái gì.
Lục Huyền tập trung tỉnh thần một thoáng, đã lập tức hiểu rõ được. "Các ngươi muốn mời ta đến nơi ở của các ngươi làm khách sao?" Hắn nhẹ giọng hỏi Thụ Nương cầm đầu có thể tích hơi lớn hơn một chút. Tiểu tỉnh linh màu xanh nghe được những lời này của Lục Huyền thì vội vàng gật đầu.
Lục Huyền hơi do dự một chút. nhưng cũng gật đầu đồng ý. Hắn . vân tương đôi yên tâm đôi với mây Thụ Nương này, dù sao bọn họ cũng chỉ là một ít tiểu tỉnh quái, trời sinh tính tình hiển lành, thực lực cũng không phải quá mạnh. Chủ yếu hơn là, sau khi được nuôi nấng bằng Thanh Mộc nguyên khí, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được tình cảm thân thiết gần gũi đối với mình phát ra từ nội tâm của bọn chúng, cho nên cũng không lo lăng bọn chúng sẽ gây bât lợi cho mình.
"Đi trước dẫn đường đi." Hắn mỉm cười nói với Thụ Nương cầm đầu. Nghe được lời này của Lục Huyền, mấy tiểu Thụ Nương nhẹ nhàng bay múa, để lộ ra vẻ mặt vui sướng vô cùng. Gần như ngay sau đó, trên người bọn chúng đã tuôn ra một mảnh thảo mộc linh khí nồng đậm, bao phủ Lục Huyền vào bên trong, vừa lóe lên một cái đã trực tiêp tiến vào sâu bên trong đại thụ rồi. Dường như mấy gốc đại thụ ở nơi _ này hoàn toàn không tạo thành bât cứ trở ngại nào đối với chúng nó, thậm chí tốc độ di chuyển mau chóng này còn nhanh hơn lúc Lục Huyền thi triển Mộc Độn Thuật rất nhiều.
'Đã đánh giá thấp tốc độ Mộc Độn của những tiểu Thụ Nương này rồi, lúc trước ta còn vọng tưởng có thể thoát khỏi bọn chúng..."
Lục Huyền nhớ tới lúc trước, khi hắn vừa mới phát hiện ra sự tổn tại của đám tiểu Thụ Nương này, để né tránh phiền toái, hắn còn cố gắng đẩy nhanh tốc độ để bỏ qua bọn chúng, nhưng thực sự không ngờ tốc độ của Thụ Nương lại vượt xa dự liệu của hắn rồi.
"Đoán chừng đây là thiên phú của bọn chúng, thậm chí còn có một chút liên quan đến những cây đại thụ kia nữa." Hăn tìm cho mình một lý do, sau đó dứt khoát để nhóm Thụ Nương mang theo mình đi tới cực nhanh, làm như vậy cũng có thể tiết kiệm được một chút linh lực. Một lát sau, hắn có cảm giác thân thể vừa xuyên qua một lớp màng màu xanh mỏng như cánh ve, trực tiếp tiền vào một vùng thiên địa màu xanh biêng biếc. Ngẩng đầu nhìn lên, phía cuối bầu trời là một bức màn trời khổng lổ màu xanh, còn bên dưới có vô sô những nhánh rê cây và dây leo thô to, quân quanh cùng một chồ, hình thành nên đủ các loại địa hình quái dị. Lại thây vô số thảo mộc tỉnh quái chơi đùa ầm ï ở bên trong, thậm chí có một sô con nhìn thấy Lục Huyền, còn chủ động xúm lại, hướng ánh mắt tò mò nhìn chăm chăm vào hãn.
Thụ Nương cầm đầu mở miệng huyên thuyên một hồi, cũng không biết nó đã nói cái gì, chỉ biết sau khi nhóm thảo mộc tỉnh quái với những hình thái khác nhau kia nghe được, chúng nó lập tức rút đi, chỉ dám đứng ở phía xa lén lút quan sát Lục Huyền.
"Không ngờ ngươi cũng có địa vị rất cao trong đám thảo mộc tinh quái này nha." Lục Huyền khẽ cười một tiếng, rồi trêu chọc Thụ Nương cầm đầu kia.
Thụ Nương nghe vậy, trên khuôn - mặt màu trăng như tuyết chợt xuât hiện hai mảng màu đỏ ửng nhàn nhạt. Được da thịt màu trắng như tuyết và những đường hoa văn màu xanh lá phụ trợ, đôi má hồng nọ càng tăng thêm vài phần mị hoặc. Lục Huyền cười ha ha, sau đó đi. theo bọn chúng tiền vào một gồc cây thấp bé. Cũng không lâu lãm, đã có một tiểu Thụ Nương mang tới cho Lục Huyền một phần linh dịch màu xanh biêc. Linh dịch này được đựng bên trong một đoạn cành cây rồng ruột, có chút sóng sánh lắc lư, làm dấy lên tầng tầng gợn sóng. màu xanh biêc, trông rât đẹp mặt. "Mời ta uống ư?" Mặc dù Lục Huyền đã đoán được đại khái, nhưng xuât phát từ phép lịch sự, hắn vân hỏi thăm một tiêng.
Thụ Nương nhẹ nhàng gật đầu, nhưng vần cúi găm mặt xuống, không dám ngấng đầu nhìn về phía Lục Huyền.
"Vậy cảm ơn ngươi." Lục Huyền mỉm cười rồi không chút do dự đã uồng một ngụm linh dịch màu xanh biêc kia. Linh dịch màu xanh biếc vừa chui vào trong bụng, đã cảm nhận được một loại linh khí tươi mát chảy qua tứ chỉ bách hài, thông suốt toàn thân, thanh khí kéo dài thật lâu không tiêu tán, khiển cho toàn bộ thân hình Lục Huyền đều có phần thoải mái hơn không ít, trong đầu sảng khoái vô cùng.
"Cũng là một loại linh dịch không tệ, có hiệu quả tương tự như Ngọc Tây Linh Lộ, nhưng trên một sô phương diện nào đó, công dụng của nó còn mạnh hơn Ngọc Tây Linh Lộ." Trong lòng Lục Huyền âm thầm đánh giá, sau đó hắn vừa quan sát vị trí không gian kỳ dị của mình vừa hưởng thụ loại linh dịch xanh biếc mỹ vị thần kỳ.
"Linh dịch này là do các ngươi ủ chế ra sao?" Sau khi uống xong loại linh dịch màu xanh biếc ấy, Lục Huyền tò mò hỏi.
Nếu là trời đất sinh ra thì thôi, uống được lần nào hay lần ấy, nhưng nếu có phối phương ủ chế, hắn sẽ tìm mọi cách để lấy được phối phương tới tay. Đương nhiên, để trao đổi, hẳn sẽ đưa ra giá cả khiển các Thụ Nương này cực kỳ hài lòng, sẽ không nhận miên phí phôi phương quý hiểm của người ta.
Nhưng đã khiến hắn có chút thất vọng rồi, bởi từ trong câu trả lời của Thụ Nương, hoàn toàn có thể nghe ra những giọt linh dịch màu xanh biếc ấy đều là sản phẩm tự nhiên do mảnh thiên địa màu xanh biếc này sản sinh ra, chỉ có điều sản lượng cực nhỏ, thường cách một đoạn thời gian, chúng nó mới đi thu thập một chuyển.
"Cố ý nhấn mạnh sản lượng nhỏ làm gì, ta đâu có nhìn chăm chăm vào loại linh dịch này đâu." Lục Huyền âm thầm nói một tiếng trong lòng.
Tuy loại linh dịch màu xanh biếc này cực kỳ trân quý, nhưng hắn đã có được nhiều loại khác với hương vị và công dụng tương tự với nó rồi, bởi vậy ý nghĩ muốn chiểm lây nó làm của riêng cũng không quá mãnh liệt.
"Đa tạ vì đã mời ta tới làm khách, còn tiêp đãi ta băng loại linh dịch mỹ vị như thế nữa. Nếu không có việc gì, ta phải rời khỏi đây. Trên tay ta có một ít linh quả, còn có vài loại linh dịch do tự tay ta ủ chế, hắn là chúng sẽ mang đền ích lợi không nhỏ cho các ngươi, ta tặng chúng chó các ngươi nếm thử." Lục Huyền dừng lại một hổi, sau đó lấy ra một ít linh quả linh dịch tặng lại cho nhóm Thụ Nương, rồi tính toán sẽ lập tức rời đi.
Vừa nghe hắn nói như vậy, Thụ Nương cầm đầu lập tức khoát tay áo, dùng giọng điệu có chút dồn dập nói một điều gì đó.
Lục Huyền đang muốn ngưng tụ tâm thần, cảm nhận tin tức nó muốn biểu đạt, đột nhiên, một luổng khí tức màu xanh nhạt cực kỳ yếu ớt lập tức tuôn ra từ trong cơ thể Thụ Nương.
"Hả?" Ngay khi Lục Huyền đang muốn xem xét trạng thái của tiểu Thụ Nương trước mặt, thì gần như toàn bộ đám thảo mộc tỉnh quái xung quanh cũng cùng lúc tuôn ra một luồng khí tức màu xanh nhạt tương tự như vậy.
Bản thân của thứ khí tức này vốn nhỏ bé đến mức không thể nhận ra, nhưng sau khi vô số luồng đồng thời ngưng tụ vào cùng một chô, lại có thể hình thành nên quy mô rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận