Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 696: Đàn Vật Nuôi Quái Dị!

Chương 696: Đàn Vật Nuôi Quái Dị!
Đợi nhóm Tàng Nguyên Thảo mới trưởng thành chắc chắn sẽ cho thu hoạch rất nhiều.
Trong lòng Lục Huyền nghĩ vậy nên lập tức triệu hoán Thảo Khôi Lỗi đang dò xét trong mấy rãnh luống linh điền tới: “Tới đây, cho ngươi ăn chút đồ ngon.”
Chờ Thảo Khôi Lỗi mang theo khối u cỏ cực lớn sải bước tới gần, Lục Huyền mới nhét viên linh châu màu xanh biếc vào trong khối u cỏ cực lớn trên đầu nó. Sau khi nuốt Nạp Linh Thảo Châu vào trong, thảo mộc linh khí trên thân Thảo Khôi Lỗi trực tiếp bùng lên mạnh mẽ, gần như muốn tràn cả ra ngoài, thân thể màu xám đen ban đầu cũng lập tức trở nên xanh mơn mởn.
“Tuy phẩm giai thấp hơn một chút so với những thứ xuất thân từ Thiên Cơ Môn như Đa Bảo Lâu, nhưng ít nhất ngươi cũng có thể yên ổn ở trong linh điền. Không giống Đa Bảo Lâu kia, dù có trận pháp phòng hộ ngũ phẩm và cấm chế dày đặc nhưng khi bị tà ma vây công cũng không tránh được kết cục sụp đổ.”
Lục Huyền nhìn Thảo Khôi Lỗi đang cố gắng hấp thu linh khí thảo mộc mà không kìm được một tia cảm khái.
Hắn tiếp tục dò xét cẩn thận đám Tàng Nguyên Thảo trong linh điền, lại tìm được thêm ba gốc đã hoàn toàn thành thục.
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được Trúc Cơ Đan tam phẩm.】
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được Trúc Cơ Đan tam phẩm.】
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được đan phương Trúc Cơ Đan tam phẩm.】
Ý niệm lóe lên, hai viên đan dược lớn chừng trái nhãn xuất hiện trong tay hắn, mặt ngoài đan dược có linh văn di chuyển, linh quang bắn ra bốn phía, nhìn qua đã cảm thấy bất phàm.
Rất nhiều tin tức tràn vào chỗ sâu bên trong thức hải, mang đến cho Lục Huyền một loại cảm giác đầu óc choáng váng mơ hồ. Tất cả đều có liên quan tới quá trình luyện chế Trúc Cơ Đan, từ xử lý tài liệu, khống chế đan hỏa đến thời cơ thành đan ra sao vân vân… dường như chỉ trong nháy mắt, Lục Huyền đã trải qua hơn trăm lần luyện đan, cũng thấu hiểu sâu sắc hơn đối với rất nhiều chi tiết trong quá trình này rồi.
“Bốn gốc Tàng Nguyên Thảo mở ra được một viên Nạp Linh Thảo Châu, hai viên Trúc Cơ Đan, một gói kinh nghiệm đan phương Trúc Cơ Đan, cũng không tệ.”
Dù phần thưởng không vượt quá dự kiến của Lục Huyền, nhưng có thể đạt được những phần thưởng này, hắn cảm thấy rất mỹ mãn rồi.
Trước đó, vì nhóm Tàng Nguyên Thảo ủy thác được bồi dưỡng cực kỳ tốt, tỷ lệ thành công 100%, sau khi thu về còn không thiếu linh thực phẩm chất cao, đã khiến cho lòng tin của Đan Điện đối với Lục Huyền tăng mạnh, bọn họ lại trực tiếp giao cho hắn ba mươi hạt linh chủng Tàng Nguyên Thảo.
Hiện tại đã thu hoạch bốn cây, trong linh điền còn thừa lại hai mươi sáu cây, tất cả đều tiến vào giai đoạn thành thục, Lục Huyền không vội thúc giục chúng mà chỉ bình tâm chờ đợi.
Hắn đi vào tiểu viện, quan sát rất nhiều loại linh thực tràn đầy sinh cơ bên trong linh điền, đột nhiên cảm nhận được một loại ý vị hài hòa, vô cùng bình yên.
Tuy hắn cũng nhận được không ít linh thực hiếm thấy, lượng lớn linh thạch và không ít pháp khí, đan dược từ chuyến đi tới Đa Bảo Lâu tham dự Thiên Uyên Bảo Hội lần này, nhưng có thể thu được những thứ kia cũng đều dựa trên tiền đề là bản thân không ngừng thu hoạch quầng sáng màu trắng.
Bởi vậy Lục Huyền cũng không nảy sinh cảm giác kiêu ngạo, hắn vẫn cho rằng ở trong tông môn bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú là phương thức phát triển thích hợp với mình nhất.
Về phần ra ngoài thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên gì đó, trừ khi có cơ hội nhận được linh chủng hoặc bảo vật mình cần, lại phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối của bản thân, hắn mới có khả năng đi thử một lần.
Lục Huyền thầm nghĩ, đột nhiên lại có cảm giác dưới chân bốc lên một luồng khói màu đen gay mũi kèm theo mùi tanh hôi, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Linh lực phun trào, trực tiếp ngăn cách luồng khói đen nọ ở bên ngoài, vừa cúi đầu nhìn xuống đã trông thấy Bách độc Phệ Tâm Trùng xấu xí với tấm lưng mọc đầy những cục u màu xanh đang đứng bên chân hắn, ống quần hắn cũng dính đầy nước mủ màu xanh đậm.
“Lần tới muốn ăn cũng đừng tới gần như vậy, ta không chịu nổi đâu.” Lục Huyền bất đắc dĩ truyền một tia ý niệm vào đầu con tiểu độc trùng dưới chân.
Pháp bào tiêu chuẩn của Thiên Kiếm Tông có hiệu quả tránh bụi và tẩy rửa sạch sẽ, thoáng thúc giục linh lực, nước mủ màu xanh đậm kia đã tự động tiêu tan.
“Đây, cho ngươi một viên độc đan.” Thấy dáng vẻ yếu ớt không còn chút sức lực nào, chỉ muốn cắn nuốt chất độc của Bách Độc Phệ Tâm Trùng, Lục Huyền lập tức lấy một viên đan dược màu đen sì từ trong túi trữ vật ra.
Viên đan dược này được lấy từ túi trữ vật của lão quỷ Huyền Âm, Lục Huyền chỉ có hiểu biết về một số loại đan dược, hầu như đều không biết những loại đan dược lão quỷ Huyền Âm cất chứa là thứ gì, chỉ có thể suy đoán, thứ này chắc là một loại độc đan nào đó, vừa hay có thể dùng để nuôi dưỡng Bách độc Phệ Tâm Trùng yêu độc như mạng này.
Con độc trùng này yêu thích các loại độc tố độc vật cũng không sao, nhưng lại thêm cái tính có mới nới cũ, chỉ cần thưởng thức loại độc vật độc đan nào đó mấy lần là trong cơ thể đã sinh ra sức đề kháng rất mạnh, hoàn toàn không cảm nhận được hiệu quả của kịch độc nữa.
Và đương nhiên, hắn chỉ có thể liên tục thay đổi các loại độc tố dùng để nuôi dưỡng nó mà thôi.
Lục Huyền cũng có chút hiểu biết đại khái về phẩm cấp của viên độc đan này, bởi vậy cũng không lo sau khi cho Bách độc Phệ Tâm Trùng ăn sẽ xảy ra sự cố đáng tiếc mà chính mình không thể giải quyết được.
Quả nhiên, con độc trùng trời sinh cực kỳ mẫn cảm với các loại độc vật này đã nhanh chóng rơi vào trạng thái trúng độc, thân thể không ngừng co giật, động tác từ nhẹ nhàng chậm chạp đã trở nên kịch liệt, thậm chí khóe miệng còn chậm rãi chảy ra một tia máu đen.
Lục Huyền thấy vậy, tâm thần nhanh chóng tập trung vào thân thể độc trùng. Độc đan lần này nó nuốt vào có độc tính rất mạnh với huyết nhục, thời điểm phát tác sẽ lưu thông cực kỳ nhanh chóng bên trong huyết dịch.
Lục Huyền căn cứ vào trạng thái của Bách Độc Phệ Tâm Trùng cùng với lời nhắc nhở nhận được, chẳng mấy chốc đã có phương pháp ứng phó. Hắn trực tiếp rót linh thức vào trong thân thể độc trùng, cẩn thận quan sát từng phần huyết nhục trên thân nó rồi dần dần ép độc tố đang ẩn nấp ra, tiếp theo lại cưỡng chế để độc trùng nuốt thêm một viên đan dược tăng cường khí huyết.
Lại trải qua một hành trình thử độc mới, Bách độc Phệ Tâm Trùng có vẻ hài lòng nằm dưới đất, trên thân thể tràn ngập khói xanh, trông giống hệt như đang nhàn nhã nuốt mây nhả khói.
“Ta nuôi đám linh thú kiểu gì không biết, tính tình Đạp Vân Linh Miêu thì quái gở, cả ngày không thấy bóng dáng đâu, Yêu Quỷ Đằng thích cắn nuốt đồng loại, Dược Trĩ lại là đứa mắc chứng rối loạn lo âu xã hội. Vấn đề của Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm và Bách Độc Phệ Tâm Trùng càng nghiêm trọng hơn. Một đứa từ ban đầu vốn không gần phi kiếm thì đến giờ không có phi kiếm lại không vui, chỉ muốn có càng nhiều phi kiếm cắm vào, mở rộng hậu cung phi kiếm. Một đứa khác thì nghiện độc như mạng, khi nếm thử độc tố mới còn thường xuyên đứng bên bờ vực cái chết, chỉ hơi bất cẩn sẽ mất mạng ngay, nhưng thà chết cũng muốn chết bởi độc vật, thật sự là khiến người ta lo tới nát lòng.”
“Trong ba món hoàng đổ độc [1], đã có cả hoàng cả độc rồi, chỉ thiếu một món nữa thôi.”
[1] : Hoàng đổ độc chỉ truyền bá tin tức đồi trụy, đánh bạc và mua bán hoặc hút thuốc phiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận