Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 608: Lão Long Quy!

Chương 608: Lão Long Quy!
Trước mặt Lục Huyền là một đống mai rùa loang lổ. Mai rùa màu xanh đen, không biết đã trải qua bao nhiêu năm lịch sử, phía trên có vô số những đường cong bán trong suốt, tạo thành từng cái quẻ tượng kỳ dị.
Đường cong không ngừng di chuyển, giống như tự có sinh mệnh lực của chính mình, khiến cho đống quẻ tượng trên mai rùa cũng theo đó mà phát sinh biến hóa.
Lục Huyền cẩn thận quan sát, âm thầm phỏng đoán sự biến hóa của những đường cong kia.
"Tiểu tử từ đâu tới, không biết nhìn chằm chằm vào cái mai của lão nhân gia như vậy là rất không lễ phép sao?" Đột nhiên, bên tai hắn vang lên một giọng nói già nua.
Lời nói vừa dứt đống mai rùa trên mặt đất đồng loạt bay lên, một con linh thú đầu rồng đuôi rồng, thân quy cũng lao ra từ trong hồ nước. Tất cả đám mai rùa tụ lại trên thân thể nó, cực kỳ vừa vặn, không thể tìm thấy bất cứ kẽ hở nào.
Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, lập tức phát hiện khí tức của con linh thú trước mắt này cực kỳ cường đại, nhìn hình thái của nó, lại nghĩ đến lời giới thiệu trước đó của lão viên, trong nháy mắt hắn đã biết được con linh thú này chính là lão Long Quy ở bên trong phúc địa kia.
"Tham kiến tiền bối, ta nhìn thấy những quẻ tượng kia quá thú vị nên trong lòng có chút hiếu kỳ, nếu có chỗ mạo phạm tiền bối, xin hãy tha lỗi cho ra." Hắn cúi đầu thi lễ nói, giọng điệu vô cùng cung kính.
"Hóa ra là tiểu tu sĩ Thiên Kiếm Tông mới tới, tiểu nhi Thương Ngô giao phúc địa cho ngươi quản lý ư?" Long Quy nhìn tấm lệnh bài đầu thú bên hông Lục Huyền, nhẹ giọng hỏi.
"Đúng vậy, Thương Ngô chân nhân tạm thời có việc ra ngoài, các vị sư thúc Kết Đan trong môn phái lại không có thời gian rảnh rỗi, ngài đành phải giao cho ta tạm thời trông giữ khu phúc địa này."
Kết Đan chân nhân lại là tiểu nhi ở trong miệng Long Quy? Lục Huyền xoa xoa một chút mồ hôi không tồn tại trên trán.
"Ừ, ta biết rồi." Long Quy nhàn nhạt nói: “Những cái mai rùa này là ta để ở bên ngoài phơi nắng, về sau nếu ngươi nhìn thấy chúng, đừng tưởng là vật vô chủ."
"Vãn bối tuyệt đối sẽ không." Lục Huyền vội vàng nói.
“Ta cũng nghĩ là ngươi không dám." Long Quy ngáp một cái, hai sợi râu dài nhỏ vốn đang rủ xuống cũng vểnh lên theo.
"Khí tức trên người nhóc con ngươi khá là thú vị đấy." Đột nhiên cái đầu của nó tiến đến trước người Lục Huyền, hai cánh mũi hơi mấp máy vài cái.
"Các loại Chân Long khí tức hỗn tạp, không biết đã tiếp xúc với bao nhiêu con Giao Long nhỏ ở Thiên Long hồ rồi, cả khí tức của chú nai con đã chết kia, trong người lại có tinh hoa sinh mệnh của nó, không đơn giản không đơn giản."
"Ồ? Mùi vị của Hầu Nhi Tửu? Trên người ngươi có Hầu Nhi Tửu không? Có thì cho ta nếm thử một chút, lâu lắm rồi không được nếm qua. Ta từng đi đến động phủ của Bạch Viên trộm mấy lần, lại bị nó phát hiện, còn đánh với nó một trận, sau đó thì không còn được nhìn thấy Hầu Nhi Tửu nữa." Trong con mắt to lớn của Long Quy toát lên mấy phần khát vọng.
"Tiền bối thứ lỗi, trong tay ta cũng không có Hầu Nhi tửu, chỉ có không ít Bách Quả Linh tương, tiền bối có muốn thử một chút không?"
"Bách Quả Linh tương? Là loại linh nhưỡng đặc thù do tiểu tu sĩ kia nghiên cứu ra sao?" Dường như Long Quy đã nhớ ra lai lịch của Bách Quả Linh tương: "Cũng được, lấy ra nếm thử một chút, đừng nên keo kiệt giống như con Bạch Viên kia."
Lục Huyền nghe vậy, cũng nhanh chóng lấy ra linh tương, rót cho con Long Quy đã sống không biết bao nhiêu ngàn năm này một chén.
Long Quy uống một hơi, khe khẽ chép miệng nói: "Không tệ, vẫn là mùi vị trong trí nhớ. Tên tiểu tử này, ngươi đang đi đúng hướng rồi đó."
Trước mặt có một con linh thú lục phẩm thuộc loại lão làng như thế, đương nhiên là Lục Huyền sẽ không keo kiệt, hắn lại lần nữa rót một chén Bách Quả Linh tương từ trong Túy Tiên Hồ Lô ra.
“Có vẻ như tiền bối rất quen thuộc đối với quá trình ủ linh tương của vị sư thúc Kết Đan kia?" Hắn thấy con Long Quy lục phẩm này tương đối dễ nói chuyện, liền chủ động tìm chủ đề tán gẫu.
"Đã thưởng thức không ít lần, từ lúc bắt đầu ủ chế Linh tương đến bước thành công cuối cùng, ta đều là một trong những đối tượng thử nghiệm." Giọng nói của con Long Quy đầy vẻ hồi ức, nó chậm rãi trả lời.
"Kiến thức của tiền bối thật rộng rãi." Lục Huyền nịnh nọt một câu.
"Thì sống quá lâu rồi, đương nhiên sẽ thấy nhiều thứ hơn. Thời gian những tu sĩ Kết Đan cùng với mấy tên trưởng lão Nguyên Anh trong tông môn kia, ở lại Thiên Kiếm tông này cũng không dài bằng ta. Ngươi biết Thương Ngô Tử giao Chưởng Yêu Lệnh cho ngươi không? Đừng nhìn bộ dáng chính nghĩa lẫm nhiên của hắn, kỳ thật tên này thích nhất là những chuyện phong hoa tuyết nguyệt, từng thông đồng với đông đảo nữ tu ở khắp nơi."
"Lúc còn ở cảnh giới Trúc Cơ, có một lần hắn làm hại nữ nhi của một vị trưởng lão Kết Đan ở Linh Tiêu Tông mang thai, đã bị tên trưởng lão Kết Đan kia không ngại vạn dặm đuổi giết đến tận nơi này, khiến sư phụ hắn phải bỏ ra cái giá thật lớn mới giải quyết được vấn đề đó."
"Còn có chuyện như vậy?" Tâm hồn nhiều chuyện trong nội tâm Lục Huyền lập tức bị đối phương hừng hực thiêu đốt, ánh mắt hắn sáng lên, lại lấy linh quả từ trong túi trữ vật ra, ném cho Long Quy một ít, mà bản thân cũng ngồi bên cạnh nó cùng nhau thưởng thức.
"Còn cái tên Cổ Kiếm Không chơi kiếm rất lợi hại trong tông môn kia nữa, đừng thấy bây giờ hắn lợi hại như thế, đi khắp nơi săn giết tà tu độc ác, trước kia hắn là kẻ đặc biệt nhát gan sợ phiền phức, lúc nào cũng chỉ lo cái mạng nhỏ mất đi. Sau đó, cũng không biết bị cái gì kích thích, thoáng cái đã trở nên đặc biệt mạnh mẽ kinh người, thậm chí còn mặc kệ sinh tử của bản thân." Long Quy mở miệng nhận lấy trái linh quả vừa được Lục Huyền ném tới, nhìn thấy có một khán giả nguyện ý lắng nghe mình kể chuyện như vậy, trong lòng nó lập tức hào hứng bừng bừng.
"Cả tên chưởng môn Thiên Kiếm tông các ngươi nữa, khi còn rất nhỏ, hắn đã bái nhập tông môn, luôn đi theo sau lưng ta, cả ngày đều gọi Quy gia gia Quy gia gia. Thực không ngờ bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh rồi." Lão Long Quy cảm khái một câu.
"Ồ, còn..."
Lục Huyền ở một bên gật đầu phụ họa, thoáng cái đã hiểu được rất nhiều quẻ tượng trên cái mai rùa sau lưng lão Long Quy.
"Hóa ra đều là bát quái..."
(Tác giả chơi chữ nha, Cửu Cung Bát Quái Đồ trên lưng con rùa cũng có chữ bát quái, mà từ 八卦 – bát quái trong tiếng Trung còn có nghĩa là nhiều chuyện hóng hớt nữa.)
Thừa dịp lão Long Quy đang thao thao bất tuyệt chia sẻ những câu chuyện bên lề của nhóm sư tổ sư thúc trong tông môn, tâm thần Lục Huyền lại lặng yên ngưng tụ trên thân thể nó. Nguyên nhân khiến hắn dứt khoát đi nuôi nấng lão Long Quy bằng Bách Quả Linh tương chính là đây. Trong đầu hắn lập tức hiện lên những tin tức chi tiết có liên quan đến Long Quy.
【 Long Quy, linh thú lục phẩm, đã ở lại Thiên Kiếm Tông được mấy ngàn năm, trong cơ thể ẩn chứa một tia Chân Long huyết mạch, thực lực cường đại, trên người mang theo cái mai rùa dị bảo, có thể đoán trước cát hung. 】
【 Tuế nguyệt đằng đẵng, một thân một mình, làm sao vượt qua? 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận