Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1323: Nguy Hiểm Càng Lớn, Kỳ N...

Chương 1323: Nguy Hiểm Càng Lớn, Kỳ N...Chương 1323: Nguy Hiểm Càng Lớn, Kỳ N...
Nhìn thấy có một loại linh chủng cao giai không biết tên, ánh mắt Lục Huyền không khỏi dừng lại ở nơi này một chút. Không ngờ động tác mờ ám này của hắn lại bị Từ Vị Cánh nhạy bén bắt được, trên mặt gã lập tức hiện lên một ý cười.
Gã dẫn theo Lục Huyền đi lòng vòng ở khu vực trung tâm, rất nhanh đã có một người trung niên tu vi Kết Đan viên mãn đi đến trước mặt hai người bọn họ.
"Lục đạo hữu, tại hạ Hạ Phi, thể theo yêu cầu của Thái Xu trưởng lão, ta tới đưa chút thịt linh ngư cho đạo hữu." Gã nói xong đã đưa cho Lục Huyền một cái túi trữ vật màu đen.
Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, trong túi trữ vật có hơn một ngàn cân thịt linh ngư, lấy tứ phẩm làm chủ nhưng cũng không thiếu cấp bậc ngũ phẩm, giá trị tương đối trân quý.
"Đa tạ Thái Xu tiền bối! Nhiều thịt linh ngư như vậy, vãn bối thực sự ngại ngùng không dám nhận." Lục Huyền khách khí hai câu, cuối cùng cũng nhận lẫy túi trữ vật.
"Còn nữa, sau khi giải phẫu một con Ly Hổ Ngư tông môn phát hiện trong bụng nó có hai hạt linh chủng kỳ dị. Tạo nghệ trên phương diện linh thực của Lục đạo hữu dù ở trong Đạo Tông cũng có người biết được, hai hạt linh chủng kia chúng ta muốn đưa nó cho đạo hữu ngươi, hy vọng đạo hữu có thể thành công bồi dưỡng ra chúng." Hạ Phi lại cười nói.
Phải biết rằng, tất cả đám tu sĩ Đạo Tông bao gồm cả mấy vị Nguyên Anh Chân Quân đều chưa từng trông thấy hai hạt linh chủng nọ, không rõ chúng là chủng loại hiếm thấy hay là linh chủng biến dị nào đó hình thành. Nếu Đạo Tông giữ lại, còn phải tốn lượng lớn thời gian tinh lực đi tìm hiểu rõ ràng mọi thông tin về linh thực, cũng như mày mò ra phương pháp bồi dưỡng các loại, còn không bằng trực tiếp đưa tặng cho Động Huyền Kiếm Tông Lục Huyền, coi như bán cho hắn một cái nhân tình.
Đúng là Thái Xu Chân Quân và Kiếm Hoàn Chân có giao tình rất sâu, Lục Huyền lại nhiệt tình chu đáo, có ánh mắt tinh tường như vậy, sau khi suy nghĩ một hồi, lão đã dứt khoát đưa ra hai hạt linh chủng ấy làm lễ gặp mặt cho hắn.
"Đa tạ Thái Xu tiền bối đã tặng cho tại hạ hậu lễ như vậy." Lục Huyền lại cảm kích thêm một lần nữa. Tu sĩ Thái Nhất Đạo tông không thể phân biệt được chủng loại của hai hạt linh chủng này, do đó cũng không cách nào hiểu rõ giá trị của linh chủng. Nhưng với hắn lại khác. Chỉ cần hắn ngưng tụ tâm thần lên chúng là tất cả những tin tức chỉ tiết về linh chủng đều nhanh chóng hiện ra ngay trước mặt hắn.
Sau khi nhận lấy linh chủng, Lục Huyền cũng không ở lại khu vực câu cá của Thái Nhất Đạo Tông quá lâu, sau khi cùng Từ VỊ Cánh và các vị tu sĩ Đạo Tông khác trao đổi một phen, hắn đã lên tiếng cáo từ Thái Xu Chân Quân và vài vị tu sĩ Nguyên Anh khác rồi rời đi.
"Lục đạo hữu, ngươi đã trở về, vị trí câu lúc trước của ngươi ta đã thay ngươi trông coi rồi." Vừa trở lại vị trí câu cá trước kia, trên mặt Thạch Tử Thần đã hiện lên nụ cười có phần lo lắng sốt ruột. Mới đầu gã cho rằng Lục Huyền chỉ là một tán tu, câu cá cùng một vị trí với mình một đoạn thời gian tương đối ngắn, ở chung với nhau cũng coi như hòa hợp, bởi vậy khi tên tu sĩ bốn tay đầu trọc đánh lén, gã mới chủ động tế ra pháp khí hộ thân của chính mình tới trợ giúp Lục Huyền.
Không ngờ, đối phương lại là đệ tử của Động Huyền Kiếm Tông nổi tiếng khắp chư thiên giới vực, thậm chí còn có thể vượt cấp dễ dàng diệt sát một tu sĩ Kết Đan viên mãn.
"Không hổ là đệ tử Kiếm Tông, ngay cả thả câu linh ngư cũng lợi hại như vậy." Chỉ trong nháy mắt Thạch Tử Thần đã quy công loại Thần Dị Điếu Thuật mà Lục Huyền biểu hiện ra cho thân phận đệ tử Kiếm Tông của hắn, sau đó trong lòng sinh ra suy nghĩ một mực ôm lấy cái bắp đùi này.
"Thạch đạo hữu, làm phiền ngươi." Lục Huyền mỉm cười nói. Sau đó, hắn tiếp tục thả cầu linh ngư. Đại khái là do linh triều sắp bình ổn trở lại, nên sau đó số lượng linh ngư câu lên được đã giảm xuống rõ ràng, hắn cũng không còn câu được một con Ly Hổ Ngư nào nữa.
Rất nhanh, đã có từng tu sĩ lặng lẽ rời đi. Trước khi rời đị, cả đám đều cẩn thận từng li từng tí cảnh giác nhìn ngó xung quanh, chỉ sợ mình sẽ bị người khác để mắt tới.
Phải biết rằng, nhóm Kết Đan Chân Nhân tụ tập ở khu vực này quá nhiều, ngay cả Nguyên Anh Chân Quân cũng có không dưới hai mươi vị, hoàn cảnh ngư long hỗn tạp, nói không chừng đã có một ít tà tu lẫn vào rồi. "Thạch đạo hữu, cáo từ, lần sau lại cùng ngươi câu linh ngư." Trong hư không, Lục Huyền chắp tay nói lời từ biệt với Thạch Tử Thần.
"Dễ bàn dễ bàn, ta còn phải thỉnh giáo Lục đạo hữu nhiều hơn." Lần này, Thạch Tử Thần lựa chọn ngồi ở bên cạnh Lục Huyền, đã lây dính một chút may mắn từ hắn, sau đó câu được đến bốn con linh ngư trong hồi linh triều bộc phát này, coi như thu hoạch tương đối khá.
Hai người tách ra, mỗi người đi một ngả, Lục Huyền ngự sử một thanh phi kiếm mang theo phong lôi quanh quấn, cấp tốc xuyên thẳng qua hư không. Chờ đến khi không còn người nào nữa, hắn mới lấy Hoa Mị Nô ra, một đôi cánh chim màu bạch ngân dang rộng từ hai bên sườn, võ nhẹ một cái, toàn thân đã hóa thành một luồng lưu quang màu ngân bạch chợt lóe lên.
"Chạy đi đâu rồi, tốc độ nhanh như vậy?" Hơn mười nhịp hô hấp sau, ba bóng dáng đã xuất hiện ngay tại vị trí Lục Huyền vừa mới đứng.
Trong nhóm này, có một tên tu sĩ mặc áo xám đang ngồi trên vai một con yêu thú kỳ dị. Con yêu thú nọ có vài phần tương tự với thỏ, trên đầu mọc ra tám cái lỗ tai, giống như một đóa hoa nở rộ thẳng về bốn phương tám hướng, không ngừng run run.
"Trương đạo hữu, con dị thú này của ngươi có thể tìm được tên đệ tử Kiếm Tông kia không?" Ở bên cạnh gã, một vị tu sĩ trung niên ánh mắt hung ác nham hiểm chậm rãi lên tiếng hỏi.
"Không thành vấn đề, tuy Thính Phong Thú còn chưa trưởng thành hoàn toàn thế nhưng để tìm ra tung tích của một gã tu sĩ Kết Đan kỳ, vẫn không thành vấn đề". Tu sĩ mặc áo bào tro tràn đầy tự tin nói.
Con dị thú nhiều tai trên vai gã có tên là Thính Phong Thú, thực lực không quá mạnh, nhưng lại có được bản lĩnh cực kỳ độc đáo, có thể phân biệt ra khí tức của tất cả mọi sinh linh nó từng gặp qua ở trong gió, từng nhiều lần trợ giúp ba người tìm được mục tiêu mà bản thân ao ước.
"Hai vị đạo hữu, thật sự muốn nhằm vào tên đệ tử Động Huyền Kiếm Tông kia sao? Trong lòng lão phu vẫn có chút thấp thỏm bất an, dù sao thân phận của đối phương cũng không tầm thường, thậm chí trước đó hắn còn dễ dàng chém giết một gã tu sĩ Kết Đan viên mãn." Một lão giả gây còm khác lộ vẻ mặt lo lắng nói.
"Hắn nắm giữ trong tay ít nhất là một môn thần thông trung cấp, đồng thời cũng tinh thông kiếm đạo, có lẽ vẫn còn bảo vật phòng thân do sư môn ban thưởng khác, mục tiêu lần này có nguy hiểm quá lớn."
"Nguy hiểm càng lớn, cũng có nghĩa là kỳ ngộ càng cao."
"Lưu đạo hữu cẩn thận quá mức rồi."
"Đối phương là đệ tử Kiếm Tông, chuyện này không giả, nhưng tu vi chỉ có Kết Đan hậu kỳ, mà ba người chúng ta đầu là Kết Đan viên mãn, khoảng cách tu vi lớn như vậy cũng không phải một môn thần thông hoặc là một - hai món bảo vật là có thể bù đắp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận